Chương 200: So ai giết nhanh hơn?
Cùng lúc đó, Tô Mộ cũng đã nhìn thấy những chấm màu đỏ phân bố ở bên ngoài phế tích.
Chẳng qua là tia sáng trên những chấm đỏ đó cực kỳ yếu ớt, giá trị uy hiếp đối với mình gần như bằng không!
Tốt ở chỗ là có cơ chế thăng cấp, Tô Mộ thở phào nhẹ nhõm một chút.
Nếu cả ba ngày này cũng đều là loại quái vật cấp thấp như vậy, thì mình cũng muốn trực tiếp thoát ra luôn rồi.
“Như vậy là sự kiện mở rồi chứ? Thanh đại đao của ta không chờ được nữa rồi!”
“Xông lên, đi ra ngoài giết quái thôi!”
“Mọi người đừng nóng vội, theo ta thấy, vẫn là nên phân chia khu vực một chút, đừng như một bầy ong vỡ tổ chen chúc nhau chung một chỗ như vậy!”
“Đúng vậy đấy, phân chia khu vực đi!”
Mười nghìn người trong khu phế tích đã rục rịch, có không ít người vươn cổ lên mà gào.
Lời nói của bọn họ cũng khiến cho tất cả mọi người tại đó nhận ra một điều.
Nếu thật sự chen chúc nhau vào chung một chỗ để giết quái, tất cả mọi người đều sẽ không có được lợi lộc gì cả.
“Ta nhìn thấy bên này có không ít lối ra, hay là dựa vào số lượng lối ra để chia đều nhóm người?”
“Ý kiến này không tệ đấy, mọi người hành động thôi nào!”
Có người lại trực tiếp dẫn dắt.
Khi những người này đang phân chia số người, Tô Mộ bĩu môi, không để ý đến, một thân một mình đi về hướng của một lối ra.
“Người anh em, ngươi đừng vội, đợi mọi người đi cùng nhau đi!”
“Đúng vậy đó, ngoài đó nhiều quái như vậy, một mình ngươi đi ra ngoài thì cũng có kiếm được lợi lộc gì đâu!”
Có mấy người thấy được hành động của Tô Mộ, lập tức hô lên.
Tô Mộ không để ý đến, sải bước đi tới.
“Tên này vội chạy đi đầu thai à?”
“Thôi bỏ đi, có thể là do cấp bậc cao, muốn cày chút điểm tích lũy để thăng cấp vào khu vực kế tiếp, đừng quan tâm tới hắn nữa!”
“Xía, giả vờ làm cao thủ gì chứ, cho dù những con quái vật ngoài đó đều nhường cho hắn giết, một mình hắn có thể giết hết không?”
Có không ít người nhìn theo bóng lưng của Tô Mộ, cũng theo đó mà trêu chọc.
Mà có một vài người tự nhận là thực lực lợi hại sau khi nhìn thấy hành động của Tô Mộ, cũng lười đi quan tâm đến việc phân chia số người gì nữa, trực tiếp chạy về hướng lối ra gần nhất
Suy cho cùng ở đây có cơ chế thăng cấp, những người có cấp bậc cao rất hiển nhiên sẽ không cam lòng rớt lại phía sau người khác.
Khung cảnh thoáng cái đã trở nên hỗn loạn.
“Mau Lẹ!”
Tô Mộ nhìn thấy đám người phía sau, không một chút do dự, bước chân nhanh như gió thổi.
“Chết tiệt, tên đó chạy nhanh quá!”
“Nhìn trang phục của hắn giống như là pháp sư đấy mà tại sao chạy còn nhanh hơn thích khách là ta cơ chứ?”
“Tên kia không phải là Tô Pháp Thần đấy chứ?”
“Không phải chứ? Tên đó thoạt nhìn cũng khá là bình thường mà!”
Mọi người nhìn Tô Mộ chạy nhanh như chớp thoáng cái đã mất tăm, người nào người nấy cũng đều không nhịn được mà bắt đầu suy đoán.
Phải nói là pháp sư thế nào mà có thể sở hữu được tốc độ như thế, thì tuyệt đối không phải ai khác ngoài Tô Pháp Thần rồi!
“Thần tượng, đợi ta với!”
“Ký tên cho ta với!”
“Mọi người xông lên nào, bắt sống Tô Pháp Thần!”
Có không ít người hô lớn lên, biểu cảm trên mặt còn phấn khởi hơn lúc mở sự kiện.
Bọn họ lao nhao thi triển ra các loại kỹ năng tốc độ nhanh nhất, chạy điên cuồng về hướng lối ra đó.
Sau khi đi thông qua một lối đi dài vài trăm mét, đám người có tốc độ nhanh nhất cũng đã tới được vòng ngoài của khu phế tích này.
“Đây là?”
Những người này nhìn thấy cảnh tượng phía trước, người nào người nấy há to miệng, vô cùng kinh ngạc.
Nhiệt độ trong không khí mang theo một luồng hơi nóng rực.
Trên con đường phía trước của bọn họ phân bố đầy những bức tường lửa do ngọn lửa tạo thành.
Một thi thể rồi lại một thi thể khác của quái vật đang nằm trong những bức tường lửa đó.
“Ta không nhìn lầm đấy chứ?”
“Bức tường lửa này là kỹ năng của tên pháp sư đó sao?”
“Mẹ nó chứ, tên này tuyệt đối là Tô Pháp Thần, nếu không thì ai mà có thể đỉnh như vậy được?”
“Ta đang suy nghĩ, chúng ta làm sao để đi qua đó đây?”
Một đám người nhìn những bức tường lửa kia, đầy sự sợ hãi.
“Để ta thử xem!” Có một tên người chơi hình như cấp bậc cũng không thấp, dũng cảm đi tới bức tường lửa.
“Trời!”
Khi vừa chạm vào ngọn lửa, lượng máu của hắn trong nháy mắt đã tụt xuống đáy, cả người vội vàng lui về phía sau: “Mẹ nó chứ, tên này chắc chắn là Tô Pháp Thần, khu vực này không có phần của chúng ta rồi.”
Người này không một chút do dự, đã quay đầu chạy trở về.
Khoan nói đến việc hắn cơ bản không thể gánh được sát thương của bức tường lửa này, cho dù có thể gánh nổi thì hắn có thể giành được mấy con quái?
Hắn vừa chạy đi, những người khác cũng chạy theo hắn trở về.
Những người trêu chọc Tô Mộ lúc trước, thì vào giây phút này đã cảm thấy ngượng đến đỏ mặt tía tai.
Có người thì lại thấy vô cùng hối hận.
...
Ở nơi cách mọi người không xa, Tô Mộ đang bố trí tường lửa ở khắp mọi nơi.
‘Ngươi đã giết chết Địa Huyệt Trùng, có được 1 điểm tích lũy!’
‘Ngươi đã giết chết Phi Hoàng Trùng, có được 2 điểm tích lũy!’
...
Từng tin nhắc nhở liên tiếp hiện lên không ngừng.
Mỗi một đợt sát thương của bức tường lửa mặc dù thấp, nhưng lại thắng ở việc thời gian duy trì dài.
Đừng nói là để đối phó với những quái vật cấp thấp.
Chỉ cần quái bước vào phạm vi của bức tường lửa, sẽ bị tan chảy trong nháy mắt.
“Vật phẩm cũng không cần thiết nhặt nữa!”
Về phần những vòng sáng được rơi ra từ những quái vật trong bức tường lửa, Tô Mộ thật sự là không hề có một chút hứng thú gì cả.
Trong mắt của hắn chỉ có điểm tích lũy, và con số giết quái tích lũy của khu vực hiện tại!
...
Trong khu vực sự kiện của nước Phiêu Lượng.
Một tên pháp sư được một nhóm người vây quanh, đang đi về phía khu vực bên ngoài
“Tất cả chiến sĩ đi kháng quái, mục sư theo dõi kỹ lượng máu, pháp sư thì dùng Hỏa Vũ tạo sát thương!”
Pháp sư vừa đi, vừa chỉ huy những người khác.
“Lượng máu của quái vật khi còn lại một điểm cuối cùng, tất cả mọi người đều dừng tay cho ta!”