Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 397: Bố trí (1)

Chương 397: Bố trí (1)
Vô tận u ám tiêu tán, Lâm Chỉ Thủy lại xuất hiện trước mặt đông đảo đại năng, xung quanh lại khôi phục thành cửa tiệm tranh chữ ở trong ngõ hẻm vắng vẻ.
“Nếu có thể đạt được tư tưởng vốn có của ta, tất nhiên mâu thuẫn của tu hành giả và phàm nhân ở trong thiên địa này cũng có thể được giải quyết, nhưng…”
Lâm Chỉ Thủy khẽ lắc đầu, nói: “Ý chí Thiên Đạo có bản thân, có tư lợi, một khi ta lại lần nữa tạo ra thiên quy mới, dung nhập Thiên Đạo mới, ý chí Thiên Đạo hiện có sẽ tiêu tán, vì vậy nó không muốn dụng hợp quy tắc Thiên Đạo mới, chẳng những chống lại ta, còn coi Thiên Đạo mới là ngoại đạo, coi người sáng tạo ra thiên địa này là ta thành ngoại đạo Bàn Cổ.”
Nói đến đây, hắn liếc qua luồng ý chí vô hình chiếm cứ ở trên không, thản nhiên nói: “Ta chưa từng nghĩ đến diệt tuyệt tu hành giả, cái gọi là đại kiếp thượng cổ cũng chỉ là ý chí Thiên Đạo quấy phá mà thôi.”
Nữ Oa nương nương suy nghĩ một chút, hỏi: “Ngươi đã bày ra ma kiếp nhằm vào tu hành giả mang tội nghiệt, vì sao phàm nhân phát hiện tu hành giả, lại dẫn tới ngoại ma chứ?”
“Bởi vì… Ý chí Thiên Đạo sợ ta.”
Lâm Chỉ Thủy cười nhạo một tiếng, nói: “Dựa vào cảnh giới của ta, chỉ cần tiếp xúc với tu hành, sẽ dễ dàng có thể ngộ ra Thiên Đạo hoàn chỉnh, một khi dung hợp với Thiên Đạo mới, gạt bỏ ý chí Thiên Đạo là việc rất dễ dàng, ý chí Thiên Đạo đã sớm biết sự tồn tại của ta, nó rất sợ ta tu hành.”
“Nhưng ý chí Thiên Đạo lại không tìm thấy ta, vì vậy nó khiến cả pháp thân chi đạo, bắt đầu từ ngọn nguồn thần vị, đã ẩn chứa tội nghiệt lớn, chỉ cần tu hành giả bị phàm nhân phát hiện, sẽ dẫn đến ngoại ma, căn bản không có cách nào truyền thụ tu hành chi đạo.”
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Thậm chí còn làm ra pháp thân chi đạo, lấy pháp đàn cầu trời để truyền đạo, vị trí pháp đàn cầu trời, sẽ ẩn chứa ý chí Thiên Đạo, một khi ta tiếp nhận truyền thừa của pháp đàn cầu trời, ý chí Thiên Đạo có thể tìm ra ta, diệt sát ta, không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn cắt đứt khả năng tu hành của ta.”
Lúc này đông đảo Thiên Đạo mới chợt hiểu ra.
Chẳng trách, vào thời kỳ thượng cổ, còn có thể lấy vọng khí chi thuật nhìn ra tội nghiệt và công đức, sau đại kiếp thượng cổ này, công đức tội nghiệt thậm chí cả thiên phạt cũng không thấy nữa, vốn tưởng rằng là vì Thiên Đạo không trọn vẹn, không ngờ lại vì như vậy?
Còn pháp đàn cầu trời, có thể để phàm nhân che đậy ánh mắt của “nó”, để phàm nhân tiếp nhận truyền thừa pháp thân chi đạo, không ngờ lại dùng để tìm ra Lâm Chỉ Thủy?
“Ở thời kỳ thượng cổ, trước khi ta thức tỉnh, Thiên Đạo vẫn luôn bài xích ta.”
Lâm Chỉ Thủy thản nhiên nói: “Ý chí Thiên Đạo không dám để ta tu hành, nó thà rằng để tu hành giả hoàn toàn đối đầu với Thiên Đạo mới, coi Thiên Đạo mới là ngoại đạo, vì thế dẫn phát đại kiếp ngoại đạo, dẫn đến Ngoại Đạo Chi Sào sinh ra vô số ngoại ma, thậm chí ý chí Thiên Đạo còn không tiếc chủ động phá vỡ Thiên Đạo, để đám đại năng Thiên Đạo các người giành lấy mảnh vỡ Thiên Đạo, cũng không muốn cho ta một xu một hào cơ hội nào.”
Chư vị đại năng Thiên Đạo khẽ gật đầu.
Đúng vậy, lúc đại kiếp thượng cổ vừa mới tiến đến, Thiên Đạo đã vỡ vụn một cách khó hiểu, những thần tiên thượng cổ bọn họ cũng vì đạt được mảnh vỡ Thiên Đạo, mới có thể đi vào cảnh giới Thiên Đạo.
Vốn tưởng rằng là ngoại đạo Bàn Cổ xâm lấn, mới đánh nát Thiên Đạo, bây giờ xem ra, lại là Thiên Đạo chủ động vỡ vụn?
“Đối với ý chí Thiên Đạo mà nói, một khi ta về chỗ, nó sẽ bị gạt bỏ.”
Lâm Chỉ Thủy khẽ lắc đầu, nói: “Nhưng chỉ tách rời phá vỡ một phần Thiên Đạo, tương đương với chỉ bị thương mà thôi, tất nhiên nó bỏ được, nếu ý chí Thiên Đạo không bỏ qua một bộ phận Thiên Đạo, đại năng Thiên Đạo trước kia, cũng không thể đối đầu với Ma Tổ do ta bồi dưỡng.”
“Ma Tổ…” Xà Tích Lộ hơi do dự, hỏi: “Tiểu Thiền và Tiểu U, chính là ta sao?”
Lâm Chỉ Thủy mỉm cười, nói: “Ừ, hoặc là nói, nàng là Tiểu Thiền, phần thuộc về rắn trong cơ thể của nàng, mới là Tiểu U, đây là vì bảo vệ nàng tốt nhất, chỉ cần nàng trở thành Ma Tổ, đại năng Thiên Đạo cũng không thể giết được nàng.”
“Vậy vì sao ngươi muốn ép buộc ta? Vì sao luôn thúc giục chúng ta cùng ngủ say với ngươi?” U Thiền lại đột nhiên truyền âm hỏi.
Kiếp trước bọn họ là U Thiền Ma Tổ, cũng là vì “nó” không ngừng ép buộc, càng không ngừng thúc giục các nàng ngủ say cùng với “nó”, khiến các nàng cảm thấy sợ hãi, lo lắng thật sự ngủ say, lo lắng mất đi tự do, mới nhờ Nguyên Sơ giết nàng, từ đó trốn vào luân hồi, chạy trốn tới nhân gian.
“Đây chỉ là ‘chuyện hoang đường’ của ta mà thôi.”
Lâm Chỉ Thủy mỉm cười, nói: “Bởi vì trong lòng ta thật sự hy vọng nàng và ta cùng nhau ngủ say, tựa như ta của lúc trước vậy, ta ở trong trạng thái ngủ say, không biết cái gì hết, không biết sự tồn tại của tu hành giả, không biết tai nạn nhân gian, càng không cần suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ là chịu sự ảnh hưởng của tiềm thức đi nói chuyện với tu hành giả khác… Chẳng lẽ nàng không cảm thấy, vô tri mới là hạnh phúc sao?”
Xà Tích Lộ ừ một tiếng, nói khẽ: “Ta cũng đã sớm nghĩ đến vấn đề này…”
Trước đó nàng đã từng lo lắng, nghi ngờ Lâm Chỉ Thủy là thần tiên chuyển thế, từng trải qua năm tháng cực kỳ dài dòng buồn chán, thời gian quen biết nàng lại ngắn ngủi như vậy, trong năm tháng dài đằng đẵng thế kia, cũng chỉ là một giọt nước gây ra một gợn sóng mà thôi, còn lo lắng căn bản Lâm Chỉ Thủy cũng không có tình cảm gì với nàng.
Nhưng nếu hai người không nhớ rõ kiếp trước, không có trải nghiệm trong năm tháng dài đằng đẵng kia, trong những năm quen biết này tất nhiên cũng rất quan trọng.
Sống quá lâu, tình cảm đều sẽ chết lặng.
Vì vậy, vô tri mới là hạnh phúc.
“Thế nhưng, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều.”
Lâm Chỉ Thủy nói khẽ: “Ta sáng tạo ra thế giới này, tất nhiên cũng phải chịu trách nhiệm với thế giới này, trước khi Thiên Đạo mới sinh ra, ta vẫn không thể thật sự ngủ say, vì vậy… Ta đến nhân gian trải nghiệm tất cả, cũng chỉ là một ván cờ mà thôi.”
Hắn mỉm cười áy náy với Xà Tích Lộ, nói: “Thật xin lỗi, nàng cũng bị ta tính vào trong ván cờ này.
Xà Tích Lộ lắc đầu, tỏ vẻ không thèm để ý.
“Ván cờ?”
Nữ Oa nương nương nói khẽ: “Ván cờ trong lời nói của ngươi, bắt đầu từ sáu trăm năm trước sao?”
“Còn sớm hơn chút nữa.” Lâm Chỉ Thủy mỉm cười nói: “Nói đúng ra, lúc ta phát hiện ý chí Thiên Đạo có bản thân, cũng đã bắt đầu bố trí, ví dụ như Thái Sơ và Nguyên Sơ.”
“Thái Sơ và Nguyên Sơ?”
Đông đảo đại năng Thiên Đạo đều ngẩn ngơ.
“Chẳng lẽ, là ngươi sinh ra Nguyên Sơ…” Nữ Oa nương nương không nhịn được hơi nhíu mày.
Lâm Chỉ Thủy mỉm cười, nói: “Ta đã nói từ sớm rồi nhỉ? Thái Sơ là nguyên thần Bàn Cổ thác sinh, còn ta mới là “tâm thức” bản chất nhất của Bàn Cổ, mặc dù ta không có cách nào trực tiếp khống chế Thái Sơ, nhưng cũng có thể thông qua tiềm thức để ảnh hưởng đến hắn.”
“Chân thân Bàn Cổ khôi phục ở Thái Sơ chi địa, bởi vì tam giới là địa bàn của ý chí Thiên Đạo, chân thân Bàn Cổ chỉ có thể ở lại Thái Sơ chi địa, không có cách nào tiến vào tam giới, chân thân Bàn Cổ cũng ở trong trạng thái mê man, ta và chân thân Bàn Cổ còn chưa có cách nào hợp nhất, chưa khôi phục hoàn toàn, ta cũng chỉ có thể thông qua mộng cảnh đặt ra quy tắc, ví dụ như khiến Hỗn Độn Hồng Mông hóa thành Ngoại Đạo Chi Sào, dùng nơi này để bồi dưỡng ngoại ma.”
“Nhưng chỉ có Ngoại Đạo Chi Sào, thì không có cách nào bồi dưỡng Ma Tổ, nhất định phải dựa vào lực lượng chân thân, nhưng chân thân còn đang ngủ say, không có cách nào thi triển bất kì lực lượng nào.”
“Trừ khi… Có thần tiên tiềm lực tuyệt đỉnh, chủ động đưa đến cửa.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất