Chương 89: Ngươi nhìn cái gì mà nhìn? (2)
Ngươi nhìn cái gì mà nhìn? Nhìn ngươi thì sao chứ?
Ngươi lại nhìn một cái thử xem!
Lại nhìn nữa thì có tin ta gọt ngươi không…
Các thí sinh của trường học khác nhất thời biến thành phông nền, nhưng đều không phục lắm, âm thầm kìm nén để làm bỗng nhiên làm mọi người kinh ngạc trong lúc đánh giá!
Nếu có thể đè lên trên đầu hai trường Trung học Đông Hải số 1 và trường Trung học Tư lập Hối Anh này thì càng tốt hơn!
Thời gian nhanh chóng đến, cửa chính tòa nhà huấn luyện Võ Đồ dần dần mở ra, vài nhân viên đang đứng ở cửa.
“Là người của Sở Giám sát!”
Có người nhận ra thân phận của các nhân viên này, kinh hãi kêu lên.
Vương Đằng thoáng thay đổi sắc mặt, ánh mắt rơi lên trên người bọn họ. Hắn đã sớm nghe nói đến danh vọng của Sở Giám sát.
Trước đó lên trên mạng tìm kiếm tư liệu, hắn đã tìm được Sở Giám sát này.
Tương tự như Sở Hộ thành, Sở Giám sát cũng là một ban ngành thực quyền của võ giả, thực hiện trách nhiệm giám sát, hễ rơi vào trên tay bọn họ, không chết cũng phải lột một lớp da.
Rất nhiều võ giả đảm nhiệm nhân viên phía chính phủ mà đụng phải Sở Giám sát đều giống như chuột thấy mèo, nghe tin đã sợ mất mật.
Một ban ngành dũng mãnh như thế lại xuất hiện ở trường thi võ, Vương Đằng thật sự kinh ngạc.
“Nghe nói lúc đầu hiện tượng gian lận trong thi võ đã thấy nhiều lần, mấy năm gần đây Sở Giám sát tham gia mới giảm bớt tình huống này.” Dương Kiến ở bên cạnh thấp giọng nói.
Vương Đằng gật đầu.
Bọn họ theo đội ngũ tiến vào trường thi, nhân viên của Sở Giám sát kiểm tra thẻ dự thi và thẻ căn cước của từng người, hơn nữa còn tiến hành kiểm tra toàn thân thí sinh, xem ra vô cùng nghiêm túc.
Đến lượt Vương Đằng, không hề ngoài ý muốn gì, sau khi kiểm tra xong đã trực tiếp tiến vào trường thi.
“Ta đi vào trước, thi xong lại gặp mặt!”
“Được!” Lâm Sơ Hàm và Dương Kiến gật đầu.
Tòa nhà huấn luyện Võ Đồ, một tháng này, Vương Đằng đã đến đây không biết bao nhiêu lần, quá quen thuộc với hoàn cảnh trong đó.
Nhưng lúc này tiến vào trong đó lại phát hiện dáng vẻ bên trong đã thay đổi rất nhiều.
Các loại thiết bị đều được mang đi, chỉ để lại các loại máy móc như máy đo lực, máy đo tốc độ, máy đo thể chất.
Hơn nữa còn không phải một máy hai máy, mà xếp đầy hàng loạt trong toàn bộ phòng huấn luyện.
Mỗi một tổ đều bao gồm ba dụng cụ bao gồm máy đo lực, máy đo tốc độ, máy đo thể chất, đồng thời bên cạnh còn có hai nhân viên đứng đó tiến hành kiểm tra.
Mỗi một tổ đều có đánh số, thí sinh dựa theo dãy số trên thẻ dự thi để tìm được tiểu tổ tương ứng.
Vương Đằng nhìn thẻ dự thi của mình – số 8!
Trước máy sát hạch của tổ thứ tám đã xếp thành một hàng dài, hắn đi qua xếp ở phía sau hàng người.
Tuy nhiều thí sinh, nhưng dưới tình huống quan trọng như vậy, tất cả mọi người đều thật tự giác, đều không dám gây chuyện, trong thoáng chốc đã xếp thành đội ngũ.
Trong loa truyền đến thông báo bắt đầu đánh giá cấp bậc.
Nhân viên của mỗi một tổ đều cầm một tờ danh sách trên tay, đọc tên từng thí sinh.
“Uông Tuấn Minh!”
“Tiền Chính Tường!”
…
Mỗi một thí sinh được đọc đến tên đều tiến lên trước bắt đầu kiểm tra.
Võ Đồ trung cấp cần sức mạnh đạt đến 300-700kg, tốc độ chạy 100 mét mất bảy giây đến năm giây, thể chất 50 đến 80.
Thí sinh kiểm tra xong hết, nhân viên kiểm tra đều sẽ đọc kết quả ngay tại chỗ, cũng được một nhân viên khác nhập vào máy tính bảng trong tay.
“Uông Tuấn Minh, sức mạnh 362, tốc độ chạy 100 mét 6.8 giây, thể chất 56 – thông qua!”
“Tiền Chính Tường, sức mạnh 411, tốc độ chạy 100 mét 6.2 giây, thể chất 61 – thông qua!”
…
“XXX, sức mạnh 298, tốc độ chạy 100 mét 6.9 giây, thể chất 51 – chưa thông qua!”
Nghe thấy thông báo như thế, một thí sinh sắc mặt trắng bệch giống như cha mẹ chết, trong miệng vô thức lầm bầm: “Tại sao có thể như thế? Tại sao có thể như vậy? Trước đó kiểm tra sức mạnh của ta rõ ràng đã qua 300kg, sao hiện giờ lại thiếu 2kg chứ!!”
Thí sinh còn lại không khỏi ném cho hắn ánh mắt thương hại, sức mạnh tốc độ không ổn định không thể tránh được, đều phải xem phát huy.
Đặc biệt là người vừa lúc mắc kẹt ở giai đoạn nửa vời này, phát huy hơi kém một chút, nhất định không qua được.
“Không được, ta muốn kiểm tra lại một lần, thực lực của ta chưa hoàn toàn phát huy hết, ta đã là Võ Đồ trung cấp rồi, ta muốn thử một lần nữa!”
Thí sinh kia hơi điên rồi, lao về phía nhân viên kiểm tra, yêu cầu cho hắn kiểm tra lại một lần nữa.
“Ném ra đi!”
Nhân viên kiểm tra nhàn nhạt nói một tiếng.
Trong kỳ thi võ, mỗi người đều chỉ có một cơ hội, phát huy thế nào cũng là một thử thách, phát huy không tốt không oán được người khác.
Huống chi tiêu chuẩn năm nay đã hạ thấp rất nhiều rồi, thí sinh này còn không đạt được đến tiêu chuẩn, kiểm tra chiến đấu thực tế sau đó vốn không có hy vọng gì, đi chỉ lãng phí thời gian!
Theo lời nhân viên kiểm tra vừa dứt, có mấy nhân viên bảo vệ sắc mặt lạnh lùng nghiêm túc không biết lao ra từ đâu, thoải mái túm lấy thí sinh này, kéo hắn ra khỏi trường thi.
“Đừng mà, ta không ra, cho ta thêm một cơ hội nữa, cầu xin các ngươi, cho ta thêm một cơ hội nữa…”
Thí sinh kia còn chưa chấp nhận, liều mạng giãy giụa không chịu rời đi.
“Còn ồn ào nữa, hủy bỏ tư cách thi võ!” Một giọng nói hờ hững truyền ra từ trong loa.
Động tác giãy giụa của thí sinh này lập tức cứng ngắc, toàn thân giống như đã không còn sức lực gì, lại không dám phát ra một tiếng động nào nữa.
Đáy lòng các thí sinh khác nhảy dựng lên theo. Sự nghiêm khắc và không chút tình người này của kỳ thi võ khiến bọn họ càng thêm căng thẳng trong lòng, không dám thả lỏng chút nào, càng thêm nghiêm túc ứng đối với kiểm tra tiếp theo.
Có vết xe đổ của thí sinh kia, thí sinh ở phía sau đều thành thật hơn.
Không thông qua là không thông qua, không còn ai lại dám kêu to ầm ĩ, ủ rũ rời khỏi trường thi.
Vì tiêu chuẩn hạ thấp, rất nhiều thí sinh ôm tâm lý may mắn đến tham gia cuộc thi, bởi vậy khó tránh khỏi trộn lẫn không ít hơi nước.
Nhưng mà chính bởi vì như thế, yêu cầu đánh giá cũng càng nghiêm ngặt!
…
Phòng quan sát của võ quán.