Chương 358: Đợt tranh mua lớn.
“Có quỷ à? hôm nay sao không thấy một con quái vật nào hết vậy?”
“Không phải chứ, bình thường ma vật ở đây rất dày đặc mà, chúng ta đi tải quái còn phải cẩn thẩn chút.”
“Bị người ta diệt hết rồi?”
“Sao có thể chứ? Cho dù tất cả đoàn đội mạnh nhất của thành Tiếu Nguyệt cùng nhau xuất kích, cũng không thể tiêu diệt hết nhiều ma vật như vậy!”
Đám người này không biết làm sao.
Không cày được ma vật cao cấp, bọn họ chỉ có thể quay đầu tranh ma vật cấp thấp với những người chơi khác.
“Đúng rồi, lúc trước hình như từng có tình huống thế này, ta nghĩ có thể là Tô Pháp Thần quay về rồi!”
Có lẽ là rảnh rỗi quá nhàm chán, có người đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.
“Thực vậy, sau khi tình huống lần trước phát sinh, trong cửa hàng của Tô Pháp Thần lập tức xuất hiện một đống đồ.”
“Chúng ta gọi là tổ đoàn thăng cấp, người ta thì gọi là bổ sung hàng hoá, quá không công bằng!”
“Công bằng là gì chứ, mau về đi, không chừng còn có thể nhìn thấy Tô Pháp Thần đấy!”
Người khác cũng phản ứng lại, không còn định luyện cấp nữa, chạy điên cuồng về phía thành Tiếu Nguyệt.
Mọi thứ giống y như bọn họ dự liệu, sau khi Tô Mộ cày xong phó bản, trực tiếp sử dụng Chớp Nhoáng quay về thành Tiếu Nguyệt.
Chế tạo ra một vài loại thuốc mạnh mẽ, lại chế tạo một vài trang bị không tệ, Tô Mộ bày những món đồ này lên trên tủ hàng.
Giá cả y như lúc trước.
Vào lúc Tô Mộ đang xử lý, người chơi đã ùn ùn kéo đến.
“Tô Pháp Thần!”
“Thần tượng, chúng ta cuối cùng đã được gặp ngươi rồi!”
“Ký tên cho ta đi, thần tượng!”
Tiếng người huyên náo, đám người chơi nhào đến như ông vỡ tổ, dáng vẻ đó khiến Tô Mộ nhớ đến cảnh tượng lúc game Thần Đồ vừa mới bắt đầu.
“Đệt, đám người này rảnh vậy sao? Không đi luyện cấp hả?”
Tô Mộ lẩm bẩm trong lòng.
Nếu người chơi khác nghe thấy câu nói này, chắc chắn sẽ trợn trắng mắt với hắn.
Có điều thời khắc này, người chơi ở đó dường như đều rơi vào trong điên cuồng.
Đáng tiếc trong game không thể chụp ảnh chung, nếu không bọn họ nhất định phải chụp ảnh chung mấy tấm.
“Đừng có chen!”
“Thần tượng, có thể cho ta hỏi vài vấn đều không!”
“Tô Thần, hiện tại ngươi cấp bao nhiêu rồi? Đến tứ giai chưa?”
Âm thanh hỗn tạp vang lên.
Trong cửa hàng chớp mắt chật ních người.
Nếu không phải có quy tắc game ở đây, sợ rằng đám người chơi đã ra tay đánh nhau rồi.
Ngay cả Tô Mộ cũng muốn bắn ra một phát Băng Sương Phong Bạo, giải quyết toàn bộ người trong tiệm.
“Làm cái gì vậy!”
May mà tình hình ở đây đã bị thị vệ thành Tiếu Nguyệt phát giác, một đội thị vệ chạy đến duy trì trật tự.
Cho dù người chơi khác không cam lòng thế nào, cũng chỉ có thể lui ra khỏi cửa hàng, xếp thành một hàng dài.
“Phù!”
Tô Mộ thở dài một hơi, nhìn hàng dài bên ngoài cửa tiệm, suy nghĩ nhạy bén.
Đừng thấy đồng vàng của mình hiện tại rất nhiều, đợi sau khi đến Vương đô tiêu xài một phen, những đồng vàng này vốn cũng chẳng còn lại gì.
Không bằng nhân cơ hội này, giảm giá sâu dọn kho một lần?
“Mọi người thật là nhiệt tình quá!”
Tô Mộ phát ra tiếng kêu to với mọi người.
“Thần tượng nói chuyện rồi!”
“Giọng nói của Tô Thần thật là hay!”
“A, ta thảm rồi, ta rơi vào biển tình rồi!”
Nhiệt tình của mọi người rõ ràng vượt ngoài tưởng tượng của Tô Mộ, tiếng gào của từng người vang lên không dừng.
Không ít người chơi nữ còn hạnh phúc ngập tràn, giống như đã nhét vào đầu một trăm tám mươi tập phim tình cảm lãng mãn.
Tô Mộ xoa xoa đầu, tỏ ý bảo mọi người yên tĩnh, nói tiếp: “Hôm nay để đáp lại fans, ta quyết định giảm 20% toàn bộ mặt hàng, mua được chính là được lời!”
Nói xong, Tô Mộ bỏ hết toàn bộ đồ có thể bán lên trên tủ hàng, giá đồng vàng niêm yết cũng giảm xuống 20% trên cơ bản vốn có.
“Quao? Giảm 20%?”
“Đại thần hào phóng quá!”
“Mau liên lạc với hội trưởng, bảo người gom đồng vàng.”
“Tô Thần, ngươi có bao nhiêu trang bị, ta mua hết!”
Giảm 20% vừa đưa ra, người chơi ngoài cửa hàng đều chìm vào điên cuồng.
Sau khi đám người chơi tăng cấp, những đồ vật trong cửa hàng của Tô Mộ đều trở thành hàng hoá bán chạy.
Giá cả Tô Mộ niêm yết trước đây đã có không gian lợi nhuận nhất định, không ít người chơi trải qua việc mua đi bán lại, kiếm được không ít đồng vàng.
Hiện tại giảm 20% vừa đưa ra, chỉ cần mua được, vậy thì lời to rồi!
Còn có gì có thể khiến người ta điên cuồng hơn đồng vàng chứ?
Hàng ngũ vốn đã xếp chỉnh tề thoáng chốc loạn lên, lần nữa xuất hiện cảnh tượng ong vỡ tổ vừa rồi.
“Làm cái gì vậy hả? Mong các ngươi tuân thủ trật tự!”
Ngay cả thủ vệ thành Tiếu Nguyệt ở bên cạnh cũng không kéo nổi.
“Điên cuồng vậy sao?” Tô Mộ chìm vào trong khiếp sợ.
Các ông chú bà thím tranh nhau mua hàng trong siêu thị cũng không bì kịp cảnh tưởng trước mắt!
Hắn vội vàng lui vào trong kho.
“Của ta, đều là của ta hết!”
“Đừng chen, ngươi có tiền sao ngươi mà cũng chen vào trong?”
“Ai ở phía trước giúp ta mua đồ, thứ ta có chỉ là đồng vàng!”
“Đệt, tay ai nhanh dữ vậy? Dược phẩm bán sạch rồi sao?”
Trong chốc lát, cửa hàng tràn ngập người chơi tranh nhau mua đồ.
Bọn không thèm nhìn giá cả, cũng bất kể là món đồ gì, chỉ cần là có thể mua, đều mua hết.
Tô Mộ vừa chuẩn bị lượng lớn vật phẩm, trong khoảnh khắc đã bị mua sạch!
“Mua nhanh quá đi!”
Thấy đồng vàng trong kho lập tức vào tài khoản, Tô Mộ tấm tắc nói lạ thật.
“Nếu ta ở thành Tiếu Nguyệt quét quái liên tục, tuỳ ý cũng có thể kiếm được mấy triệu đồng vàng!”
Đương nhiên, nếu thật sự ở lại thành Tiếu Nguyệt cày một tuần lễ, người chơi ở đây e rằng sẽ trực tiếp “chuyển từ fans thành antifan”.
Tô Mộ cũng không thể ở lại đây một tuần lễ.
Từ sau khi biết được sự tồn tại của “người sống lại”, hắn không thể lãng phí thời gian cho mấy việc kiếm tiền này.
Chỉ cần đồng vàng đủ dùng là được rồi!
“Đủ rồi!”
Thu về tất cả đồng vàng, Tông Mộ nhìn về phía con số đồng vàng trong thanh vật phẩm.
Xấp xỉ một triệu tám trăm ngàn.
Sau khi mua cửa tiệm của Vương đô, cũng còn có thể thừa lại hai trăm ngàn đồng vàng.