Chương 99: Cẩu giả xà uy (1)
“Liếm… Liếm chó?”
Xà Tích Lộ ngơ ngác, nhìn thoáng qua Pomeranian đang ra sức liếm láp tay của nàng, giật mình gật đầu, ‘Đúng là nó rất thích liếm, có lẽ là tập tính của chó đi.’
“… Ta nói là ‘Thiên Cẩu’, từng nghe thần thoại Thiên Cẩu ăn trăng chưa?”
U Thiền ở trong đầu nàng hơi nghẹn lời, lập tức đó, “Năm đó ‘nó’ sáng tạo ra tộc quần của chúng ta, chính là lấy con Thiên Cẩu cắn nuốt ánh tráng của Yêu giới làm nguyên mẫu, những loài thuộc ‘ngoại đạo’ của chúng ta, cũng giống như mối quan hệ của người tu hành vậy, mặc dù nó chỉ là dị thú, nhưng ở nhân gian cũng đã được coi là thượng đẳng.”
‘Dị thú?’ Xà Tích Lộ ngạc nhiên, hỏi ở trong lòng: ‘Không phải ngươi cũng là loại dị thú sao? Rắn hai đầu?’
“Sao có thể?” U Thiền cười nhạo một tiếng, nói: “Hơn nữa không phải ‘ta’, mà là ‘chúng ta’, chúng ta đều đứng sừng sững ở định cao nhất trong tộc bầy, sao dị thú có thể so sánh được?”
‘Còn không phải chuyển thế biến thành người à?’ Xà Tích Lộ không đồng ý.
“Cái đó là… Được.”
U Thiền mở miệng muốn giải thích, nhưng lại thở dài, nói: “Thế nhưng, Thiên Cẩu này ở đâu ra? Nó lại đi theo Lâm Chỉ Thủy về nhà, chẳng lẽ có đại năng ngoại đạo nào đó nhận ra kiếp trước của chúng ta? Vì vậy cố ý phái nó tới?”
‘Vì sao không phải Lâm Chỉ Thủy mang về tặng cho ta?’ Xà Tích Lộ hơi không phục hỏi trong lòng.
“Nói nhảm.” U Thiền thản nhiên nói: “Ta và ngươi đã nói rất nhiều lần, Lâm Chỉ Thủy chỉ là một người phàm, hắn dựa vào cái gì lại coi một con Thiên Cẩu là thú cưng để mang về nhà?”
Xà Tích Lộ trả lời ở trong lòng: ‘Biết đâu hắn nhờ Yến Thủy Thủy kia giúp đỡ bắt lại?’
U Thiền khẽ cười một tiếng, nói: “Ngươi đừng thấy dáng vẻ ngụy trang của Thiên Cẩu có vẻ như rất nhỏ yếu, nhưng nếu nó bộc phát toàn bộ lực lượng, tòa nhà này sẽ sụp đổ trong chớp mắt, người tu hành thiên quan thứ tư bình thường cũng bị nó cắn nuốt, huống chi là một người tu hành thiên quan thứ hai? Muốn bắt được nó, ít nhất phải là người tu hành đã vượt qua năm quan, đây chính là đỉnh cao nhất của thế gian, cũng có thể gọi là thần tiên trên mặt đất.”
‘Hỏi nó một chút chẳng phải sẽ biết sao.” Xà Tích Lộ nói khẽ.
“Ngươi giữ sự tiếp xúc với nó, ta thúc đẩy lực lượng nguyên thần là có thể trao đổi với nó.” U Thiền nói.
Pomeranian phe phẩy đuôi, để mặc thiếu nữ loài người trước mắt vuốt ve da lông của mình, nhẫn nhịn chịu nhục nhất thời, tương lai mới có cơ hội bỏ trốn.
Nhưng chẳng biết tại sao, nó luôn cảm thấy thiếu nữ trước mắt cho nó một cảm giác vô cùng thân thiết, khiến cho nó có sự xúc động muốn lấy lòng, vừa rồi không nhịn được liếm đầu ngón tay của thiếu nữ này mấy lần, cảm thấy rất vui vẻ.
Theo trí nhớ của nó loài người có một thuật ngữ chuyên nghiệp để nói về hành vi này… Hình như gọi là liếm chó?
Hình như cũng có nghĩa xấu không quá vẻ vang…
‘Không được liếm chó, liếm chó có còn là chó không? Chẳng bằng con chó… Ta là Thiên Cẩu cao quý!’ Nó thầm lẩm bẩm, ‘Chỉ là một người phàm, cũng xứng để ta làm liếm chó? Nằm mơ đi.’
Đột nhiên, thiếu nữ người phàm trước mặt đưa bàn tay về phía lưng của nó.
Sau đó, một cảm giác lạnh lẽo quen thuộc, cảm giác khó hiểu cứ như trở về ngọn nguồn ngoại đạo chí cao vô thượng, chậm rãi bao phủ nó cứ như mây đen che phủ bầu trời.
“Đây… Đây là…”
Nó không thể khống chế nổi mà run rẩy, chậm rãi nâng đầu chó lên, run lẩy bẩy nhìn thiếu nữ trước mắt, đột nhiên phát hiện –
Chẳng biết từ lúc nào, trên khuôn mặt xinh xắn động lòng người của thiếu nữ, lại hiện ra một lớp vảy rắn màu đen, trong đôi mắt cũng hiện ra màu xanh yếu ớt, hình dáng con ngươi hơi giống mắt rắn.
Lúc nó ngẩng đầu lên đối mặt với thiếu nữ, đôi mắt rắn màu xanh thăm thẳm kia cũng đang nhìn chằm chằm nó, sâu trong đôi mắt thâm thúy lại lạnh như băng, mơ hồ có một con rắn khổng lồ cả người phủ kín vảy đen, dường như cũng đang dùng ánh mắt giống vậy nhìn nó chằm chằm, uy áp đủ để khiến thiên địa run rẩy và nguồn gốc cao quý từ sâu trong huyết mạch, khiến nó không nhịn được chân trước mềm nhũn, lập tức quỳ xuống.
Lúc này, nó hiểu rõ –
Người trước mắt thoạt nhìn như là thiếu nữ người phàm, cũng là ngoại ma giống nó!
Chỉ là, không biết huyết mạch cao quý hơn nó bao nhiêu, dù là vị chủ thượng ban cho nó lực lượng, vị chủ thượng thống trị rất nhiều ngoại ma ẩn nấp ở nhân gian, cũng không thể so sánh với thiếu nữ trước mắt!
Pomeranian quỳ xuống, sau đó vô cùng cẩn thận lè lưỡi liếm cổ tay của thiếu nữ một cái, cố gắng dùng cách này để thể hiện sự thần phục và lấy lòng của mình.
“Nói đi, là ai phái ngươi tới?”