Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 315: Ngươi không thể giết ta.

Chương 315: Ngươi không thể giết ta.


Sau khi một bóng dáng xuất hiện, ánh mắt Tô Mộ trầm xuống.
Một đòn Kháng Cự Hoàn vừa rồi đã xóa sạch một nửa lượng máu của đối phương, giờ phút này, dấu hiệu sinh mệnh của người này chỉ còn lại một nửa.
Trong rất nhiều kỹ năng của hắn, Kháng Cự Hoàn xem như là kỹ năng có mức sát thương thấp nhất.
Nói cách khác, bây giờ hắn tùy tiện phóng một kỹ năng cũng có thể mang đi tên “thích khách” này.
Nhưng Tô Mộ không vội vàng ra tay.
“Ngươi là người trong đội tinh anh đúng không? Vì sao lại ra tay với ta?”
Tô Mộ nhìn chằm chằm phương hướng đó và mở miệng hỏi.
Dù cho người trong đội tinh anh không thích mình, cũng không thể ra tay với mình.
Mình cần phải biết rõ động cơ của người này!
Không có ai trả lời.
Hiển nhiên, thích khách đang trong trạng thái ẩn thân cho rằng Tô Mộ đang thử.
Một khi hắn trả lời, chắc chắn sẽ để lộ vị trí.
“Ngươi cho rằng ta không biết ngươi ở đâu à?”
Ánh mắt Tô Mộ càng thêm lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vị trí của thích khách, giọng nói lạnh băng.
“Hắn có thể nhìn thấy ta ư?”
Thích khách phát hiện ra ánh mắt của Tô Mộ, hắn mở to hai mắt, sau lưng nổi da gà.
Nếu Tô Mộ thật sự nhìn thấy vị trí của hắn thì thảm rồi!
“Không thể nào, sao hắn có thể nhìn thấy ta được? Kỹ năng ẩn thân của ta là kỹ năng cao cấp!”
Thích khách điên cuồng phủ nhận trong lòng.
Tuy cơ thể hắn không thể động đậy, nhưng nội tâm lại sinh động khác thường.
“Chắc chắn kỹ năng khống chế này có hạn chế thời gian, ta có thể đi được!”
Ngay khi trong đầu hắn nảy ra ý tưởng này, Tô Mộ hành động.
Tô Mộ giơ pháp trượng trong tay lên, không chút khách sáo gõ mạnh về vị trí thích khách đang ẩn thân.
-1614!
“Má!”
Lần này lập tức làm thích khách hiện hình, con số sát thương kia càng làm hắn nghi ngờ cuộc đời.
Phòng ngự vật lý của hắn là hơn 2000 điểm đó!
Một công kích bình thường của nhà thám hiểm này lại xóa sạch gần 2000 HP của hắn?
Công kích vật lý của một pháp sư vậy mà sắp vượt qua thích khách là hắn?
Còn để người sống nữa không?
“Sao công kích vật lý của ngươi lại cao như vậy?”
“Ai phái ngươi tới?”
Hai người đứng đối diện nhau, hai vấn đề đều vang lên cùng một lúc.
Tô Mộ lạnh lùng cười một tiếng, một chân đạp lên khuôn mặt của thích khách.
-1614!
Chỉ một đạp cũng bị phán định là công kích bình thường.
Sát thương không cao nhưng tính sỉ nhục lại cực mạnh.
“Không có ai phái ta tới, tự ta muốn thử năng lực của ngươi sâu thế nào!” Thích khách giảo biện.
Tô Mộ khẽ lắc đầu, trên mặt nở một nụ cười khinh thường.
“Ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa!”
Lòng bàn tay xuất hiện một hỏa cầu, dáng vẻ của Tô Mộ lạnh băng như đang nói “nếu ngươi không nói, vậy thì chết đi”.
“Ngươi không thể giết ta, nếu ngươi giết ta, thì chính là trở thành kẻ địch với toàn bộ thành Diệu Nhật!”
Đối mặt với uy hiếp, rõ ràng thích khách đã hơi luống cuống, vội vàng gào lên.
“Vậy à?”
Tô Mộ nghe vậy chỉ lộ ra một nụ cười làm người tuyệt vọng.
Cùng thời gian đó, hỏa cầu cũng bay xuống dưới chân thích khách.
Một con số sát thương hơn ba mươi nghìn xuất hiện.
Tổn thương đã xuất hiện.
Thích khách có nói ra người chủ mưu đằng sau hay không, đã không còn quan trọng đối với Tô Mộ nữa rồi.
Ngay khoảnh khắc hắn kêu gào về phía mình, cái chết của hắn đã định rồi!
“Nếu ta chưa từng tới bên ngoài tường, thật sự đã bị ngươi hù dọa rồi!”
Nhìn cỗ thi thể kia trên mặt đất, Tô Mộ vươn tay ra, bắt đầu vơ vét.
Một tên NPC chết ở bên ngoài tường, hiển nhiên là chuyện vô cùng bình thường, cho dù có người sẽ nghi ngờ lên đầu bản thân mình, bọn họ cũng không có chứng cứ.
Giống như Lev rõ ràng biết Laubs bị mình giết chết, nhưng cũng không có cách gì với mình.
“Cái tên này chắc không phải là Lev phái tới chứ?”
Nghĩ đến đây, trong đầu Tô Mộ bỗng xuất hiện một ý nghĩ.
Nếu nói trong thành Diệu Nhật có người nào muốn đưa mình vào chỗ chết, người đó tám chín phần mười là Lev.
“Chỉ phái một mình hắn tới?”
Tô Mộ bắt đầu suy tư.
Theo cách nói của Thần Lạc, thế lực của Lev ở trong thành Diệu Nhật cũng không nhỏ.
Trong đội ngũ tinh anh hai mươi người đó, có lẽ còn sắp xếp những người khác vào.
“Khó trách mấy tên kia nhằm vào ta như vậy!”
Tô Mộ nghĩ thông suốt rồi.
Lòng thù địch của NPC đối với mình, không thể nào không có nguyên do được.
“Cái tên này đem không ít đồ à nha!”
Thích khách làm rơi một cái thắt lưng trữ đồ, bên trong có một trăm thanh vật phẩm, đồ ở trong đều là đồ tiếp tế, còn có một ít trang bị và đồng vàng.
Đám NPC này một khi chết bên ngoài tường, thật sự cũng coi như là “đại bạo”!
“Phải xử lý đã, không thể cứ để hắn nằm đây được!”
Lấy đồ xong, Tô Mộ kéo thi thể của thích khách tới vị trí lệch với hướng đi của nhóm người, chôn ngay tại chỗ.
Sau này nếu có người hỏi thăm, mình liền bày ra thái độ “Ta đang mở đường, mấy chuyện khác cái gì cũng không biết” là được rồi.
“Nghỉ ngơi thêm một lát, không gấp!”
Sự xuất hiện của thích khách làm gián đoạn Tô Mộ nghỉ ngơi. Quay trở lại dưới cái cây đại thụ lúc trước, Tô Mộ dựa vào, ở dưới bóng cây, nhắm mắt lại.
Cả người hắn trông không có chút đề phòng nào, đầy sơ hở.
Nhưng tên thích khách thứ hai từ đầu đến cuối cũng không có xuất hiện.
“Nhàm chán quá!”
Lại qua một lúc, Tô Mộ mở mắt ra, lầm bầm một câu.
Mình còn mong mỏi có tên thứ hai giao đến tận cửa nữa đây.
“Triệu hồi Tử Long!”
Không vội vã tiếp tục mở đường, Tô Mộ triệu hồi tiểu tử này ra.
“Ăn đi!”
Sau khi giết chết nhiều ma vật tứ giai, ma hạch trong tay cũng đủ cho tiểu tử này tăng giai lần nữa rồi.
Tô Mộ vừa cho tiểu tử này ăn, vừa điều khiển phân thân dẫn dắt người anh em Xương Khô tiếp tục tiến về phía trước.
Sau khi cho ăn hơn hai trăm viên ma hạch tứ giai, thân thể tiểu tử này một lần nữa xảy ra biến hoá.
Thân hình của nó đang lớn dần theo tốc độ rất nhanh, lớn gần gấp đôi trước đây.
Tất cả thuộc tính cơ sở của nó cũng đều tăng thêm hai trăm điểm.
‘Tử Long’


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất