Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 91: Cái bẫy của NPC

Chương 91: Cái bẫy của NPC


“So với mấy món chính mình làm kia, thức ăn ở nơi này rõ ràng ngon hơn, cũng phong phú hơn!”
“Chỉ cần có đủ đồng vàng, ta có thể không cần trở về thế giới thực!”
Chẳng qua mặc dù nói như vậy, nhưng ở lại gian phòng này trong quán trọ, thật sự có phần nhàm chán.
...
Rừng rậm Goblin, trong một hang động nào đó.
Một cô gái xinh đẹp đang sắp xếp thứ gì đó.
Sau một lúc sắp xếp ổn thỏa, gương mặt nàng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
“Chỉ cần ta lừa gạt nhà thám hiểm kia vào chỗ này, hắn sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta rồi!”
“So với những Goblin kia, có lẽ hắn sẽ ngon miệng hơn nhiều chứ?”
“Khà! Khà! Khà!”
Trong sơn động, tiếng cười đáng sợ quanh quẩn không dứt.
Thế giới thực tế.
Tô Mộ đang nằm ở trên giường lướt điện thoại.
Hắn đã thử nghiệm qua ở khách sạn, nằm ở chỗ đó quả thật có thể được nghỉ ngơi chu đáo.
Tuy nhiên, khách sạn có tốt đi chăng nữa cũng không thể so được với cái giường của mình được!
“Những dư luận liên quan đến ta đang càng ngày càng dữ dội rồi, nhìn điệu bộ này, không ép được ta ra mặt, bọn họ sẽ không dừng tay đâu.”
Trong điện thoại, hắn nhìn thấy đa số tin nóng đều là những dư luận liên quan đến mình, Tô Mộ đều xem như không nhìn thấy.
Hoa quốc lớn như vậy, ngày thường bản thân hắn lại vô cùng khiêm tốn, cơ bản không thể bị người khác tìm ra được.
Cho dù có người tìm tới mình, bọn họ cũng sẽ không ngờ rằng một tên thất nghiệp sống trong căn nhà trệt nhỏ lại là Tô Pháp Thần khuấy đảo mưa gió kia.
Trừ khi mình tự tìm đường chết, thi triển kỹ năng ngay trước mặt bọn họ.
Nếu không mình chẳng qua chỉ là một người bình thường có “cùng tên” với Tô Pháp Thần thôi.
“Ngủ, ngủ.”
Đối với những bình luận kia, Tô Mộ lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
...
Nơi nào đó ở Hoa quốc.
Một nhóm người đang họp, biểu cảm trên mặt bọn họ ai nấy đều hiện lên nỗi âu lo.
“Bây giờ trên mạng náo loạn đến vậy, chúng ta có cần làm lắng xuống tình hình không?”
“Ta lại cho rằng cứ để bọn họ làm loạn như vậy đi, không chừng có thể ép Tô Pháp Thần kia ra mặt!”
“Nhưng như vậy không ổn cho lắm thì phải?”
“Tìm ra hắn, rồi bảo vệ hắn bằng người của chúng ta, đây mới là sự bảo vệ lớn nhất đối với hắn.”
“Đó không gọi là bảo vệ, đó gọi là uy hiếp!”
Ý kiến của mọi người nhanh chóng đã sinh ra nhiều sự khác biệt, có mấy người còn cãi đến mức đỏ mặt tía tai.
“Đừng cãi nữa!”
Ngay lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên, trấn áp những người khác.
“Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, cứ làm nguôi dư luận trước đi!”
Người này chậm rãi lên tiếng, đồng thời cũng đưa ra kết luận cho cuộc hội nghị này.
...
“Ngủ sớm, dậy sớm, tốt cho cơ thể!”
Hôm sau, Tô Mộ bò dậy từ trên giường, ngủ được một giấc thoải mái.
Có lẽ là bởi vì thuộc tính có được tăng nhiều, trạng thái của hắn vô cùng tốt.
Sau khi chuẩn bị cho mình một bữa sáng thịnh soạn, Tô Mộ đăng nhập vào trò chơi.
“Những thuốc nhất giai này đắt hàng đến vậy sao?”
Mở phòng đấu giá ra, những thuốc đăng lên bán vào ngày hôm qua đều đã bị mua hết rồi.
Tổng cộng năm tổ, mỗi tổ một trăm bình, mỗi bình 3 vàng đồng, tổng cộng bán được 1500 đồng vàng.
Còn có một vài món đồ khác, bây giờ số lượng đồng vàng đang đợi rút ra trong phòng đấu giá là 2800.
Không biết đồng vàng có hạn mức cao nhất là bao nhiêu, Tô Mộ cũng không có rút những đồng vàng này ra, dù sao để ở đó cũng không có thu phí thủ tục.
“Làm một vài bình mana lớn cái đã!”
Mở kỹ năng luyện kim ra, trên đó hiện ra một bình thuốc có thể chế tạo.
‘Ngươi đã chế tạo được thuốc pháp lực siêu cấp!’
‘Ngươi đã chế tạo được thuốc pháp lực siêu cấp!’
...
Ngày hôm qua trong rừng Goblin, Tô Mộ đã thu thập được một lượng lớn thảo dược, hắn trực tiếp chế tạo ra 80 bình thuốc pháp lực siêu cấp.
Hắn đem một nửa số lượng bình thuốc đăng bán trên phòng đấu giá, ghi chú giá tiền là 10 vàng đồng một bình, phần còn lại thì giữ lại trong tay, chuẩn bị cho tình huống cần thiết.
“Có thể đi tìm NPC đó rồi!”
Sau khi sắp xếp lại kho và ô túi đồ, Tô Mộ đi đến rừng rậm Goblin.
NPC bí ẩn đó còn đang chờ mình về trả nhiệm vụ!
Đi về nơi gặp gỡ NPC trước đó, nơi này không còn ai cả.
Tô Mộ cũng không thấy kỳ lạ, bắt đầu đi tìm kiếm xung quanh.
“Xin chào, nhà thám hiểm!”
Không bao lâu, NPC đột nhiên xuất hiện.
“Ta đã hoàn thành nhiệm vụ, đây là món đồ mà ngươi muốn!” Tô Mộ bĩu môi một cái, đưa mấy cái đầu của Goblin cho NPC.
“Ngươi quả nhiên rất là lợi hại đấy, không ngờ nhanh như vậy đã hoàn thành được nhiệm vụ.” NPC nở một nụ cười cực kỳ phấn khởi.
Nàng quyến rũ nhìn Tô Mộ, cất giọng nói: “Trong cái hang động cách đây không xa về phía trước có một rương báu, phần thuởng mà ta dành cho ngươi nằm trong rương báu đó!”
Nói đến đây, nàng chỉ về một hướng, rồi nhìn Tô Mộ bằng một ánh mắt đầy sự quyến rũ.
“Ơ!”
Chẳng biết tại sao, Tô Mộ nổi da gà khắp cả người.
“Sao ta lại có cảm giác không đúng cho lắm!”
Trên đường đi đến hang động kia, hắn nhíu mày.
Dựa theo quy trình nhiệm vụ của những lần trước, bình thường đều là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, NPC sẽ trực tiếp đưa phần thưởng.
Bắt mình tự đi đến hang động mở rương báu là sao?
Bước cuối cùng của nhiệm vụ hệ liệt à?
Nhưng vấn đề là lúc nãy sau khi NPC nói xong, mình cũng không có nhận được tin nhắc nhở nhiệm vụ!
“Nhất định là có vấn đề!”
Tô Mộ dừng bước.
Từ lúc mình nhìn thấy NPC này vào lần đầu tiên, cái cảm giác kỳ lạ này cứ quanh quẩn trong lòng.
“Mắt Ưng!”
Đi tới một nơi xa, Tô Mộ quả quyết mở Mắt Ưng ra, tìm NPC đó.
“Đây là?”
Chỉ chốc lát, hắn mở to hai mắt nhìn, rùng cả mình.
Ở ngay tại vị trí lúc nãy, nào có còn là NPC xinh gái gì nữa mà thay vào đó là một sinh vật nhìn vào vô cùng kỳ dị, mặt mũi dữ tợn.
Mà nó đang gặm lấy những cái đầu của Goblin!
“Đây là tình huống chết tiệt gì vậy?”
Cảnh tượng trước mắt khiến cho Tô Mộ đầy vẻ ngỡ ngàng.
“Ta bị NPC này lừa rồi?”
Ngay sau đó, hắn đã dần nhận ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất