Chương 396: Có người chặn cửa!
“Chắc là như vậy, mọi người không nên hoảng loạn, bảo vệ cứ điểm của chúng ta, chờ đợi đợt ma vật tiếp theo tấn công!”
Các hội trưởng công hội lớn đều đưa ra mệnh lệnh tương tự.
Sau khi đợi một thời gian, quả nhiên lại có một ít ma vật tới.
“Vẫn hơi ít!”
Số lượng ma vật này hiển nhiên không làm những người này hài lòng.
“Chắc còn rất nhiều ma vật đang ở phía sau, mọi người bình tĩnh đã!”
Chưa biết tình huống thế nào nên các hội trưởng cũng chỉ có thể trấn an mọi người.
“Phái người đi tìm hiểu tình huống bên ngoài!”
Một vài tiểu đội thích khách cũng thoát khỏi đội, bắt đầu tìm kiếm trên đường phố Ma đô.
…
Không có ai sẽ nghĩ tới lý do ma vật lang thang trên đường ít đều là vì một người.
Tô Mộ biến thành Hoả Nhân chặn cánh cửa truyền tống lớn nhất.
Bên phân thân Hiên Viễn cũng chặn một cánh cửa “khá lớn”.
Thao tác này trực tiếp biến Ma đô thành “khu vực an toàn”.
Nói một cách không hề khoa trương, Tô Mộ dùng năng lực của bản thân chặn đại quân ma vật, hoàn toàn có thể xưng là: Chúa cứu thế!
Đương nhiên, trong mắt Tô Mộ chỉ có một thứ.
Điểm tích lũy!
Nhìn con số không ngừng đến gần một triệu, nội tâm hắn cũng càng thêm mong chờ.
Kỹ năng cấp Thần đang vẫy tay với mình đó!
…
Ma đô, nơi phân thân Hiên Viên đang ở.
So với tốc độ giết quái của Tô Mộ thì tốc độ giết quái của phân thân Hiên Viên có hơi chậm.
Cho dù có bốn tiểu đệ Xương Khô ở bên cạnh một đao chém một con cũng không chấn động bằng vừa bước ra đã hoà tan như Tô Mộ.
May mà mấy con ma vật này không có trí tuệ, chỉ biết điên cuồng tân công phân thân và chiến sĩ xương khô.
Phân thân và tiểu đệ Xương Khô tuỳ ý để những con ma vật đó tấn công vẫn đứng im bất động.
Khác với những người chơi khác, thuộc tính của bọn họ thật sự quá cao!
Thể chất đáng sợ kia làm hàm răng của ma vật không thể xé rách.
Nếu ở trong trò chơi thì trên đầu phân thân và tiểu đệ Xương Khô sẽ xuất hiện con số sát thương -1.
Đối với tổn thương không đau không ngứa này, phân thân và tiểu đệ Xương Khô không hề cảm thấy áp lực.
Mà cảnh tượng này đã bị một đội người cách đó không xa nhìn thấy.
Đội ngũ này có tổng cộng sáu người.
Bốn nam hai nữ.
Một người phụ nữ dáng vẻ mạnh mẽ đứng ở chính giữa, hình như là lão đại của đội ngũ này.
“Tên đó cũng mạnh đấy, chặn cửa giết quái, khó trách chúng ta không nhìn thấy bao nhiêu ma vật, hoá ra là bị hắn giết chết!” Một người mở miệng nói.
“Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì hắn hẳn là Hiên Viên xếp thứ hai!” Một người khác cũng lên tiếng.
Có thực lực chặn cửa còn là cung tiễn thủ, chỉ cần suy nghĩ một lát là có thể đoán ra.
“Đại tỷ, không phải ngươi vẫn luôn tìm tên Hiên Viên này sao? Không ngờ là được đến mà chẳng hề tốn công!” Một cô gái hơi lùn với khuôn mặt đáng yêu trong đội cười và nói.
Người được nàng gọi là đại tỷ chính là người phụ nữ đứng ở giữa.
“Người này rất khó đối phó, đặc biệt là bốn con sủng vật hắn triệu hồi, nhìn thân hình kia sợ rằng là quái tinh anh từ tứ giai trở nên!”
Người phụ nữ này nhíu chặt mày, khuôn mặt tràn ngập kiêng kị.
“Vậy chúng ta cứ nhìn hắn như vậy à?” Một người lộ ra vẻ không cam lòng.
Người phụ nữ không nói gì, im lặng nhìn Hiên Viên và chiến sĩ xương khô ở phía xa.
Một lúc sau, ánh mắt của nàng tối lại.
“Chúng ta tới nơi khác giết quái trước, kiếm nhiều điểm tích lũy chút, để người này giết trước!”
“Chờ một thời gian nữa, chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức, đổi mấy cái BUFF mạnh, chờ đến khi hắn mệt…”
Nàng dừng lại một giây, giọng nói mang theo sát ý lạnh lẽo.
“Bắt đầu giết!”
Lực chú ý lúc này của Tô Mộ không đặt trên phân thân Hiên Viên bên kia, cho nên cũng không có chú ý đến sự tồn tại của đám người đó.
Thời gian không ngừng trôi qua, mặt trời chói chang trên cao chậm rãi biến thành hoàng hôn.
Thuận theo con trước ngã xuống con sau tiếp bước thì ma vật trong cánh cửa truyền tống không ngừng tới nộp mạng, điểm tích luỹ của Tô Mộ đạt đến một độ cao mới.
Một trăm vạn điểm!
Đối với bất kỳ người nào mà nói, đây là một con số vô cùng kinh khủng.
Cho dù một trăm vạn ma vật này không đánh trả, đứng đó mặc cho người đánh giết, cũng không phải có thể giết được hết trong vòng ba ngày.
Nhưng Tô Mộ lấy được điểm tích luỹ này, tính từ lúc cánh cửa truyền tống mở ra, thời gian chẳng qua mới mười tiếng mà thôi.
Cứ như vậy mà tính, mỗi giờ điểm tích luỹ Tô Mộ đạt được lên tới mười vạn điểm.
Cũng có thể nói, trong một tiếng, một mình hắn giết được mười vạn con ma vật!
Quá không hợp thói thường rồi!
‘Điểm tích luỹ của người chơi đạt đến một trăm vạn, mở ra quyền hạn trao đổi cao nhất!’
Trước mắt Tô Mộ, một dòng nhắc nhở hiện ra.
Hắn không thể chờ được mà mở cửa hàng trao đổi ra, mấy phần khác nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp kéo đến thanh kỹ năng ở trang cuối cùng.
“Quả nhiên là có!”
Trên thanh kỹ năng ở trang này, gần như toàn bộ đều là kỹ năng cấp Thần.
“Một trăm vạn một kỹ năng, mẹ nó thứ này ai đổi nổi chứ!”
Một kỹ năng cấp Thần cần một trăm vạn điểm tích luỹ, Tô Mộ bĩu bĩu môi.
Dù cho là đám “người sống lại” thực lực mạnh mẽ kia, cũng chắc chắn không có khả năng lấy được một trăm vạn điểm tích luỹ trong sự kiện lần này.
“Kỹ năng Hoả Nhân vẫn dùng rất tốt!”
Nếu không có hoả nhân, dù mình không ngừng đánh ra Vạn Mộc Tùng Sinh, cũng chắc chắn không đạt được hiệu quả giết quái như bây giờ.
“Tìm thử kỹ năng bị động!”
Điểm tích luỹ vẫn còn đang tăng, Tô Mộ cũng không do dự, bắt đầu tìm kiếm mấy loại kỹ năng bị động về nhanh nhẹn và tinh thần.
“Tìm thấy rồi!”
Rất nhanh, một kỹ năng rơi vào tầm mắt hắn.
‘Nhanh Nhẹn Như Thần (cấp Thần): giết chết ma vật sẽ có xác suất tăng nhanh nhẹn ban đầu thêm 0.5 vĩnh viễn!’
“Cuối cùng cũng đợi được ngươi rồi!”
Sau khi kỹ năng này xuất hiện, Tô Mộ bắt đầu cười lớn.
Pháp sư hình ngũ giác của mình cũng xem như có thể thành hình rồi!
“Đổi thôi!”