Chương 160: Đợi đó cho ta.
“Nếu ta không muốn thì sao?” Tô Mộ cũng nhìn chằm chằm vào Hứa Thế Kiệt, hoàn toàn không có ý thỏa hiệp.
“Vậy thì đừng trách chúng ta nhiều người như vậy mà không khách khí!” Hứa Thế Kiệt giận dữ cười ngược lại.
Vừa rồi sau khi thành công giết chết “Tô Mộ”, hắn đối với thứ gọi là cao thủ “bảng xếp hạng” dĩ nhiên cũng trở nên khinh thường.
Tô Mộ xếp hạng thứ nhất còn bị bọn họ đuổi theo đánh, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết, chứ đừng nói là Hiên Viên xếp thứ hai này.
“Các ngươi muốn thế nào?”
Đối mặt với lời nói tràn ngập sự uy hiếp này, biểu tình trên mặt Tô Mộ vẫn khinh thường như trước.
Mặc dù mình bây giờ là cung tiễn thủ “Hiên Viên”, nhưng cũng không phải là kẻ mà đám người Hứa Thế Kiệt có thể khiêu khích.
“Nơi này không phải Tân Thủ thôn, nếu ngươi không đồng ý, Tô Mộ kia chính là kết quả của ngươi!” Hứa Thế Kiệt lộ ra nụ cười lạnh lẽo u ám.
Khi hắn nói ra những lời này, thuộc hạ phía sau hắn ai nấy cũng đều nhìn về phía Tô Mộ.
Ngoại trừ ánh mắt hung thần ác sát, còn không ít người đang khoa tay múa chân.
“Tốt nhất nên nghe lời Hứa thiếu của bọn ta!”
“Cậu trai trẻ, không nghe lời của Hứa thiếu, sẽ chịu thiệt thòi ngay trước mắt nha!”
“Kết cục của Tô Mộ ngươi cũng thấy, lẽ nào ngươi còn lợi hại hơn hắn sao?”
Vài giọng nói liên tục vang lên.
Một trăm người của Hứa Thế Kiệt, nhìn qua quả thật có loại khí thế này.
“Học tập kỹ năng!”
Tô Mộ bĩu môi, hoàn toàn không để hơn một trăm người này vào mắt, trực tiếp ở trước mặt mọi người học tập kỹ năng.
“Mẹ kiếp, tên này ngươi đang muốn chết sao?”
“Ngươi dám trực tiếp học? Một cung tiễn thủ như ngươi mà cũng học được? “
Nghe được tiếng Tô Mộ cố ý hô to, không ít người không ngừng chửi bới.
Sắc mặt Hứa Thế Kiệt càng trở nên tím xanh, tay siết chặt nắm đấm. Hắn hận không thể lập tức ra tay.
Nhưng nơi đây vẫn là trong trấn Bạch Vụ, không cho phép người chơi ẩu đả với nhau, hơn nữa NPC vẫn đang đứng nhìn bên cạnh.
Nếu hắn thật sự ra tay với Tô Mộ, NPC chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng yên.
“Thành công thăng cấp Thị Huyết Cuồng Bạo thành Thị Huyết Cuồng Bạo (cấp SSS)!”
Tô Mộ không để ý tới đám người Hứa Thế Kiệt, yên lặng thăng kỹ năng vừa tới tay lên cấp max.
“Thị Huyết Cuồng Bạo (Cấp SSS): sau khi sử dụng tiến vào trạng thái cuồng bạo, kéo dài 30 giây, công kích cận chiến cơ sở/ tầm xa tăng 300%, tốc độ công kích, tốc độ di chuyển tăng 150%, sát thương được tăng 100%, thời gian cooldown 5 phút!”
Sau khi max cấp, hiệu quả của kỹ năng này được tăng lên rất nhiều!
Mặc dù chỉ có thể tăng công kích cận chiến cơ bản và công kích tầm xa, nhưng đối với bản thân hắn, hiệu quả của kỹ năng này có thể nói là hoàn mỹ.
Dù sao hắn cũng là một pháp sư toàn chức !
“Anh bạn, ngươi đang đùa với lửa đó!”
Trên sân, giọng nói âm u của Hứa Thế Kiệt lại vang lên.
Hắn không thể động thủ, vậy thì chỉ có thể buông lời tàn nhẫn.
“Anh bạn?” Tô Mộ nghe vậy, tỏ ý khinh thường: “Ai là bạn của ngươi?”
Biểu cảm Hứa Thế Kiệt càng lúc càng âm trầm, hắn cắn răng nói: “Cũng đúng, ngay cả bạn bè mà ngươi cũng có thể bán đứng, quả thật rất độc ác, nhưng cũng đừng quên rằng, ngươi chỉ có một mình. “
“Hôm nay, hoặc là ngươi bồi thường cho ta mười ngàn đồng vàng, hoặc cứ đợi đó cho ta!
“Ha ha!”
Đối mặt với sự uy hiếp của Hứa Thế Kiệt, trong mắt Tô Mộ chỉ có hai chữ.
Đồ ngu!
“Rất tốt, món nợ này ta nhớ kỹ rồi!”
Nhưng ngoài dự liệu chính là, Hứa Thế Kiệt chỉ buông xuống một câu ác độc, cứ như vậy mà dẫn theo đám thuộc hạ quay đầu rời đi.
“Hừ!”
Tô Mộ nhìn bóng lưng đám người kia, khinh thường bĩu môi.
Đám ô hợp này cho dù có nhiều gấp đôi, cũng không chịu nổi một Băng Sương Phong Bạo của hắn.
“Còn có thể nhận thêm nhiệm vụ nữa không?” Quay đầu nhìn về phía đội trưởng đội vệ binh, Tô Mộ mở miệng nói.
Một kỹ năng cấp A, không thể thỏa mãn hắn!
“Hai mươi bốn giờ sau, ngươi có thể lại đến chỗ ta nhận nhiệm vụ!”
Câu trả lời của đội trưởng đội vệ binh khiến Tô Mộ hơi sững sờ.
Hắn không nói thêm gì, đi về hướng ra ngoài trấn Bạch Vụ.
Hai mươi bốn giờ là thời gian chính xác để một người chơi chết và trở lại trò chơi.
Từ biểu cảm của những NPC này cho thấy, dường như bọn họ biết đến điểm này.
“Quy tắc của thế giới này, có rất nhiều điều giống như trò chơi, nhưng lại có một số không phù hợp với trò chơi.”
Đi ra bên ngoài trấn Bạch Vụ, Tô Mộ cau mày.
Sau khi trải qua cảnh bị NPC hãm hại lần này, khiến cho hắn có một nhận thức hoàn toàn mới về thế giới này.
Tất cả đều không thể đối xử bình thường được nữa!
“Bây giờ ta ở lại trấn Bạch Vụ? Hay là đi tới thành Tiếu Nguyệt? “
Tạm thời vứt bỏ những suy nghĩ khác trong đầu, Tô Mộ bắt đầu suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Cho dù là dưới tình huống có vật cưỡi, thì việc đi lại Bạch Vụ trấn và thành Tiếu Nguyệt cũng tiêu tốn không ít thời gian.
Hai mươi bốn giờ qua rồi lại là hoàn toàn không đủ!
Nếu hắn muốn tiếp tục cạo lông cừu của đội trưởng đội vệ binh, thì nhất định phải ở lại trấn Bạch Vụ.
“Dùng hai mươi bốn giờ hoàn thành một nhiệm vụ, thật sự là tốn hơi nhiều thời gian!”
“Xem ra phải sớm xuống tay với đội trưởng đội vệ binh kia rồi!”
Sau khi cân nhắc ưu và nhược điểm, Tô Mộ đã có quyết định.
Ngày mai lại nhận thưởng thêm lần nữa, sau đó sẽ xuống tay với đội trưởng đội vệ binh!
Tin rằng đối với “Hiên Viên” đã hai lần hoàn thành nhiệm vụ, hẳn là hắn sẽ không có phòng bị gì.
“Phù! Trò chơi tiến hành đến bây giờ, thực sự có hơi mệt mỏi! “
Dùng sức thở ra một ngụm khí dài, Tô Mộ rời khỏi trò chơi.
...
Trấn Bạch Vụ
“Hứa thiếu, chúng ta cứ trơ mắt nhìn tên kia lấy đi phần thưởng như vậy sao?”
“Đúng vậy, hắn chỉ có một mình, mà chúng ta có hơn trăm người, còn phải sợ hắn sao?”
“Ta thấy hình như tên kia đã đi ra ngoài trấn, hay là bây giờ chúng ta đi xử lý hắn?”
Một đám người vây quanh Hứa Thế Kiệt, không ngừng thảo luận.
Sắc mặt Hứa Thế Kiệt tím xanh, ánh mắt không ngừng lóe sáng.