Chương 273: Biển máu.
Thân là một con quỷ hút máu, tất nhiên Nguyệt Bạch sẽ có được năng lực điều khiển máu.
Trên đầu mấy vệ binh bên cạnh xuất hiện một con số sát thương cực cao, cơ thể lập tức nổ tung.
Số máu đó bay về phía Nguyệt Bạch một cách chỉnh tề, sau đó đi vào trong cơ thể hắn.
“Ngươi sẽ phải trả một cái giá đắt!”
Đôi mắt đỏ như máu kia nhìn chằm chằm Tô Mộ, sát ý mãnh liệt làm người sợ hãi.
“Dưới trạng thái suy yếu còn có lòng tin như vậy à?”
Tô Mộ khẽ lắc đầu khi nghe thấy câu nói tàn nhẫn này.
Lúc này, trước mắt hắn, Nguyệt Bạch đã biến thành trạng thái đối địch màu đỏ.
‘Nguyệt Bạch (suy yếu)’
Cấp bậc: Không biết.
HP: 1000000/1000000
Không biết!
Không biết!
Ngoài lượng HP ra, những thuộc tính khác đều ở trong trạng thái không biết.
Chuyện làm Tô Mộ khá yên tâm chính là trạng thái suy yếu kia.
Sau khi bị thuốc Linh Thực ăn mòn, lúc này, hiển nhiên thuộc tính của Nguyệt Bạch đã suy yếu đi rất nhiều.
Một đòn Trường Trường Mâu Phong Bạo vừa rồi của mình trực tiếp tạo thành gần một trăm nghìn tổn thương với hắn. Dù lượng máu của hắn là một triệu, trận chiến này mình cũng có sức để thử đánh một lần.
“Ta sẽ cướp lấy sinh mệnh của ngươi!”
Giọng nói lạnh băng của Nguyệt Bạch vang lên.
“Một lần rồi lại một lần!”
Hắn biết Tô Mộ là nhà thám hiểm, cũng biết Tô Mộ có nhiều sinh mệnh.
“Trường Trường Mâu Phong Bạo!”
Tô Mộ cũng không yếu thế, trong tay lại xuất hiện một thanh trường mâu.
Hắn dùng sức ném mạnh ra ngoài, tốc độ của trường mâu vượt quá tốc độ né tránh của Nguyệt Bạch
Một đòn này chuẩn xác đánh trúng vào cánh của Nguyệt Bạch.
-105436!
Một con số sát thương khoa trương xuất hiện trên đầu Nguyệt Bạch.
Lượng HP của hắn lập tức giảm đi một đoạn.
Sau khi trúng chiêu này, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ.
Sau khi hấp thu sinh mệnh của những vệ binh kia, lượng HP của hắn đã lên tới một triệu, hoàn toàn có thể chịu được công kích của Tô Mộ.
Chuyện hắn cần làm chỉ có một.
Đó chính là phải giải quyết Tô Mộ trước kia lượng HP bị quét sạch!
Một tên pháp sư mà thôi, cho dù sát thương có cao cũng không cản được công kích của hắn.
“Chết đi!”
Nguyệt Bạch lao tới trước mặt Tô Mộ, đôi cánh dơi như gai sắt hung hăng đâm về phía Tô Mộ.
Sau khi sử dụng chiêu thức này, Nguyệt Bạch như đã nhìn thấy Tô Mộ tử vong.
MISS!
Nhưng khi đôi cánh dơi của hắn đâm trúng cơ thể của Tô Mộ, một lực cản mạnh mẽ đã chắn lại công kích của hắn.
Đây là Thạch Phu thuật!
Sau khi nhìn thấy Nguyệt Bạch sử dụng công kích vật lý, Tô Mộ quyết đoán mở kỹ năng này ra.
Làn da cứng rắn cản gai xương trên cánh lại, cũng làm mình miễn dịch công kích lần này.
“Ngươi đã làm gì?”
Một đòn mạnh mẽ không có tác dụng, Nguyệt Bạch mờ mịt giận dữ gầm lên.
“Trường Trường Mâu Phong Bạo!”
Trả lời hắn chính là công kích cường lực của Tô Mộ.
-105436!
-31631!
Hai con số tổn thương liên tục hiện lên.
Lần công kích này kích phát Ma Pháp Bùng Nổ.
“Lại thêm mấy lần bạo kích đi!”
Tô Mộ thấy thế bèn hơi chậc lưỡi.
Đối mặt với Nguyệt Bạch có một triệu lượng HP, thật ra lượng mana của mình cũng không đủ lắm.
Nếu có thể bạo kích hai lần thì hắn có thể nắm chắc tuyệt đối.
“Ngươi chỉ là một pháp sư, một nhà thám hiểm thôi, ngươi không thể giết được ta!”
Lượng HP lại giảm một đoạn, Nguyệt Bạch hoàn toàn bị lửa hận cắn nuốt.
Hắn vẫy cánh không ngừng tấn công Tô Mộ.
Nhìn từ tần suất thì tốc độ tấn công của hắn cực kỳ nhanh.
MISS!
MISS!
Đáng tiếc là trước khi Thạch Phu thuật còn chưa kết thúc, hiển nhiên tấn công của Nguyệt Bạch không thể tạo thành tổn thương cho Tô Mộ.
Ít nhất dưới trạng thái “suy yếu”, công kích của hắn không thể phá được Thạch Phu thuật của Tô Mộ.
Hắn cũng không biết Thạch Phu thuật mà Tô Mộ phóng thích đã được tăng phúc bởi Huyết Mạch Pháp Thần.
Hiệu quả phòng ngự công kích vật lý là cấp SSS nhân ba lần!
Dù là hắn trong trạng thái mạnh nhất cũng chưa chắc đã có thể đột phá, càng đừng nói là bây giờ.
“Trường Trường Mâu Phong Bạo!”
Trái lại là Tô Mộ, chịu đựng công kích của Nguyệt Bạch, Trường Trường Mâu Phong Bạo trên tay cứ một phát nối tiếp một phát.
-210873!
Trong đó có một lần công kích còn xuất hiện bạo kích.
“Vậy là lượng mana đủ rồi!”
Lần bạo kích này cũng làm Tô Mộ thở phào nhẹ nhõm.
Dưới tiền đề mở Năng Lượng Thức Tỉnh, mình cũng bắt đầu sử dụng thuốc mana, chính là vì bảo đảm lượng mana còn lại có thể đủ để phóng kỹ năng.
Giờ phút này, Nguyệt Bạch cũng phản ứng lại, nếu tiếp tục sử dụng công kích vật lý là không thể giải quyết được Tô Mộ.
“Ngươi đừng quá đắc ý!”
Đôi mắt đỏ ngầu của hắn chảy ra huyết lệ.
Giây tiếp theo, Tô Mộ lập tức cảm thấy có thứ gì đó đang đè về phía mình.
Đó là một cảm giác áp bách cực hạn.
Dưới cảm giác áp bách này, thế giới trước mắt Tô Mộ đã thay đổi.
Vậy mà không biết khi nào hắn đã đi tới một vùng biển máu!
“Chuyện gì vậy?”
Tô Mộ nhíu chặt mày lại.
Trước mắt đã không thấy Nguyệt Bạch đâu cả.
Lúc này, Tô Mộ phát hiện cơ thể mình đang chìm xuống.
Biển máu dưới chân như sắp cắn nuốt hắn.
Theo bản năng, Tô Mộ muốn sử dụng Chớp Nhoáng tránh thoát, lại phát hiện không làm được gì.
Một cảm giác vô lực bao phủ lấy hắn.
Biển máu nhanh chóng hoàn toàn nhấn chìm cơ thể Tô Mộ.
Hơi thở tanh hôi lập tức rót vào trong lỗ mũi.
Loại cảm giác này còn khó chịu hơn cả khi chết đuối.
Tô Mộ bắt đầu liều mạng giãy giụa trong biển máu.
…
Bên bể tắm, Tô Mộ và Nguyệt Bạch đứng đối diện nhau.
Trong mắt Nguyệt Bạch phản chiếu bóng dáng của Tô Mộ.
Kỹ năng hắn sử dụng chính là kỹ năng hệ tinh thần.
Kỹ năng này có thể kéo kẻ địch vào ảo giác, cắn nuốt hắn từng chút một.
Lúc này, trên đầu Tô Mộ cũng xuất hiện từng tổn thương có tần suất.
-192!
-192!
Cách vài giây, lượng HP của Tô Mộ sẽ bị trừ 1%.
Đương nhiên, Nguyệt Bạch sử dụng kỹ năng này cũng không thể tiến hành động tác nào khác.
Hai người cùng rơi vào trong thế giới ảo giác.
Muốn tránh thoát kỹ năng này, chỉ có duy nhất một cách.
Đó là dùng tinh thần lực mạnh mẽ thoát khỏi sự ràng buộc của nỗi sợ hãi!