Chương 398: Dược hoàn… Dược Vương và Đoàn Đức!
“Nghe nói sau khi trưởng thành, những đệ tử ưu tú của một số gia tộc lánh đời cũng sẽ xuất thế tôi luyện, đợi tu hành thành công lại sẽ quay lại gia tộc.” “Loại tồn tại này thật đúng là làm người ta mơ ước!”
...
Hai gã luyện đan sư của Công hội Luyện đan sư nhìn Dược Vương rời đi, sắc mặt mang theo vẻ cảm thán, không khỏi thấp giọng thảo luận mấy câu.
Dược Vương kia, trên thực tế chính là bí danh mà Vương Đằng sử dụng.
Vừa nãy Vương Đằng hoàn thành khảo hạch chức danh luyện đan sư trung cấp ở Công hội Luyện đan sư, hơn nữa thuận lợi thông qua, nhưng mà kinh động tới một nhóm lớn.
Luyện đan sư trung cấp mười tám tuổi!
Thiên tư như thế, thật sự là quá hiếm thấy, tương lai nhất định có thành tự phi phàm.
Đại sư, thậm chí Tông sư!
Nếu như có một gã Tông sư bước ra từ Công hội Luyện đan sư Dương thành, việc này cần khắc ghi vào lịch sử đó!
Cho dù không đạt được cấp Tông sư, đạt đến cấp Đại sư cũng là rất tốt rồi, mỗi một người luyện đan sư cấp Đại sư cũng đại diện cho một phiếu phát biểu.
Nếu như không phải là trùng hợp hội trưởng Công hội Luyện đan sư không có ở đây, chỉ với tư chất như thế này, nhất định sẽ kinh động tới hắn.
Giờ phút này người của Công hội Luyện đan sư Dương thành đang chìm đắm trong vui sướng, nhưng mà bọn hắn không biết, Dược Vương mà bọn họ kỳ vọng lớn lao giờ phút này vừa hóa thân thành một người khác, tiến vào Công hội Luyện tạo sư.
Phong cách của Công hội Luyện tạo sư và Công hội Luyện đan sư, Công hội Phù văn khác nhau rất lớn, cái sau lộ vẻ hết sức cao quý ưu nhã, mà cái trước là phong cách phóng khoáng. Mặc dù thân phận của họ không thấp chút nào, nhưng luyện tạo sư bọn họ đều là đi theo con đường thô kệch điên cuồng. Một đám người cao lớn thô kệch rõ ràng tạo thành sự trái ngược với luyện đan sư và phù văn sư.
Cho tới nay, ba bên đều không vừa mắt nhau, phàm là đụng tới tất nhiên là muốn tranh giành cái cao cái thấp.
Lúc này Vương Đằng đã biến thành một bộ dạng khác, cao cao to to, toàn thân cơ bắp đội lên, cuồn cuộn nhưng cân đối, cũng không kinh khủng giống như những kẻ cơ bắp kia, khuôn mặt cương nghị, ác liệt giống như đao gọt. Nói tóm lại, chính là một loại đàn ông chuẩn men điển hình!
Hắn đi vào phòng khách của Công hội Luyện tạo sư, thấy bong bóng thuộc tính đầy đất, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
Nhặt!
“Thuật luyện tạo x8”
“Tinh thần x3”
“Thuật luyện tạo x6”
“Tinh thần x5”
...
Vương Đằng lập tức thu hoạnh được một làn sóng lớn thuộc tính thuật luyện tạo và thuộc tính tinh thần.
Thuộc tính thuật luyện tạo 122 điểm, thuộc tính tinh thần 24 điểm.
Tinh thần: Linh cảnh (83.7/100)
luyện tạo sư: Cao cấp (191/1000)
Bên Công hội Luyện tạo sư rơi ra thật nhiều thuộc tính thuật luyện tạo, một mạch vượt qua một trăm. Điều này nằm ngoài dự liệu của Vương Đằng.
Lúc ở bộ lạc Hồng Diệp Ải Nhân, thuộc tính luyện tạo sư của hắn đã tới cao cấp, hôm nay cho dù cộng thêm 122 điểm vẫn còn là cao cấp.
Sau hơn một giờ, Vương Đằng đi ra ngoài từ Công hội Luyện tạo sư, theo bên cạnh còn có một gã Ải Nhân tráng kiện lôi thôi lếch thếch.
“Hội trưởng, ngài không cần nói nữa, ta thật sự không có ý định bái sư.” Vương Đằng cười khổ với hội trưởng Công hội Luyện tạo sư lải nhải bên cạnh.
Chẳng lẽ mỗi lần những lão đại này gặp được một thiên tài đều muốn người ta bái sư?
Vương Đằng im lặng nghĩ.
Gã Ải Nhân tráng kiện trước mắt này chính là hội trưởng Công hội Luyện tạo sư, hơn nữa lại còn là tên… thích nói lải nhải!
Ngữ điệu nói chuyện nhanh cùng với lời nói nhảm nhiều, quả thực sẽ làm cho người ta hỏng mất.
Chỉ là việc hắn coi trọng Vương Đằng cũng không thể nghi ngờ, mới vừa rồi hắn đang dùng một khối kim loại quý rèn binh khí, đột nhiên nghe được tin tức của Vương Đằng, trực tiếp bỏ lại khối kim loại bán thành phẩm, tự mình chạy tới xem Vương Đằng.
Luyện tạo sư trung cấp báo tin cho hắn nhìn khối kim loại hiếm bị ném vứt bỏ ở một bên, lập tức đau cả ruột gan.
Kim loại hiếm kia trong nháy mắt trở thành phế liệu, cho dù có thể thu về một chút, giá trị cũng bị giảm đi nhiều.
Hội trưởng Công hội Luyện tạo sư nghe Vương Đằng từ chối một lần nữa, rất là bất đắc dĩ, vẻ mặt đau khổ nói: “Haiz, ta nói Đoàn Đức này, làm sao ngươi lại không muốn bái ta làm thầy chứ. Dầu gì ta cũng là một gã luyện tạo đại sư, hơn nữa cách cảnh giới Tông sư chỉ một đoạn, ngươi có biết có biết bao người muốn bái ta làm thầy không? Ta cũng không cho bọn hắn cơ hội, ngươi lại từ chối ta. Ngươi có biết quyết định này của ngươi là tổn thất lớn không hả...”
Hắn vừa mở miệng liền nói không dứt, Đoàn Đức… à không, là Vương Đằng lập tức cắt đứt lời của hắn, nói: “Hội trưởng, ta còn có một số việc cần nhanh chóng đi xử lý, cáo từ trước!”
Vừa nói, cũng không đợi hắn phản ứng, trược tiếp hóa thành một tàn ảnh, biến mất ở cuối đường phố.
“Ôi chao, ôi chao, sao mà phải chạy, ta còn chưa nói hết đâu, tiểu tử này! Thiên phú thật tốt, sao lại không muốn bái ta làm thầy chứ...” Hội trưởng Công hội Luyện tạo sư lắc đầu, cằn nhằn nói lải nhải trong miệng, xoay người đi vào bên trong công hội.
“Hội trưởng!”
“Hội trưởng!”
Nhân viên nội bộ Công hội lao nhao dừng bước hành lễ, rất tôn kính hắn. Thế nhưng nghe được lời hắn nhắc đi nhắc lại, sắc mặt khẽ đổi, hành lễ xong vội vàng chạy đi, sợ bị hắn bắt được lại lải nhải nữa.
...
Vương Đằng đi qua một đầu con phố, xác định hội trưởng Công hội Luyện tạo sư không đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thật là đáng sợ!”
Hắn lắc đầu, vẫn còn hơi sợ hãi.
Sau đó hắn tìm một chỗ không người, khôi phục diện mạo như cũ, thay đổi áo quần, thản nhiên bước về phía Công hội Phù văn.
...
Lúc ăn cơm tối, con ngươi Tô Linh Huyên chuyển động, tố cáo với Goring: “Thầy giáo, hôm nay sư huynh giết rất nhiều quái bảo bối Nhuyễn Nê của ngươi.”
Goring hơi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Vương Đằng: “Xảy ra chuyện gì?”
Không phải hắn tiếc những con quái bảo bối Nhuyễn Nê kia, bình thường khi hắn làm nghiên cứu cũng giải phẫu quái bảo bối Nhuyễn Nê, hiện tại chỉ là tò mò không có chuyện gì sao Vương Đằng lại đi giết loại sinh vật gần như không có sức chiến đấu này.