Chương 67: NPC trong rừng
Hoa quốc, một nhóm người đứng gần hàng rào đá cạnh bờ sông.
“Bây giờ trên mạng thảo luận cực kỳ sôi nổi, cái tên Tô Mộ kia muốn hợp tác livestream cùng nhà họ Tần, chuyện này cần phải kiểm soát cho tốt đấy!”
“Yên tâm đi, người của chúng ta đã tới đó rồi, đang bàn bạc cùng nhà họ Tần.”
“Sợ rằng lần livestream này, ánh mắt của toàn thế giới đều sẽ tập trung về đây.”
“Ta lại khá là tò mò mánh khoé của lần livestream này, những kỹ năng trong trò chơi thật sự có thể mang ra thực tế sao?”
“Buổi tối ngày mai sẽ biết rõ thôi!”
Những người này, ngươi một lời, ta một câu, biểu cảm trên khuôn mặt họ đều rất nghiêm trọng.
...
‘Ngươi có được máu của Goblin!’
‘Ngươi có được xương của Goblin!’
...
“Trên cơ bản đã sắp thu thập đủ nguyên liệu rồi, nhưng mà Thuỷ Tinh Ma Pháp nhất giai này kiếm ở đâu đây?”
Nhặt thi thể của Goblin, Tô Mộ nhìn những nguyên liệu chất đống trong túi đồ, hắn nheo mắt lại.
Thuỷ Tinh Ma Pháp này rõ ràng là không dễ dàng có được rồi.
Không có cách nào khác, trên tinh thể Thần Đồ chỉ ghi chép lại một số thông tin cơ bản của trò chơi, còn những thứ khác lại không nhắc tới một chữ.
Mình lại không phải là cao thủ trò chơi sống lại trở về hay gì, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chơi game trong nhiều năm để tự tìm tòi thôi.
“Mục tiêu thiết yếu vẫn là luyện cấp, chỉ cần cấp bậc cao lên mới là đạo lý bền vững!”
Sau khi đã nhặt hết các túi đồ ở xung quanh, Tô Mộ đi về phía rìa của Băng Sương Phong Bạo đằng trước đó.
Tuy nói rằng hắn không nhìn thấy được số lượng Goblin trong rừng, nhưng hắn đang nắm giữ kỹ năng Bão Sương Băng sát thương diện rộng trên tay, vậy thì điều mà nhất định phải làm được đó là không buông tha, không bỏ sót mục tiêu.
“Băng Sương Phong Bạo!”
Tấn công quyết đoán, Tô Mộ không đếm xỉa tới việc lượng lớn mana bị tiêu hao khi mở Huyết Mạch Pháp Thần.
‘Ngươi đã giết chết Lính Trinh Sát Goblin, có được 10 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần có được 1 điểm trí lực!’
…
Những tin nhắc nhở hiện lên trên giao diện rất nhanh.
So với phạm vi của Hỏa Vũ thì sức mạnh của kỹ năng Băng Sương Phong Bạo đã hoàn toàn được thể hiện ra vào khoảnh khắc này.
Chỉ cần Tô Mộ muốn, hắn đủ sức tiêu diệt sạch sẽ tất cả quái vật trong cánh rừng Goblin này.
Dưới năng lực giết quái theo bầy với cường độ cao này, điểm kinh nghiệm của Tô Mộ cũng đang tăng trưởng nhanh chóng.
Duy chỉ có một điều phiền phức thì vẫn là về điểm đó.
“Nhặt đồ quả thật là một việc vừa vui vẻ mà cũng vừa đau khổ!”
Vừa phân chia trang bị trắng trong túi đồ, vừa thu xếp những nguyên liệu vừa có được, Tô Mộ bất đắc dĩ nhún vai.
Có một vài con Goblin ở vị trí hẻo lánh, còn chưa đợi được hắn đến nhặt đồ thì thi thể cũng đã biến mất.
“Thôi kệ, chỉ nhặt những thi thể thấy được thôi vậy!”
Tô Mộ cũng lười đi nhặt hết tất cả gói đồ.
Thi thể nào bắt mắt, dễ thấy, tiện đường nhặt cái là xong.
“Băng Sương Phong Bạo!”
Đi tới phía trước trong rừng, hắn không chút khách sáo, lại xuất chiêu Băng Sương Phong Bạo lần nữa.
...
Ma Đô, khách sạn nào đó.
“Các hạ Kenjiro, vào buổi tối ngày mai tên Tô Mộ kia sẽ tiến hành livestream, mọi thứ đều đã thu xếp ổn thoả rồi. Đến lúc đó ngươi có thể vào đó, nhưng một khi ra tay thì e rằng người của ta không thể tiếp ứng cho ngươi. được”
“Vì vinh dự của nước Anh Hoa, ta tuyệt đối sẽ không để cho tên Tô Mộ kia sống sót, cho dù ta có bỏ mạng ở đây!”
Kenjiro nhìn người bên cạnh, thần thái trên mặt hiện lên vẻ bệnh hoạn khó tả.
Hắn đã lên tới mức si mê đối với cái gọi là vinh dự.
“Vậy thì trông chờ vào các hạ!”
“Đây là vinh quang của võ sĩ!”
Kenjiro nhìn về phía bộ đồ bảo vệ được đặt trên giường, siết chặt nắm đấm.
...
‘Chúc mừng ngươi đã thăng cấp, có được 20 điểm thuộc tính, 10 điểm kỹ năng!’
“Cuối cùng cũng thăng cấp rồi, cũng sắp hết thời gian nhân đôi điểm kinh nghiệm rồi nhỉ?”
Sau khi hào quang thăng cấp hiện lên trên người, Tô Mộ nhìn vào điểm trí lực của mình.
360 (+50)
Hào Quang Của Pháp Thần cũng được kích hoạt khá thường xuyên. Dưới sự thêm vào của kỹ năng bị động này, công kích ma pháp của hắn sẽ trở nên càng ngày càng cao.
“Đó là?”
Sau khi đã nhặt hơn phân nửa các vật phẩm của khu vực này, Tô Mộ phát hiện có một bóng người trong khu rừng phía trước.
“Trừ ta ra, nơi này không có người chơi khác, thế nên đó là một NPC?”
Sự xuất hiện của bóng người khiến Tô Mộ nheo mắt.
Theo lẽ bình thường, ở trong khu rừng nguy hiểm bốn bề như này mà xuất hiện NPC, thì tức là có nhiệm vụ tới rồi đây!
“Qua đó xem thử!”
Hắn bước nhanh về hướng có bóng người.
Bóng người đó cũng đứng im tại chỗ, không nhúc nhích.
Tô Mộ đi đến gần mới phát hiện, cơ thể của đối phương bị chiếc áo choàng đen rất dài quấn chặt, căn bản không thể phân biệt rõ mặt mũi.
“Xin chào!” Hắn bắt chuyện với NPC.
“Hở?”
NPC dường như bị sự xuất hiện đột ngột của Tô Mộ làm cho giật mình, ngay sau đó đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
“Ngươi là nhà thám hiểm?”
“Đúng vậy!” Tô Mộ gật đầu.
NPC như đang chìm vào trong suy nghĩ, một lát sau, cất giọng nói: “Nhà thám hiểm, trong doanh trại phía trước kia có một tên Goblin vô cùng mạnh mẽ, cường tráng, nếu ngươi có thể đem đầu của nó về đây cho ta, ta sẽ trao cho ngươi phần thưởng hậu hĩnh!”
“Quả nhiên là có nhiệm vụ!”
Nghe được câu nói này, Tô Mộ liền mỉm cười.
Ngay sau đó một tin nhắc nhở xuất hiện.
‘Có muốn tiếp nhận nhiệm vụ: Goblin Cuồng Nộ (BOSS) không?’
“Không ngờ lại là nhiệm vụ BOSS?”
Nhiệm vụ này khiến cho Tô Mộ mừng rỡ.
Trên người BOSS, tất cả đều là báu vật cả, hơn nữa phần thưởng của nhiệm vụ này chắc chắn cũng sẽ không tệ đâu!
“Ta tiếp nhận!”
Tô Mộ lập tức tiếp nhận nhiệm vụ này.
NPC không nói gì thêm, dưới chiếc áo choàng dài màu đen như mực đó, hắn dường như có hơi kỳ dị.
Hành vi cử chỉ của hắn cũng khiến cho Tô Mộ bất giác phải suy nghĩ.
“Tên NPC này thoạt nhìn hơi bí ẩn, đây không phải là nhiệm vụ ẩn hay gì đấy chứ?”
“Thôi kệ đi, cứ làm xong nhiệm này trước rồi hãy tính.”