Chương 361: Chú chim sẻ bé nhỏ đáng yêu và quyến rũ... (2)
Từng chiếc xe thể thao đỗ bên ngoài nhà kho, những cô gái chỉ mặc quần sooc và áo hai dây len lỏi giữa đám đông, một đám cả nam lẫn nữ đeo đinh tai và đầu tóc nhuộm đủ loại màu sắc, trông hệt như lũ du côn đang tru tréo… Trên nóc nhà kho, một vài bóng đen mặc áo đen, mang theo vũ khí, hoặc đứng hoặc ngồi, trong bóng tối, với thị lực của người bình thường thì khó có thể phát hiện ra, họ nhìn đám đông hoan lạc bên dưới mà chậc chậc thở dài: “Cuộc sống này thật là điên cuồng.”
“Ăn no rửng mỡ ấy mà.” Có người lắc đầu nói.
Ánh trăng đổ xuống mấy bóng đen, để lộ ra khuôn mặt của họ, đúng là đám người Vương Đằng.
Vương Đằng vác hộp Tàng Binh, đưa lưng về phía Viên Tịnh, trên mặt là đôi nét xấu hổ, dù sao hắn cũng từng như thế.
“Con gái chủ tịch tập đoàn Long Hải lại thích đua xe, không biết là nguy hiểm lắm hay sao?” Hách Chính Hưng nói.
“Càng là những người như nàng thì càng thích những trò chơi phá vỡ quy tắc để tìm kiếm sự kích thích.” Lý Văn Đống nói.
“Không thể hiểu nổi.” Mấy cô gái Viên Tịnh lắc đầu nói.
Nghĩ đến kiếp trước mình cũng trải qua cuộc sống như thế khiến Vương Đằng có đôi chút xấu hổ.
Bây giờ nhìn đám du thủ du thực dưới kia, trông dáng vẻ cố tỏ ra ngầu lòi ấy, làm hắn cứ cảm thấy có hơi thở ngao ngáo nồng nặc.
Mắt không thấy tâm khỏi phiền, hắn đơn giản là nhắm mắt lại, hoán đổi tầm nhìn lên bầu trời cao.
Một con quạ đen bay lượn trong bóng đêm, cặp mắt đỏ tươi của nó đang chăm chú vào những bóng người di chuyển vun vút bên dưới.
Con quạ ấy chính là linh sủng của Vương Đằng.
Trong khoảng thời gian này, Vương Đằng không hề keo kẹt thịt tinh thú, dốc lòng nuôi dưỡng khiến nó lớn nhanh như thổi, hiện giờ Tiểu Bạch chẳng những có thể bay mà sức mạnh đã đạt tới đẳng cấp nhất tinh.
Hai ngày trước Vương Đằng có vẻ như đi loanh quanh, nhưng kỳ thực là hắn đều đang điều tra thông qua thị giác của Tiểu Bạch, mà vừa rồi hắn rốt cuộc cùng tìm thấy hành tung mấy tên võ giả nước ngoài.
Trùng hợp là chúng muốn ra tay với con gái chủ tịch tập đoàn Long Hải vào đêm nay.
May mà phát hiện kịp thời, nếu không thì nhiệm vụ sẽ khó khăn hơn nhiều.
Đường lang bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau!
Đêm nay, đám Vương Đằng phải đảm đương những chú chim sẻ đáng yêu và quyến rũ kia…
Brừm brừm brừm!
Vương Đằng mở choàng mắt, bên tai truyền đến tiếng gầm rú dữ dội, cuộc đua xe sắp bắt đầu.
Nhìn từ xa, một cô nàng có dáng người nóng bỏng đến trước vạch xuất phát, cởi áo ngực, hất tung lên trời.
Không khí ở hiện trường lên tới đỉnh điểm.
Tiếng thét chói tai không ngừng nghỉ.
Những chiếc xe thể thao gầm rú, phóng vèo qua người cô gái như mấy vệt đen, tạo ra luồng gió mạnh đến nỗi tốc làn váy ngắn của nàng lên.
Đám nam sinh Hách Chính Hưng chưa gặp cảnh tượng ấy bao giờ, chỉ biết tròn mắt nhìn.
Nhưng mà...
Ánh đèn chói lóa như gạch đá hoa ấy không thể nhìn thấy gì.
“Ố ồ!” Vương Đằng không khỏi ồ lên, ngay khi mấy chiếc xe thể thao kia khởi động, mấy chiếc bong bóng thuộc tính rớt từ trên xe xuống.
Cách xa đó, Vương Đằng phát động niệm lực tinh thần kéo chúng lại.
Nhặt!
‘Kỹ thuật lái xe x10’
‘Kỹ thuật lái xe x8’
‘Kỹ thuật lái xe x15’
...
“Tự dưng nhặt được một kỹ năng.” Vương Đằng mỉm cười, nhìn vào giao diện thuộc tính.
Kỹ thuật lái xe: 178/500 (tinh thông)
“Lên luôn tinh thông ư?” Hắn hơi ngạc nhiên một chút, sau đó sực nhớ: “Mà cũng đúng, ta chính là dân làng mà.”
Giờ không phải lúc để nghĩ điều này, hắn chuyển sang thị giác quạ đen lần thứ hai, phán đoán được điểm dừng chân của mấy kẻ võ giả nước ngoài, rồi nói với đám Viên Tịnh:
“Đi thôi, đến giữa sườn núi chặn họ lại.”
Nói rồi nhẹ nhàng tung người, hòa vào bóng tối, phóng nhanh về phía đằng xa.
Đám người Viên Tịnh, Hách Chính Hưng cũng vội vàng đuổi theo.
giáo viên Lưu Phong bám theo sau họ ở một khoảng cách không xa, nói thật là đối với nhiệm vụ lần này, hắn vẫn khá là lo lắng.
Ba bóng đen trong trang phục dạ hành đang ẩn nấp bên cạnh quốc lộ, dõi ánh mắt chằm chằm về khúc cua tối đen phía trước.
“Đêm nay là cơ hội cuối cùng, nếu thất bại e là ba chúng ta không thoát ra khỏi Hoa Hạ nổi đâu, cho dù có may mắn chạy thoát nhưng nhiệm vụ thất bại thì cũng chỉ còn con đường chết mà thôi.”
Một cô gái nước ngoài tóc vàng mắt xanh, dáng người cao ráo đứng trước mặt hai gã đàn ông, thản nhiên nói.
“Đã hiểu!”
Hai gã mang vẻ ngưng trọng, hiển nhiên cũng nhận thức rõ tính nghiêm trọng của hậu quả, gật đầu đáp.
“Có tổng cộng ba chiếc xe, ngoài con gái của Long Hải thì cứ thẳng tay giết lũ còn lại.” Hill, cô gái tóc vàng lạnh lùng nói.
“Long Dao sẽ do ta đích thân bắt!”
Ba người không hề nhận ra, bên trong rừng cây phía ngay sau lưng họ, trên ngọn của một cây đại thụ, một con quạ toàn thân đen như mực đang rỉa lông, cặp mắt đỏ tươi yêu dị của nó đang như có như không mà nhìn chằm chằm bọn họ.
Trên xa lộ yên tĩnh bỗng vang lên tiếng gầm rú.
Từ xa lại gần!
“Đến rồi!”
Ánh mắt của cô gái tóc vàng ngưng lại.
Không lâu sau, khúc cua xuất hiện ánh sáng, tiếng lốp xe chà trên mặt đường từng tiếng rít chói tai, một chiếc Porsche vọt đến đầu tiên.
Hai chiếc xe thể thao khác cũng đuổi theo sát nút.
Một chiếc Audi, một chiếc Ferrari, đều là dòng coupé hàng đầu, thân xe hình giọt nước, tiếng động cơ nổ khiến người ta say mê, tất cả đều là minh chứng cho giá trị xa xỉ của chúng.
Tiếc quá!”
“Ra tay!”
Một tiếng quát lạnh lùng vang lên.
Ba bóng người gần như đồng thời nhảy lên, hai gã võ giả nước ngoài lao về chiếc Porsche đi đầu và chiếc Audi ở cuối.
Ánh sáng nguyên lực phóng ra, công kích mạnh mẽ đập thẳng về phía hai chiếc xe thể thao.
Ầm!
Dưới công kích ấy, hai chiếc xe thể thao đáng giá cả gia tài lập tức bị phá nát hệt như một tờ giấy, lực va chạm lớn đến mức hất văng chúng ra khỏi xa lộ.
Chiếc xe bị lật chổng vó!
Hàng rào bảo vệ bị phá hủy, hai chiếc xe thể thao chở theo chủ nhân của chúng rơi xuống rồi biến mất tăm trong bóng tối.