Chương 326: “Phòng tuyến thứ ba”
Đi vào khu thương mại, Tô Mộ tuỳ tiện tìm một cửa hàng và bước vào.
“Thu!” Ông chủ nở một nụ cười quen thuộc của gian thương.
Giá thu trang bị ở chỗ hắn không cao đâu nhé!
“Bán hết cho ngươi!”
Tô Mộ cũng không quan tâm, lấy hết toàn bộ trang bị ra.
Dù là giá thu nhưng số trang bị tứ giai này cũng có thể bán được không ít tiền!
“Nhiều vậy à?”
Ông chủ trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều trang bị tứ giai như vậy.
“Sao thế? Không đủ tiền trả à?” Tô Mộ thản nhiên nói một câu.
“Thế thì không phải, chỉ là giá thu ở chỗ ta là một trang bị 200 đồng vàng, vũ khí 300, ngươi có thể chấp nhận không?”
Giọng điệu của ông chủ có vẻ hơi thấp thỏm.
“Được!”
Điều làm hắn mừng rỡ là nhà thám hiểm trước mặt lập tức đồng ý.
“Người sảng khoái!”
Ông chủ vội vàng thu số trang bị này lại, dáng vẻ như sợ Tô Mộ đổi ý vậy.
Tô Mộ thấy thế vẫn bình tĩnh.
Trước mắt cũng chỉ có NPC có thể mua nhiều trang bị của mình như vậy.
Đương nhiên là những trang bị thuộc tính cao hắn đã đặc biệt sửa sang lại đặt trong một thắt lưng trữ đồ.
“Tổng cộng là tám trăm trang bị, trong đó có ba trăm vũ khí, tổng cộng là 190000 đồng vàng!”
Sau khi kiểm kê xong, ông chủ lấy ra mười chín viên kim cương lộng lẫy.
Một viên kim cương trị giá 10000 đồng vàng, Tô Mộ cất kim cương đi.
Hắn tính tính, số đồng vàng trong tay mình đã vượt qua một triệu.
Hoàn toàn đủ tiền để mua một cửa hàng trong chủ thành.
“Bây giờ mua thì lỗ quá, sau khi lấy được huy chương kim cương kia ít nhất cũng tiết kiệm được mấy trăm nghìn!”
Tô Mộ cũng không sốt ruột đi mua cửa hàng gì đó.
Khu thương mại trong thành Diệu Nhật rất lớn, có không ít nơi có thể tiêu tiền.
Lúc trước trên tay hắn không có nhiều đồng vàng nên cũng không đi dạo nhiều, bây giờ có thể đi dạo thử xem rồi.
Đầu tiên là những cửa hàng có quy mô lớn.
Trong đó có một cửa hàng bán linh kiện công trình thu hút sự chú ý của Tô Mộ.
Sử dụng thú cưỡi máy móc cũng cần năng lượng trung tâm, cho dù mình biết đổi cũng phải có linh kiện có thể đổi.
“Xin chào nhà thám hiểm, ngươi có yêu cầu gì không?”
Bước vào cửa hàng, một người trung niên tươi cười tiến tới nhiệt tình chào hỏi.
Trên người hắn có không ít linh kiện máy móc lóe sáng, vừa nhìn đã biết có nghiên cứu không nhỏ với công trình học.
“Có năng lượng trung tâm của thú cưỡi máy móc không?” Tô Mộ cũng hỏi thẳng.
“Có, một cái 1000 đồng vàng!” Người trung niên cười rồi nói.
“Lấy cho ta mười cái!”
Tô Mộ lấy ra một viên kim cương, vô cùng hào phóng.
“Được!”
Người trung niên lập tức đi về phía một quầy hàng, lấy ra mấy linh kiện máy móc đang phát sáng.
Tô Mộ cất linh kiện đi, không có ý định ở lại thêm nữa.
Số năng lượng trung tâm này cũng đủ để hắn điều khiển thú cưỡi máy móc trong một thời gian rất dài ở ngoài tường.
Đối diện cửa hàng này là một cửa hàng bán vật phẩm ma pháp.
Nhìn từ vẻ ngoài xa hoa kia thì đồ vật bên trong chắc chắn sẽ không rẻ.
…
Ngoài tường.
Hơn một nghìn người đang vận chuyển vật tư.
Đi theo phương hướng của những người này sẽ một toà thành sừng sững trên một vùng đất bằng.
Tòa thành này không lớn, nhưng bức tường ngoài thành lại cao hơn trăm mét.
Trên mặt tường của thành càng có một lượng lớn vật máy móc, phù văn ma pháp và vân vân.
Nơi này chính là nơi gọi là “phòng tuyến thứ ba”!
Lúc này, trên mảnh đất bằng ngoài tường đang trải rộng những con ma vật có thân hình to lớn.
Chúng nó vây xung quanh “phòng tuyến thứ ba”, dường như cũng không vội vàng khởi xướng tấn công.
Trên tường thành “phòng tuyến thứ ba”, rất nhiều NPC đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, có đủ các loại nghề nghiệp.
Trong đó trên vị trí cửa thành, một người mặc quần áo quan chỉ huy, bên cạnh là một pháp sư già mặc áo bào trắng, râu tóc bạc phơ.
“Đám ma vật này không tấn công, tiếp viện trong thành mười ngày nữa là hết rồi!”
Vẻ mặt của quan chỉ huy cực kỳ nghiêm túc.
“Rất nhiều ma vật ngũ giai đột nhiên tấn công phòng tuyến thứ ba, lại chỉ vây mà không tấn công, thật sự không bình thường lắm!” Gương mặt pháp sư già tràn đầy lo âu.
Hành vi của những con ma vật này thật sự quá kỳ lạ!
“Dù thế nào, sau khi tiếp viện ở thành Diệu Nhật đến, chúng ta chỉ có thể mở cửa thành chiến đấu một trận sống chết với đám ma vật này!”
Quan chỉ huy hít sâu một hơi, giọng nói mang vẻ quyết tuyệt.
Ý nghĩa tồn tại của “phòng tuyến thứ ba” là vì bảo đảm tường sẽ không bị ma vật xâm nhập.
Nhưng có một chuyện, quan chỉ huy và pháp sư già không biết.
Trong đám ma vật ngũ giai này còn có một con ma vật khác biệt.
Nếu Tô Mộ ở đây thì chắc chắn sẽ cảm thấy quen thuộc.
Bởi vì con ma vật này rất giống với “Nguyệt Bạch”.
Hiển nhiên là nó có được trí tuệ và địa vị cực cao.
Nhưng ánh mắt của nó lại không đặt trên “phòng tuyến thứ ba”.
Hướng nó nhìn chính là phía sau “phòng tuyến thứ ba”.
Giống như phương hướng đó có thứ gì đó hấp dẫn nó hơn vậy!
Khu thương mại thành Diệu Nhật.
Tô Mộ mở to hai mắt nhìn những vật phẩm ma pháp rực rỡ muôn màu trước mặt.
Cửa hàng này có thể nói là cửa hàng chuyên bán đồ dành cho pháp sư, bên trong có các loại vật phẩm có liên quan đến pháp sư.
“Những viên đá quý ma pháp này bao nhiêu tiền?”
Nhìn em gái nhân viên cửa hàng xinh đẹp đang đứng bên cạnh, Tô Mộ rất muốn mua mua mua.
“Một viên đá quý ma pháp 30000 đồng vàng nha!”
Em gái nở một nụ cười xinh đẹp, nhưng cái giá nói ra lại làm Tô Mộ hoảng sợ.
30000 một viên đá quý ma pháp, giả cả này thật sự là hơi đắt.
“Ta có huy chương, có được giảm giá không?”
Tô Mộ chỉ huy chương vàng của mình.
“Vật phẩm trong cửa hàng của chúng ta chỉ có thể giảm cao nhất là mười phần trăm, huy chương vàng của ngươi chỉ có thể hưởng thụ giảm giá 9.8%!” Em gái trả lời.
“Ặc!” Tô Mộ lập tức ngây người.
Pháp sư không hổ là tượng trưng cho “sự cao quý”!
“Ta nhìn xem đã!”
Tô Mộ tiếp tục nhìn sang những quầy hàng khác, tính toán trong lòng.
Tác dụng của đá quý ma pháp có rất nhiều.