Chương 85: Chó ở đâu ra (1)
“Chúc lão ca?”
Nữ tử mặc đồ trắng nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Những năm gần đây, không biết hắn sử dụng bao nhiêu linh dược, nhưng đại nạn thiên địa, chỉ dựa vào lực lượng nhân gian là có thể phá vỡ sao? Vốn đại nạn của hắn sẽ đến vào hai ngày trước, nhưng hôm nay hắn chưa vượt qua năm quan, lại có thể giành được cuộc sống mới, chắc là có tiên duyên… Cũng không biết vô tình đạt được tiên dược thiên giới, hay là gặp thần tiên chuyển thế.”
“Khả năng tiên dược truyền xuống từ thiên giới quá thấp.”
Thanh niên đầu trọc lắc đầu nói: “Ta thấy đã gặp thần tiên chuyển thể, chúng ta là người tu hành phàm trần, pháp thân viên mãn đã là cực hạn, nhưng đại năng thần tiên chuyển thế, lại có thể đột phá giới hạn cao nhất, có lẽ gặp được thần tiên chuyển thế, cho hắn sự trường sinh.”
“Có lẽ là như thế.” Nữ tử mặc đồ trắng than thở: “Với tư chất bẩm sinh của Chúc lão ca, không cần tốn bao nhiêu năm, chỉ sợ cũng có thể lấy được pháp thân viên mãn, trở thành một trong những cao nhân tuyệt thế trong thiên hạ ngày nay.”
“Vũ Lạc tiên tử ngươi và Chúc Thừa Hỏa có quan hệ khá thân thiết, ngươi không ngại liên lạc với hắn chứ, chắc hẳn cũng không cần bỏ ra bao nhiêu bảo vật, hắn sẽ đồng ý giúp đỡ.” Thanh niên đầu trọc nói: “Lần tiếp theo, tuyệt đối không thể để Thiên Cẩu chạy trốn nữa.”
“Được.”
Nữ tử mặc đồ trắng nhẹ gật đầu, nói: “Thật sự không thể bỏ qua cho Thiên Cẩu này, thực lực Thiên Cẩu bình thường cũng gần đến thiên quan thứ năm, Thiên Cẩu này lại còn mạnh hơn nhiều, có thể so với người tu hành thiên quan thứ năm bình thường, hơn nữa nhanh như vậy đã có thể khôi phục như lúc ban đầu, hiển nhiên lai lịch phi phàm, chỉ sợ sau lưng còn có một ngoại ma đáng sợ ẩn nấp ở nhân gian quán đỉnh cho nó, không thể không đề phòng.”
Thanh niên đầu trọc chắp tay trước ngực, thở dài nói: “Đây là vũng nước đục có cấp độ sâu hơn, e rằng cũng chỉ có cao nhân tuyệt thế… Thậm chí là thần tiên chuyển thế mới có thể khuấy đảo được…”
“Cũng không cần lo lắng quá mức.”
Nữ tử mặc đồ trắng nói: “Cho dù trời sập xuống, cũng có tiền bối tiên gia chống đỡ, ví dụ như vị thần tiên tiên bối cứu Chúc lão ca, có lẽ ẩn nấp ở thế tục, dạo bước ở nhân gian, đợi đến thời khắc mấu chốt, có lẽ cũng sẽ xuất hiện.”
…
…
Lúc sáng sớm, trên đường phố khu nội thành cũ.
Một lão thái thái lưng gù tóc trắng, đang bước chống một cây quải trượng run rẩy bước đi trên lối đi bộ, sâu trong đôi mắt đục ngầu mơ hồ hiện ra màu u lam.
‘Đáng chết! Lại tự bạo một lần, may mắn có lực lượng do chủ thượng ban cho, nếu không chẳng biết tốn bao lâu mới có thể khôi phục…’
Vẻ ngoài của nàng già nua yếu ớt, trong lòng lại quanh quẩn tiếng gào hét phẫn nộ: ‘Hay cho một tên Hàng Long tôn giả! Hay cho một Vũ Lạc tiên tử! Vì bắt ta, lại để hai cao nhân thiên quan thứ năm mai phục ta! Nếu không phải chủ thượng quán đỉnh, chỉ sợ ta đã tan thành mây khói!’
Mặc dù nó đã được quán đỉnh, lực lượng tăng lên, nhưng trên bản chất vẫn là Thiên Cẩu, một khi người tu hành thiên quan thứ năm hoàn toàn che giấu hơi thở, bố trí sẵn trận pháp mai phục nó, nó cũng không nhận ra.
Vốn Vô Sóc trận kia không có tác dụng lớn, chỉ để người phàm không thể bước vào trong mà thôi, nhưng nơi này đã bị ngăn cách, ngươi tu hành căn bản không đến, trong chớp mắt nó bước vào trận pháp, tất nhiên sẽ để lộ thân phận.
‘Còn chưa tìm ra thứ mà chủ thượng muốn, ta cũng không thể quay về.’
Lão thái thái tóc trắng vừa chống quải trượng chậm rãi đi về phía trước, vừa âm thầm buồn bực: ‘Thật là, dựa theo manh mối mà ta điều tra được, thứ đồ chơi kia nên ở trong Trình gia mới đúng, hơn nữa vảy lân Ẩn Long cũng xuất hiện phản ứng nhàn nhạt, chắc đã từng ở trong Trình gia một khoảng thời gian, nhưng lục soát Trình gia mấy lần cũng không tìm được, rốt cuộc đã đi đâu?’
Lúc này, có một nam tử trẻ tuổi đeo balo lệch vai đi tới từ phía trước, hắn đút hai tay vào trong túi, bước chân nhẹ nhàng bước trên lối đi bộ.
Lão thái thái tóc trắng không nhường đường, bởi vì nàng biết rất nhiều người phàm có lẽ vì “Kính già yêu trẻ”, sẽ tự động nhường đường cho nàng, dù nàng ngã xuống đất, những người phàm kia cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để né tránh.
Đúng như dự đoán, sau khi nam tử trẻ tuổi nhìn thấy nàng, lập tức rất có lễ phép lách qua, chỉ là… Hơi có vẻ bối rối.
Nhưng trong chớp mắt hai người lướt qua nhau –
“Hả?”
Lão thái thái tóc trắng đột nhiên cảm nhận được chiếc vảy lân Ẩn Long ở trong tay áo, trong chớp mắt đột nhiên trở nên ấm áp.
Cơ thể của nàng lập tức cứng đờ, đột nhiên quay lại nhìn về phía nam tử trẻ tuổi đang dần đi xa, trong ánh mắt hiện ra sự sợ hãi xen lẫn vui mừng: ‘Vảy lân Ẩn Long lại sinh ra phản ứng đối với người phàm này! Tất nhiên hắn đã từng tiếp xúc với món đồ kia, hơn nữa nhiều nhất không quá một ngày!’
Cả người nàng đều kích động đến run rẩy, quả nhiên là đi mòn gót sắt không tìm thấy, chẳng tốn công sức lại gặp được!
Nếu sớm biết người tiếp xúc gần nhất với món đồ kia chính là người phàm này, nàng còn liên tục mạo hiểm hai lần chui vào Trình gia này làm cái gì?
‘Hả? Chờ chút…’
Lão thái thái tóc trắng nhìn bóng lưng của nam tử trẻ tuổi kia, đột nhiên do dự.
‘Chẳng may đối phương là cao nhân che giấu hơi thở thì sao? Một khi cao nhân thiên quan thứ năm che giấu tu vi, ta cũng không nhận ra được, trừ khi…’
Nàng suy nghĩ một chút, không để ý tới tiếp tục giả vờ là lão thái thái, nhanh chân bước vào trong một ngõ hẻm ở bên cạnh, sau khi xác nhận xung quanh không có người, chỉ thấy ánh sáng màu u lam lóe lên, nàng liền biến thành một con chó Pomeranian cả người lông trắng.
Bản thể của nàng là Thiên Cẩu, đúng lúc am hiểu ngụy trang theo tập tính của loài chó, hơn nữa dáng vẻ hiện tại là loại chó đáng yêu nhất mà nàng từng gặp, chắc hẳn dù là người phàm cũng không bài xích một chú chó đáng yêu như nàng, cố hết sức gần gũi?