Chương 275: Thành chủ đại nhân hào phóng.
Ánh mắt Tô Mộ vô cùng lạnh lẽo.
Mặc dù không có phần thưởng nhiệm vụ, mình cũng tuyệt đối không thể bỏ qua kẻ địch như Nguyệt Bạch!
Trái lại là Nguyệt Bạch, hắn tự nhận là một đòn này chắc chắn có thể lập tức hạ gục Tô Mộ, vậy nên tình nguyện tiêu hao lượng HP của mình cũng phải sử dụng kỹ năng này.
Nhưng con số tổn thương xuất hiện trên đầu Tô Mộ lại làm hắn khiếp sợ!
Chuyện làm hắn bất ngờ chính là công kích mấy chục nghìn sát thương lại cũng không giết nổi một nhà thám hiểm như Tô Mộ!
“Chạy!”
Trong đầu Nguyệt Bạch chỉ còn lại một suy nghĩ.
Nhà thám hiểm trước mắt đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Ít nhất là trong trạng thái hiện giờ, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tô Mộ.
Nguyệt Bạch mở hai cánh ra đột nhiên bay lên trên bầu trời.
Trần nhà được chế tạo từ vật liệu không biết tên bị hắn cứng rắn đâm thủng.
“Thành chủ đại nhân, đừng trốn mà, mỗi ta mà cũng không đánh thắng à!”
Tô Mộ thấy Nguyệt Bạch bay đi bèn vội vàng hô to.
Hiển nhiên Nguyệt Bạch sẽ không bị hắn khích tướng, không thèm quay đầu lại bay lên trên không trung.
“Không thể để cho tên này chạy thoát!”
Tô Mộ quyết đoán mở Góc Nhìn Ma Pháp ra, bắt giữ tuyến đường phi hành của Nguyệt Bạch.
Hắn đang bay về phía tháp cao trên phủ thành chủ.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ nhanh chóng quyết định sử dụng Chớp Nhoáng đi tới trên tháp cao.
Đứng ở vị trí khán đài, bóng dáng Nguyệt Bạch đang bay về phía trước rõ ràng bại lộ trong tầm mắt của hắn.
Mà lúc này, tầng huyết vụ trên người Nguyệt Bạch cũng đã biến mất.
“Chết đi!”
Tô Mộ nhìn xuống từ trên cao giống như một thẩm phán.
“Thánh Quang Đả Kích!”
Dưới bầu trời đêm, một luồng thánh quang lộng lẫy xuất hiện, chuẩn xác dừng trên người Nguyệt Bạch.
Một đòn này chẳng những tạo thành gấp đôi sát thương mà còn tạo thành bạo kích.
-200900!
Nhưng dù vậy Nguyệt Bạch cũng còn lại một ít HP.
Hắn nhanh chóng quyết định bay về hướng ngược với hướng tháp cao, muốn thoát khỏi thành Tiếu Nguyệt.
“Ngươi đi đâu vậy?”
Tô Mộ đứng trên tháp cao, dưới trạng thái mở cả Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp, bóng dáng của Nguyệt Bạch căn bản không thể che giấu.
Cho dù tốc độ bay của người này có nhanh đi nữa cũng không nhanh bằng tốc độ thi triển ma pháp của mình!
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Mấy tia sét liên tục chớp lên.
Nguyệt Bạch đang bay trên không trung không hề ngoài ý muốn bị sét đánh rơi xuống!
‘Ngươi đã giết chết Nguyệt Bạch, nhận được 100 nghìn điểm kinh nghiệm!’
‘Chúc mừng, ngươi đã lên cấp, nhận được 50 điểm thuộc tính, 40 điểm kỹ năng!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực!’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt nhận được 1 điểm thể chất!’
‘Thông qua Sức Mạnh Của Chiến Thần nhận được 1 điểm sức mạnh!’
Mấy thông báo liên tục xuất hiện, sau khi giết chết Nguyệt Bạch, giá trị kinh nghiệm Tô Mộ nhận được làm hắn lập tức tăng lên một cấp rưỡi!
Điều này cũng chứng tỏ đối phương ít nhất cũng là BOSS ma vật tứ giai!
‘Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ: Điều tra chân tướng phi thuyền rơi xuống!’
Cùng lúc đó, nhiệm vụ Tổng chỉ huy Thần Lạc giao cho mình cũng biến thành trạng thái hoàn thành.
“Cuối cùng cũng giải quyết thứ phiền phức này!”
Tô Mộ thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt cũng tràn đầy ý cười hưng phấn.
“Nhanh chóng đi nhặt đồ thôi!”
Tô Mộ chạy đến địa điểm Nguyệt Bạch rơi xuống, hắn không khỏi cảm thấy hơi mong chờ.
Vị thành chủ đại nhân này hẳn là sẽ không keo kiệt lắm đâu nhỉ?
“Đây là một con ma vật à?”
“Thoạt nhìn là ma thú hút máu, sao nó lại ở trong thành Tiếu Nguyệt?”
“Bên phủ thành chủ có chuyện, chẳng lẽ là nó tập kích phủ thành chủ?”
“Nó bị thành chủ đại nhân xử lý à?”
Sau khi đi tới địa điểm, nơi này có một nhóm binh lính đang trông coi.
Bọn họ đang không ngừng đánh giá thi thể này, cũng không biết con ma vật này chính là thành chủ đại nhân trong miệng bọn họ.
Tô Mộ bước tới.
“Nhà thám hiểm, con ma vật này do ngươi giết chết à?” Một vệ binh hỏi Tô Mộ.
“Hắn không phải là ma vật gì đâu!” Tô Mộ mỉm cười trả lời.
“Ngươi nói gì? Thứ này không phải là ma vật, vậy nó là cái gì?” Binh lính bên cạnh không rõ ý trong lời nói của Tô Mộ.
Tô Mộ không giấu giếm, hắn cao giọng nói: “Hắn chính là thành chủ đại nhân kính yêu của chúng ta đó!”
“Sao có thể?”
“Ngươi biết mình đang nói gì không?”
“Nhà thám hiểm, ăn nói cho cẩn thận!”
Bọn lính liên tục hô to, không ai tin lời Tô Mộ nói.
Thành chủ thành Tiếu Nguyệt lại là một con ma vật?
Bọn họ lại bị một con ma vật lừa gạt lâu như vậy à?
“Ta phụng lệnh Tổng chỉ huy Thần Lạc đại nhân từ Vương đô tới đây tiến hành điều tra, bây giờ sự thật đã đặt ở trước mặt ta, ta muốn mang đầu của hắn về phục mệnh!”
Tô Mộ dùng tên Thần Lạc đẩy vệ binh đang cản trước người mình ra, đi tới bên cạnh thi thể của Nguyệt Bạch.
‘Ngươi nhận được đầu của Nguyệt Bạch!”
‘Ngươi nhận được kỹ năng: Đôi Mắt Biển Máu!”
‘Ngươi nhận được trang bị: Nhẫn Thị Huyết!’
Tổng cộng rơi ra ba đồ vật.
Một vật phẩm dùng để báo cáo kết quả công tác, một quyển sách kỹ năng và một trang bị.
‘Đôi Mắt Biển Máu (cấp S): Sau khi sử dụng, có thể kéo đối phương vào trong thế giới ảo cảnh, mỗi giây tạo thành tổn thương 1% HP với đối phương cho đến khi tử vong (giá trị tinh thần của mục tiêu thi pháp càng cao thì càng dễ thoát khỏi ảo giác), cooldown hai mươi tư tiếng.’
‘Nhẫn Thị Huyết (cấp S): Sức mạnh +200, nhanh nhẹn +200, thể chất +200, sau khi tạo thành sát thương, có xác suất hồi phục lượng HP bằng 20% sát thương, yêu cầu : Cấp 1 tứ giai.’
“Không tệ nhỉ!”
Sau khi nhìn thấy quyển sách kỹ năng kia, Tô Mộ nhớ lại cảnh tượng mình nhìn thấy ở biển máu, cũng hiểu vì sao mình có thể thoát khỏi ảo giác.
“Đây là một kỹ năng khống chế cộng thêm sát thương tỉ lệ phần trăm, có hiệu quả mạnh mẽ khi đối phó với kẻ địch có giá trị tinh thần thấp!”
Tô Mộ lập tức học tập kỹ năng này và mở thanh kỹ năng ra.
Không phải nghi ngờ, kỹ năng có thể tiếp tục tăng cấp.
‘Đôi Mắt Biển Máu thành công lên tới cấp SSS!’
Sau khi max cấp, tỷ lệ phần trăm sát thương của kỹ năng này cũng biến thành 2%, thời gian cooldown biến thành mười hai tiếng.
“Được đấy.”