Chương 233: Yêu ta? (1)
Trong căn phòng khách sạn.
Phong cấm kết giới vô hình lại mông lung đã được bố trí từ sớm, dù là phàm nhân hay là tu hành giả đều không thể đến gần.
Trước mặt Tiêu Tuệ đang bày một nửa tấm gương không được trọn vẹn, mặt kính cũng không phản chiếu dáng vẻ của nàng, mà là một thế giới hoàn toàn hư ảo mông lung, có thể mơ hồ thấy được ánh trăng bao phủ.
Sau khi nàng lẳng lặng chờ đợi nửa ngày, vẻ mông lung hư ảo dần tiêu tán, trong mặt gương xuất hiện một nữ tử đeo mặt nạ hình trăng khuyết bằng bạc, chỉ để lộ ra non nửa khuôn mặt trắng như tuyết, từ bờ môi đến sống mũi… Hình dáng của mỗi một phần đều lộ ra vẻ lạnh lẽo, đôi mắt lại càng lạnh lùng như sương, uy áp truyền đến cách hai giới thiên nhân khiến nàng không nhịn được hơi run sợ.
“Tam Hàn tiên tử.”
Tiêu Tuệ hơi cúi đầu, tỏ vẻ cung kính ân cần thăm hỏi.
Vị Tam Hàn tiên tử trước mắt này, chính là người chịu trách nhiệm liên hệ giữa các phương đạo thống thiên giới và đại la kim tiên hỗn nguyên, lai lịch bối cảnh khá lớn, nhân mạch cực lớn, cũng rất nổi tiếng ở trên thiên giới, tu hành 《Nhất Khí Hóa Tam Thanh》 pháp môn Nguyên Thần Tam Phân trong truyền thuyết, bản tôn và ba phân thân ở đạo thống Thái m Thiên Uyên, đạo thống Vô Gian Thiên Đình, đạo thống Uế Thổ Kiến Mộc trên thiên giới, đều là đại la kim tiên hỗn nguyên.
“Tiêu Tuệ.”
Nữ tử lạnh lùng đeo mặt nạ trăng bạc “Tam Hàn tiên tử” khẽ gật đầu, nói: “Lần trước ngươi nhắc đến chân ma đệ nhất đẳng là chủ nhân Hắc Viêm kia, ta đã nói với Thái m Quảng Pháp chí tôn ở bên trên, chí tôn cũng nói rõ ràng, thượng giới đã có kế hoạch từ lâu, để ngươi đừng nhiều lời, lại có chuyện gì nữa?”
Tiêu Tuệ im lặng một chút, nói: “Tam Hàn tiên tử, ta đã biết, sáu phương đạo thống đều điều động một vị thần tiên chuyển thế cảnh giới hỗn nguyên đến nhân gian, nhưng… Tình huống hiện tại có thay đổi, chân ma đệ nhất đẳng chủ nhân Hắc Viêm ‘Cứu Thế Nhân’ kia, vào ngày hôm qua nàng ta đã diệt sát nguyên thần một vị Phật Đà chuyển thế.”
“Diệt sát nguyên thần Phật Đà chuyển thế?”
Tam Hàn tiên tử thay đổi sắc mặt, hỏi: “Phần thưởng như thế… Chẳng lẽ nàng ta đã đột phá?”
“Tu vi của Cứu Thế Nhân kia vẫn là cực hạn chân ma, nhưng trên cảnh giới đã có đột phá.” Tiêu Tuệ nói: “Thực lực hiện tại của Cứu Thế Nhân kia, đủ để so sánh với đại la kim tiên chân chính.”
“Tại sao có thể như thế?”
Tam Hàn tiên tử không thể tin nổi nói: “Nhiều nhất nhân gian cũng chỉ có chân ma đệ nhất đẳng giáng lâm, nhưng chân ma đệ nhất đẳng sao có thế làm gì được đại la kim tiên hỗn nguyên và Phật Đà chuyển thế chứ?”
Tiêu Tuệ im lặng, không nói gì.
Theo lý thuyết là như thế.
Tiên nhân gian cảnh giới hỗn nguyên, dù không phải đối thủ của chân ma đệ nhất đẳng, nhưng cảnh giới cao hơn quá nhiều, vẫn đủ tự vệ, muốn chạy trốn muốn kiềm chế đều tùy tiện hành động, bởi vậy thượng giới mới có thể điều động tiên nhân gian cảnh giới hỗn nguyên hạ phàm.
Thông thường, ngay cả chân ma đệ nhất đẳng cũng không có cách nào với tiên nhân gian cảnh giới hỗn nguyên, ở nhân gian cũng không có lực lượng có thể uy hiếp được tiên nhân gian cảnh giới hỗn nguyên.
Tiên nhân gian cảnh giới hỗn nguyên, hoàn toàn có thể ngăn cản chân ma đệ nhất đẳng, dù sao cũng có thể tùy tiện giữ vững đại trận Thanh Thành.
Sự cân bằng này đã giằng co hơn sáu ngàn năm.
Nhưng…
Bây giờ không giống.
Bây giờ ở nhân gian có một vị “Lâm tiền bối” sâu không lường được, bức tranh hắn ban cho Tiểu Xà kia, thần vật uy năng chí tôn kia, phá vỡ sự cân bằng, dẫn đến Phật Đà chuyển thế bị diệt, chỉ còn lại nguyên thần, mới bị Cứu Thế Nhân kia chen vào chỗ trống.
Thế nhưng, việc này liên quan đến đại năng Thiên Đạo Lâm tiền bối, nàng cũng không muốn nhiều lời.
“Cứu Thế Nhân này sánh với đại la kim tiên… Điều này phải làm thế nào mới được.”
Trên mặt kính, Tam Hàn tiên tử hơi cắn răng, hình như cũng hơi bó tay không có cách nào, bất đắc dĩ nói: “Chân ma sánh với đại la kim tiên, muốn ngăn cản vậy phải có chí tôn chuyển thế hạ phàm mới được, nhưng… Chưa nói tới có chí tôn nào bằng lòng hay không, cho dù có, cũng không kịp.”
“Chuyển thế đầu thai chắc chắn không còn kịp nữa.” Tiêu Tuệ lắc đầu.
Thần tiên chuyển thế đầu thai đến nhân gian, vậy cũng là trưởng thành từ hài nhi phàm nhân, ít nhất phải trải qua vài chục năm trưởng thành, chờ đến khi nhục thân thức hải phát triển hoàn toàn, mới có thể thức tỉnh trí nhớ kiếp trước.
Sau khi nàng chuyển thế đến nhân gian, cũng đến năm mười sáu tuổi mới thức tỉnh ký ức.
Hơn nữa sau khi thức tỉnh ký ức, dù cảnh giới đủ cao, không cần bắt chước kinh nghiệm của đại năng để thức tỉnh pháp thân, cũng phải tích lũy đủ linh lực mới có thể một lượt qua năm quan.
Chẳng may chuyển thế đầu thai vào nhục thân có tư chất không tốt, vậy phải tốn rất nhiều thời gian để tích lũy linh lực.
“Đúng là không kịp.”
Tam Hàn tiên tử lắc đầu nói: “Chuyển thế đầu thai, hài nhi ra đời, nếu ở thiên giới còn có thể lấy 《Quân Tiên Phổ》 đánh giá thân phận lai lịch, lại dựa vào loại bảo vật ‘Nhất Thuấn Thiên Niên’, hoặc là hài nhi sử dụng tiên đan nhanh chóng trưởng thành.”
Nàng thở dài nói: “Nhưng bây giờ cũng không phải nhân giới thời thượng cổ, còn có thể lấy Nhân Thư 《Sinh Tử Bộ》 đánh giá, bây giờ chuyển thế đến nhân gian, lại cũng chỉ có bản thân chí tôn tiến vào lục đạo luân hồi, sau khi tiến vào luân hồi, mới biết được bản thân đầu thai đến chỗ nào, hơn nữa sau khi sự tồn tại chí tôn như thế tiến vào luân hồi, các thần tiên khác muốn thôi toán chuyển thế cũng không làm được, trừ khi là mời đại năng.”
Sinh Tử Bộ… Trong lòng Tiêu Tuệ lại có cảm xúc không hiểu nổi.
Nàng đột nhiên giật mình.
Thôi toán thần tiên chí tôn luân hồi chuyển thế, đúng là chỉ có đại năng mới có thể làm được, nhưng đối với Lâm tiền bối mà nói, chắc chắn rất đơn giản, có nên nói rõ điểm này với thượng giới hay không?
Thế nhưng, nàng cũng không dám để lộ sự tồn tại của đại năng Thiên Đạo này với thượng giới.
Vừa nghĩ đến đây, Tiêu Tuệ hơi do dự, hỏi: “Nếu nhân gian cũng có thể thôi toán ra chí tôn chuyển thế thì sao?”
Nàng buộc lòng phải nói: “Bây giờ Cứu Thế Nhân kia sánh với đại la kim tiên, hoàn toàn có khả năng giết chết vị cảnh giới hỗn nguyên chuyển thế khác, chẳng may lại bị nàng ta giết một vị cảnh giới hỗn nguyên chuyển thế, biết đâu thật sự đột phá trở thành thiên ma, đến lúc đó, e rằng chí tôn chuyển thế cũng không kịp.”