Tối Cường Hệ Thống

Chương 1013: Đâm Chết

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Tấm vải kia tản ra ánh sáng thần thánh, phiêu đãng dung nhập vào thiên địa.

Lão giả khẽ nâng ngón tay, lẩm bẩm.

- Thực lực Kim Tiên cảnh, lẽ ra hắn phải được viết tên lên bảng mới đúng.

Trước mặt lão giả, đột nhiên xuất hiện một bảng danh sách, bút tiên trong tay hơi vạch, liền xoá tên người thứ nhất sau đó viết tên Lâm Phàm lên trên.

Đệ nhất Kim tiên bảng: Lâm Phàm.

Nhưng một khắc sau lông mày lão ngưng lại, thời điểm lão viết danh tự này xong, thì nó lại tự động phai nhạt dần sau đó biến mất, giống như chưa từng tồn tại.

- Quái dị!

Lão giả làm sao biết được Lâm Phàm nắm giữ hệ thống có thể nội liễm khí tức che đậy vận mệnh, mặc kệ ngươi có là hậu nhân Thiên Quân hay bút tiên do pháp tắc Thiên Quân cô đọng cũng không thể viết được danh tự Lâm Phàm này.

...

Giờ khắc này, cao tầng Thiên Địa Tông đang vô cùng kinh hãi.

Hàn Quân Thiên nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, giống như không thể tin vào sự thật đang diễn ra, sau đó hắn lại nhìn mấy vị phó tông chủ khác, rồi lên tiếng.

- Tiểu tử này có thể hãm hại Thiên Phong Linh của Côn Lôn Thần Sơn, các ngươi có tin hay không?

Mặc dù Hàn Quân Thiên hỏi nhưng hắn cũng không quản bọn họ có tin hay không, vì hắn đã muốn tin rồi.

Thiên Phong Linh dù gì cũng là phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông, thực lực mạnh mẽ siêu nhiên, đã thế hắn còn có Tiên khí siêu việt như Côn Lôn Thần Sơn bên cạnh, khiến thực lực càng thêm phi phàm, nhưng hôm nay lại bị đệ tử mình gài bẫy, điều này nói ra thật khó có người tin.

Thời điểm thần niệm Hàn Quân Thiên câu thông với thiên địa biết được tin tức này, trong lòng hắn khiếp sợ đồng thời cũng có chút phẫn nộ.

Hắn không nghĩ tới Côn Lôn Thần Tông dĩ nhiên động thủ thật, nhưng không ngờ kết quả lại khiến người ta giật nảy mình.

Nếu như không phải Thiên Địa Bảng có dị biến, bọn họ vẫn không thể tin được sự thật này.

Mấy vị phó tông chủ xung quanh đều tỏ vẻ kinh hãi, đồng thời trong lòng bọn họ cũng cười lớn một tiếng, chuyện này đúng là một tin tức tốt.

Hàn Quân Thiên điểm ngón tay, hư không nổ tung, sau đó một đạo Nguyên Thần trực tiếp xuyên thấu thời không nháy mắt đi tới phía trên Côn Lôn Thần Tông.

- Thái huynh, việc này ta đã biết, nên cố ý tới đây nói tiếng xin lỗi, cái này là một viên tiên đan chuyên chữa thương, xin đưa cho Thiên Phong huynh phục dụng, sự tình của tiểu bối, cứ để chúng giải quyết chúng ta đều là bậc trưởng bối thế hệ trước rồi, nên không nhúng tay là tốt nhất a, bằng không người ta nói chúng ta lấy lớn ép nhỏ sẽ không tốt chút nào, dù sao Thiên Phong huynh cũng là phó tông chủ một tông mà.

Ngón tay Hàn Quân Thiên búng một cái, một viên tiên đan tản ra ánh sáng chói mắt rơi vào nơi sâu xa trong Côn Lôn Thần Tông.

Thái Càn Thiên nắm viên đan dược kia trong tay, trong lòng lửa giận ngút trời.

Đan linh bên trong tiên đan kêu thảm một tiếng, bị bóp nát tan trong nháy mắt hóa thành một đoàn linh khí nồng nặc dung nhập vào hư không.

- Tên Hàn Quân Thiên láo xược.

Trong lòng Thái Càn Thiên vô cùng phẫn nộ, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đối với Côn Lôn Thần Tông.

Mà Hàn Quân Thiên cũng đã biết, nên nếu giờ Thái Càn Thiên muốn chém giết Lâm Phàm cũng phải suy nghĩ thật kỹ một phen.

Tự mình động thủ trên cơ bản là không thể.

Hàn Quân Thiên đã chú ý mọi động tĩnh của Côn Lôn Thần Tông, chỉ cần hắn hành động, đối phương tự nhiên sẽ theo sát phía sau.

Hiện tại còn chưa đến thời điểm bọn hắn và Thiên Địa Tông trở mặt, nếu các lão tổ có thể trở thành Thiên Quân, điều đầu tiến chúng muốn làm là trấn áp Thiên Địa Tông.

Bây giờ Thiên Phong Linh đã tiến vào nơi sâu nhất trong Côn Lôn Thần Tông bế quan, hắn vào đó để nhờ Tiên khí Côn Lôn Thần Tông chữa thương đồng thời tu bổ tổn thương trong cơ thể, không đến một trăm năm thời gian, sợ không thể khôi phục như cũ.

Chuyện này đích thật là một cái đả kích rất lớn đối với Côn Lôn Thần Tông.

Tiên khí dùng để chữa thương đều lấy từ đan dược nhưng với thương thế như vậy thì cũng phải dùng một lượng lớn đan dược mới đủ, lần này vì một tên đệ tử Thiên Địa Tông mà bỏ ra giá lớn như vậy, chơi ngu quá ngu rồi.

...

Lúc này, Lâm Phàm đã sớm rời đi vị trí lúc trước.

Hiện tại địa phương hắn muốn đi là hiểm cảnh nổi danh nhất của Vô Tận đại lục, hiểm cảnh kia nghe đồn là do một tên lão quái nào đó ngã xuống lưu lại vết tích, tạo thành bí cảnh.

Lâm Phàm đặc biệt khó chịu với cái tên lão quái gì gì đó, hắn khịt khịt mũi tỏ ra chán ghét, bởi vì hắn bị Thất Thánh lão cẩu chơi xấu quá nhiều, nên rất gét cái biệt danh lão quái này.

Hắn không có hứng thú với đan dược hay Tiên khí gì gì đó, cái hắn cần là có người cho hắn giết cơ.

Mà bí cảnh như thế, tự nhiên sẽ có rất nhiều cường giả đi vào, mình chỉ cần khiêm tốn một chút, sẽ không có bất cứ chuyện gì.

Vừa nghĩ vừa tiến vào hư không, nháy mắt một chính là vạn dặm.

Lần này, mối thù với Côn Lôn Thần Tông đã hoàn toàn kết, sau này có gặp phải đệ tử Côn Lôn Thần Tông, tất nhiên phải tiên hạ thủ vi cường.

Nếu đã kết thành thù hận, không cần cố kỵ nữa.

Một hồi sau, phía trước hiện lên một toà thành trì khiến Lâm Phàm chú ý.

Căn cứ vào điển tịch tông môn, hắn biết toàn bộ toà thành này đều là võ giả, sau khi bọn họ lấy được một số thứ trong bí cảnh đều đến chỗ này giao dịch.

Sau khi hắn tiến nhập thành trì này, trong lòng kinh hãi, quả nhiên bất phàm.

Chân Tiên cảnh, Huyền Tiên cảnh, Kim Tiên cảnh không ít.

Những người cất bước trên đường đều là võ giả, mọi người buôn bán trao đổi các loại đồ vật rất nhộn nhịp.

Ngay lúc này, một hồi tiếng ầm ĩ vang lên.

- Long Kim Phi ngươi là đồ con rùa rụt đầu, nói không giữ lời, ngươi nói chúng ta cẩn thận tiến nhập bí cảnh tìm bảo sẽ chia đều, ta vất vả chống cự những khôi lỗi kia để các ngươi tìm bảo, vậy mà bây giờ chỉ cho ta một chút rác rưởi này thôi sao.

Một người đàn ông lạnh lùng quát, trong mắt lập loè giận dữ, nhưng không dám làm gì, vì hắn kiêng kỵ thực lực đối phương.

Lâm Phàm hơi tò mò, liếc mắt nhìn qua, nhưng trong nháy mắt đó, mắt hắn lập loè tinh quang.

Bởi vì trong đám người kia có một người đàn ông bên hông treo lệnh bài tông chủ dự bị của Côn Lôn Thần Tông.

Tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông, Long Kim Phi mở miệng nói.

- Ngươi là ai? Chúng ta không quen biết ngươi, ngươi chỉ là một Kim tiên hậu kỳ, có tư cách gì theo chúng ta tiến nhập bí cảnh, ngươi có biết hắn là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông hay không.

Một người đàn ông nói ra.

Long Kim Phi ngạo nghễ đứng ở đó, hắn không để nam tử đang nổi giận trước mắt này trong lòng.

Một số võ giả xung quanh ngưng lại, vì bọn họ sợ hãi với thân phận tông chủ dự bị của Long Kim Phi.

Côn Lôn Thần Tông là đại tông môn, bọn hắn không thể không sợ, họ sao có khả năng đối kháng với người ta được.

- Hừ, xem như mắt ta bị mù, dĩ nhiên đi tin các ngươi, tông chủ dự bị Côn Lôn

Thần Tông cũng chỉ đến như thế thôi.

Nam tử kia cả giận hừ một tiếng, rồi xoay người chuẩn bị rời đi, lần này xem như bị bọn chúng lừa rồi, có làm căng cũng chẳng được gì, hơn nữa, thực lực đối phương cao hơn hắn nhiều lắm, coi như liều mạng với chúng, hắn cũng không nắm chắc.

- Đứng lại.

Lúc này, Long Kim Phi lên tiếng, đưa mắt nhìn nam tử.

- Ngươi nói tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông chỉ đến như thế là có ý gì? Nếu đã vậy, ngươi nhìn một chút xem đến cùng là như thế nào nhé.

Thời khắc này, Long Kim Phi động sát ý.

Nam tử kia nhất thời kinh hãi.

- Long Kim Phi ngươi đừng quá càn rỡ, ngươi đừng ỷ mình là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông thì có thể làm gì làm, ngươi làm thế, từ nay về sau còn có ai dám hợp tác với ngươi tiến nhập bí cảnh nữa.

Long Kim Phi cười lạnh.

- Việc này không cần ngươi quan tâm.

Nhưng vừa lúc đó, một ánh hào quang chợt loé lên.

Sắc mặt Long Kim Phi đại biến, hai mắt nhất thời chuyển động, phản ứng lại thì đã có một cánh tay khoát lên lên bả vai hắn rồi.

- Huynh đệ, ngươi là tông chủ dự bị của Côn Lôn Thần Tông à?

Lâm Phàm xuất hiện trước mặt Long Kim Phi cười hỏi.

- Thật nhanh.

Trong lòng Long Kim Phi kinh hãi thốt lên, sau đó mặt lộ ra vẻ tươi cười nói.

- Đúng vậy còn ngươi là?

Lâm Phàm nở nụ cười xán lạn, để lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết.

Xì xì!

Chẳng biết từ lúc nào, trong tay Lâm Phàm đã xuất hiện một cây chủy thủ, sau đó hắn trực tiếp đâm vào bụng Long Kim Phi.

Một lần.

Hai lần.

Ba lần.

Long Kim Phi trợn to hai mắt, giống như không dám tin chuyện đang xảy ra.

...

Sau khi đâm xong, Lâm Phàm lại vỗ vỗ vai Long Kim Phi, Quang Bất Lưu Thu được hắn triển khai, hắn lột hết tất cả quần áo trên người Long Kim Phi, không để lại cái gì, một bộ thi thể không mặc quần áo xuất hiện trước mặt mọi người.

Lâm Phàm không thèm ngoảnh đầu lại, trực tiếp đi về phía trước.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất