Chương 20: Pháp sư cận chiến.
Tô Mộ nhanh chóng phản ứng lại.
Đội trưởng vệ binh là một chiến sĩ, bí kỹ truyền thụ cho nhất định là một kỹ năng của chiến sĩ.
Nói cách khác, nhiệm vụ tập thể này chắc là nhiệm vụ kỹ năng đặc thù của chiến sĩ, có vẻ không hợp với mình là một pháp sư.
Nhưng mình có thể học tập kỹ năng bất kỳ, tự nhiên không thể bỏ qua bí kỹ này được.
Không chừng bí kỹ này có thể lên đến ngoài cấp S!
“Yên tâm đi, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Tô Mộ gật đầu với đội trưởng vệ binh, bắt đầu di chuyển dựa theo phương hướng nhiệm vụ chỉ dẫn.
“Tên kia là ai? Đội trưởng vệ binh thật khách khí với hắn!”
“Đúng vậy, chúng ta định đi nói chuyện phiếm với đội trưởng vệ binh, suýt nữa bị một kiếm chém chết, tên kia dựa vào cái gì?”
“Chẳng lẽ là dáng vẻ đẹp trai sao? Nhưng hắn còn không anh tuấn bằng ta!”
“Chẳng lẽ hắn kích hoạt nhiệm vụ gì sao?”
“Đúng rồi, các ngươi có nhớ thanh trường kiếm của đội trưởng vệ binh ở trên kênh thế giới không?”
“Ngươi nói, hắn nhận nhiệm vụ kia?”
Trong Tân thủ thôn có không ít người nhìn thấy thái độ hoàn toàn khác của đội trưởng vệ binh đối với Tô Mộ, cả đám bắt đầu suy nghĩ viển vông.
Nhất là sau khi bọn họ cho rằng Tô Mộ tìm được cách kích hoạt nhiệm vụ trường kiếm của đội trưởng vệ binh, ánh mắt cả đám nhìn bóng dáng Tô Mộ có thể gọi là nóng bỏng tay.
Phải biết rằng, chỉ cần có thể nhận được thanh vũ khí kia, cho dù mang đi bán cũng có thể khiến cho bọn họ cơm áo không lo cả đời, thậm chí mấy đời!
“Ta muốn đi thỉnh giáo cao thủ!”
“Nhiệm vụ kia chắc chắn không dễ hoàn thành, có lẽ ta có thể giúp đỡ!”
“Đi theo hắn, không chừng có thể thông qua quái nhiệm vụ thu được tin tức mấu chốt của nhiệm vụ!”
“Hình như hắn đã đi xa, mau đuổi theo!”
Lúc này, có mấy trăm người trong Tân thủ thôn cùng đuổi theo phía Tô Mộ rời đi.
“Đám người này định làm gì?”
Đám người mênh mông đuổi theo sau lưng mình, Tô Mộ quay đầu lại.
Đám người này không phải do Hứa Thế Kiệt tìm đến đấy chứ?
“Đại khái có bốn năm trăm người, nhưng chắc cấp bậc đều không cao, dẫn vào trong khu quái vật cấp 5, có thể giữ toàn bộ bọn họ lại!”
Đám người càng theo càng nhanh, Tô Mộ sinh ra sát khí.
Nhưng đúng lúc này, mấy giọng nói truyền đến.
“Vị đại lão này, ngươi đi làm nhiệm vụ của đội trưởng vệ binh à? Có cần giúp đỡ không? Ta là pháp sư cấp 2, DPS cũng ổn!”
“Cấp 2 thì xem náo nhiệt cái gì, ta là pháp sư cấp 3, thêm hết điểm trí lực!”
“Người anh em, có thể cùng thực hiện nhiệm vụ của đội trưởng vệ binh không? Một mình ngươi cũng không thể hoàn thành phải không?”
Tiếng kêu la của đám người này khiến Tô Mộ nhíu mày lại.
“Nhiệm vụ của đội trưởng vệ binh?”
Hắn nhanh chóng phản ứng lại.
“Nếu không phải người của Hứa Thế Kiệt, thì không cần thiết!”
Miệng nhẹ giọng thì thầm một câu, Tô Mộ tăng nhanh bước chân, chỉ chốc lát đã kéo xa khoảng các với đám người phía sau.
“Má ơi, tên này đi thật nhanh, chẳng lẽ là thích khách sao?”
“Lưng cõng pháp trượng, sao có thể là thích khách được?”
“Chắc cấp bậc của hắn rất cao, lũ quái này đều không nhìn hắn.
“Đù má, trước mặt đến khu quái vật rồi, không đi qua được.”
“Thôi quên đi, đại lão cấp bậc như vậy chắc chắn có đội ngũ cố định, ta vẫn trở về luyện cấp thôi!”
Thấy không đuổi kịp Tô Mộ, phía trước lại xuất hiện quái cấp bậc cao dày đặc, mọi người trong đám người lớn như vậy, ai nấy đều thở dài, tự tan đi.
…
Trong cánh rừng, Tô Mộ nhanh bước chân hơn, tiến về phía đông.
Cây cối xung quanh trở nên dày đặc, ngăn cản tầm mắt không ít.
“Ê a ục ục.”
Đột nhiên, Tô Mộ nghe được một vài âm thanh kỳ quái.
Lần mò đi về phía âm thanh truyền đến, một đội Dã Trư Nhân xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
“Bốn con quái?”
Tổng cộng có bốn Dã Trư Nhân, trong đó có hai con cầm búa ngắn, một con cầm cung tiễn, còn có một con lại cầm pháp trượng.
Tô Mộ tiến lên trước vài bước, đã nhìn thấy thuộc tính của những Dã Trư Nhân này.
‘chiến sĩ Dã Trư Nhân’
Cấp bậc: 6
HP: 600/600
Công kích: 120
Giá trị phòng ngự: 30
‘Thợ săn Dã Trư Nhân’
Cấp bậc: 7
HP: 600/600
Công kích: 170
Giá trị phòng ngự: 20
‘Pháp sư Dã Trư Nhân’
Cấp bậc: 7
HP: 500/500
Công kích ma pháp: 180
Phòng ngự vật lý: 10
Phòng ngự ma pháp: 30
“Hai con quái cấp 6, hai con quái cấp 7, thuộc tính và lượng máu này, tiểu đội không đủ mười người căn bản không đánh lại được!”
Thuộc tính của đội Dã Trư Nhân này khiến Tô Mộ bĩu môi.
Bốn con quái, hai con cận chiến, hai con tầm xa, phối hợp này có thể nói vô cùng mạnh mẽ.
Kể cả một đội ngũ mười người, tất cả đều cấp 6, dưới điều kiện không có chiến sĩ và mục sư, cũng rất khó giải quyết.
“Nhưng ta lại không giống!”
Tô Mộ lại không hề có chút áp lực nào.
Công kích ma pháp của quái pháp sư kia còn không phá được phòng ngự ma pháp của mình đâu!
“Mở Lá Chắn Ma Pháp!”
Tô Mộ nhấn vào kỹ năng mới nhất mình vừa đạt được, sau đó bắn Hỏa Cầu về phía quái thợ săn kia.
-2320!
Tổn thương vĩ đại hiện lên trên đầu thợ săn Dã Trư Nhân.
“Hừ! Hừ!”
Lúc này, ba đồng bọn của nó cũng phản ứng lại, hai chiến sĩ Dã Trư Nhân kia gầm lên, xông về phía Tô Mộ.
Còn quái pháp sư lại bắt đầu niệm chú ngữ.
Tô Mộ không để ý đến quái pháp sư, ngược lại bắn Hỏa Cầu vào một Dã Trư Nhân chiến sĩ.
-0!
-2320!
Hai phát Hỏa Cầu cùng xuất hiện, một là của Dã Trư Nhân pháp sư đánh Tô Mộ.
Hỏa Cầu của nó không phá vỡ được phòng ngự, Hỏa Cầu của Tô Mộ lại giết một chiến sĩ Dã Trư Nhân khác trong chốc lát.
Chiến sĩ Dã Trư Nhân còn thừa lại vọt đến trước mặt hắn, giơ búa trong tay lên cao cao, bổ tới.
Với độ nhanh nhẹn hiện giờ của Tô Mộ, hắn hoàn toàn có thể tránh né đòn tấn công của Dã Trư Nhân, nhưng hắn lại không trốn tránh.
-155!
Một con số tổn thương không nhỏ hiện lên trên đầu Tô Mộ.
Hiện giờ tổng lượng máu của hắn mới 130 điểm, Dã Trư Nhân hoàn toàn có thể đủ đạt thành miểu sát.
Nhưng tổn thương 155 điểm này lại hoàn toàn là gãi ngứa cho Tô Mộ có được 4400 điểm lá chắn.
“Chém!”