Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 226: Tiêu tiền?

Chương 226: Tiêu tiền?


Một ông lão tóc trắng, mặc quần áo vải rách nát, thân hình gầy ốm xuất hiện trong tầm mắt của Tô Mộ.
“Thằng nhãi Thần Lạc tìm ta có chuyện gì?” Ông lão còng lưng trầm giọng nói.
Vệ binh vội vàng đưa mắt ra hiệu cho Tô Mộ.
“Là như vầy, Thần Lạc đại nhân muốn ta tới thỉnh giáo nên làm thế nào để làm Ma vật hiện hình.” Tô Mộ nói thẳng vào chủ đề.
“Làm Ma vật hiện hình?” Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Shia hơi sững sờ.
“Không phải dùng cỏ Hiện Hình là được rồi sao!” Hắn không kiên nhẫn nói một câu.
Nghe thấy ba chữ cỏ Hiện Hình, Tô Mộ hơi bĩu môi.
Nếu thật sự đơn giản như vậy thì Thần Lạc sẽ không bảo hắn tới tìm vị đại sư luyện kim này.
“Con Ma vật này vô cùng gian trá, ngày thường nguỵ trang thành hình thái của con người, căn bản không thể nhìn ra, trên người cũng không có hơi thở của Ma vật!” Tô Mộ tiếp tục nói.
“Vậy thì cũng thú vị đấy!” Shia nghe vậy bèn nở nụ cười.
“Vào đi!” Hắn tiếp đón hai người, bước tập tễnh vào trong phòng.
“Ta không vào đâu, ta còn có chuyện cần làm nữa!” Vệ binh nhìn về phía Tô Mộ rồi xoay người rời khỏi.
Còn Tô Mộ lại đi theo sau Shia vào trong phòng của vị đại sư luyện kim này.
“Đồ sộ thật!”
Đừng nhìn bên ngoài rách tung toé, sau khi đi vào nơi này, Tô Mộ thật sự phải ngạc nhiên.
Trong phòng đâu đâu cũng là chai lọ vại bình, cực kỳ chỉnh tề, còn có các dụng cụ luyện kim hình dạng khác nhau.
Còn có những giá sách bên cạnh, bên trên đặt các loại sách liên quan tới luyện kim.
Thân là một “đại sư luyện kim”, Tô Mộ nhìn những dụng cụ luyện kim đó, trong lòng hiểu rõ cách sử dụng của chúng nó.
Shia ngồi xuống một chiếc ghế bập bênh, đột nhiên mở miệng hỏi: “Ngươi nói con Ma vật kia, có phải ngày thường vẫn luôn duy trì hình người không?”
“Đúng vậy!” Tô Mộ gật đầu.
“Vậy hắn thuộc về trạng thái bám vào người hay là trạng thái nguỵ trang?” Shia suy nghĩ một lúc lại tiếp tục đặt câu hỏi.
“Chuyện này ta cũng không biết!” Tô Mộ nghĩ rồi lắc đầu.
Thành chủ thành Tiếu Nguyệt ngoài chuyện nhìn qua có vẻ quá trắng thì những nơi khác thật đúng là không nhìn ra được gì.
Muốn nói hắn bị Ma vật bám vào người thì hắn lại cảm thấy không giống.
Nếu nói là nguỵ trang thì hình như cũng nguỵ trang quá hoàn mỹ.
“Vậy thử thuốc Linh Thực xem!” Thấy Tô Mộ không nói được, Shia chỉ vào một lọ nước thuốc đang nổi bọt màu xanh trên bàn.
Tô Mộ bước tới cầm bình nước thuốc đó lên.
‘Thuốc Linh Thực: Sau khi Ma vật dùng sẽ bị ăn mòn linh hồn, đồng thời tạo thành thương tổn cực lớn!’
“Thứ tốt!”
Nhìn thấy tóm tắt của thứ này, Tô Mộ lộ ra một hàm răng trắng.
Thứ này có thể có tác dụng lớn trong lúc hắn đối phó với Ma vật!
Tô Mộ rút nút gỗ trên chai ra.
“Mẹ nó, cái mùi này!”
Giây tiếp theo, một mùi cực kỳ khó nghe bay thẳng vào mũi hắn, suýt nữa làm hắn nôn ọe.
Tô Mộ nhanh chóng đóng nắp lọ lại, nhíu chặt mày.
Với cái mùi của thứ đồ chơi này, dù đổ vào đâu cũng sẽ không có người bằng lòng uống.
“Đại sư, còn có loại thuốc nào có thể lén dùng không?” Tô Mộ quay đầu nhìn về phía Shia đang nằm trên ghế bập bênh.
“Ta có thể giúp ngươi sửa lại, nhưng loại thảo dược này thật sự quá đắt.” Shia cong môi cười.
Răng của hắn đã gần rụng hết, số còn lại cũng đen xì làm nụ cười này thật sự hơi đáng sợ.
Nhưng Tô Mộ lại nghe ra thâm ý trong lời nói đó.
“Ta còn có một ít đồng vàng.” Tô Một lấy 100 đồng vàng ra từ thanh vật phẩm.
“Số tiền này không đủ đâu!” Shia liếc nhìn số đồng vàng này một cái, vẻ mặt cực kỳ khinh thường.
Luyện kim là một nghề nghiệp đốt tiền, rất nhiều thảo dược đặc biệt giá trị phi phàm, động một cái chính là mấy nghìn đồng vàng.
Còn có những dụng cụ luyện kim kia nữa, càng là bảo bối có tiền cũng không nhất định có thể mua được.
“Vậy thứ này thì sao?”
Tô Mộ nhìn dáng vẻ tham tiền của Shia bèn lấy kim cương mình nhận được trong sự kiện ra.
“Thứ này còn có chút giá trị!”
Quả nhiên khi nhìn thấy kim cương trị giá hơn 10000 đồng vàng, thái độ của Shia tốt hơn một chút.
“Nếu ngươi có thể cho ta mấy viên thì ta có thể thoả mãn tất cả yêu cầu của ngươi!” Chỉ là hắn cảm thấy chưa đủ.
Tô Mộ không lập tức tỏ thái độ, một tay vuốt cằm rơi vào trầm tư.
Mình mang theo một lượng lớn đồng vàng, hẳn là có thể thoả mãn ăn uống của vị đại sư luyện kim này.
So với những nhiệm vụ phức tạp kia thì tiêu tiền ngược lại càng đơn giản hơn.
“Trên người ta có không ít đồng vàng, nhưng ngoài chuyện về thuốc thì ta còn muốn mời đại sư giúp giải phong ấn của viên đá ma pháp này!”
Sau khi tỏ vẻ tài đại khí thô, Tô Mộ lấy viên đá ma pháp kia ra.
Không phải là tiêu tiền à? Chỉ cần có thể tiêu vào việc cần thiết thì tiêu bao nhiêu cũng không thành vấn đề!
“Hình như ta từng nhìn thấy thứ này rồi!”
Sau khi đánh giá đá ma pháp một lúc, hiển nhiên đại sư Shia đã nhận ra thứ này là gì.
“Không ngờ nó lại nằm trong tay ngươi!”
Tô Mộ hơi mỉm cười, nói tiếp: “Không biết đại sư có thể giúp chuyện này không?”
“Năm viên!” Shia vươn một bàn tay.
“50000 đồng vàng?” Tô Mộ nhẹ giọng nói một câu.
Giá trị của một viên kim cương là 10000 đồng vàng, năm viên chính là 50000.
Cái giá này hình như hơi đắt!
“Đại sư, có thể rẻ hơn chút không?” Tô Mộ trả giá.
“Muốn kích hoạt viên đá ma pháp này tiêu phí không ít tinh lực của ta, càng đừng nói là nguyên vật liệu của loại thuốc ngươi yêu cầu còn cực kỳ thưa thớt.” Shia không ngừng lắc đầu, không hề có đường thương lượng.
“Chỗ ta chỉ có 40000 đồng vàng, nếu được thì chúng chính là của ngươi!” Tô Mộ lấy kim cương thủy tinh và đồng vàng ra.
Khi mấy thứ này xuất hiện trước mắt, đôi mắt Shia hơi phóng đại, không dời mắt được.
Số tiền này đã đủ để hắn tiến hành không ít nghiên cứu luyện kim rồi.
“Thành giao!”
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Shia cũng đồng ý.
“Vậy làm phiền đại sư!” Tô Mộ nở nụ cười.
Đại sư Shia chậm rãi đứng dậy từ trên ghế bập bênh.
Hắn cầm lấy viên đá ma pháp từ trong tay Tô Mộ.
Đi đến bên cạnh một dụng cụ luyện kim, đại sư Shia thả đá ma pháp vào bên trong.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất