Tối Cường Hệ Thống

Chương 542: Ma Đầu Tụ Hội

Người dịch: Thư
Biên: Cẩu ca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Hồng Vân tiên tử không nói thêm gì nữa, thế nhưng hết thảy đều lấy an toàn làm trọng.

Còn Lâm Phàm vô cùng hào hứng đi tới trung tâm lăng mộ, trong chuyến đi này ngoại trừ những người của Vân Tông ra thì toàn bộ những người và vật hắn gặp đều đã biến thành kinh nghiệm hoặc là biến thành thuốc bổ để tăng cường sức mạnh cho hắn.

Đây là cơ hội hiếm có, một đi là không trở lại, phải biết nắm bắt.

Vèo!

Lâm Phàm mang theo Hồng Vân tiên tử bay về phía trước.

Cảm nhận của Hồng Vân tiên tử luôn rất chính xác, hẳn là sẽ không xảy ra bất trắc gì.

Thời điểm sắp tới nơi, Lâm Phàm liền cảm giác được từ hư không nổi lên từng trận gợn sóng.

Vài cỗ sức mạnh mênh mông làm chấn động hư không,.

Ngay ở thời điểm Lâm Phàm và Hồng Vân tiên tử dừng lại.

Ở phía xa đột nhiện có một đóa Thải Vân bay lên.

Mà bên trong đóa Thải Vân có vài cỗ khí tức mênh mông, một người khổng lồ mặc khôi giáp bảy màu, bàn tay khổng lồ xé mở đám mây, hai tay như một lưỡi dao sắc, đánh vào bên trên bộ mai rùa.

Âm thanh mênh mông mà rung động vang lên làm màng nhĩ như muốn vỡ tan.

- Cẩn trọng một chút, một chiêu này cần phải tiêu hao tinh huyết mới có thể triển khai, có thể bức trưởng lão tới nước này, tuyệt đối không phải người bình thường. Hồng Vân lo lắng nói.

- Trước tiên chúng ta đi xem một chút rốt cuộc là tình huống thế nào. Vì lý do an toàn, Lâm Phàm cùng Hồng Vân không có lăng không phi hành, mà đi trên mặt đất.

...

Hiện trường vào giờ khắc này hỗn loạn tưng bừng, rất nhiều người chiến đấu loạn xạ, ở phía dưới khu vực mà mấy người này chiến đấu có một tế đàn, trên tế đàn này có một cái quan tài.

Người của các thế lực khác nhau đều ở đây để tranh cướp quan tài.

Trong đó một thế lực các trưởng lão Vân Tông, tuy nhiên nhìn tình huống bây giờ hình như có chút không ổn.

Còn có một thế lực khác là bốn tên của Cổ Tộc, bốn tên Cổ Tộc này thực lực cao thâm, khí tức hùng hậu, vết thương trên người chồng chất vậy mà càng chiến càng hăng.

Hai thế lực còn lại thì đang quan sát, trông có vẻ như đang đợi điều gì đó.

- Vân Hà lão đầu, bản tọa nói như thế này lão xem có được không. Chúng ta liên thủ, trước tiên hãy giết bốn tên Cổ Tộc này, cuối cùng kho tàng của Thủy Hỏa Đại Đế chúng ta chia đều.

Một nam tử cất tiếng nói.

Tên nam tử này thân mặc áo đen, da dẻ trắng xám, toàn thân gầy yếu, hốc mắt lõm sâu, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tản ra hàn khí âm u, phảng phất như không phải là người sống.

- Khôi Sanh lão ma, muốn để cho Vân Tông chúng ta hợp tác cùng với Tà đạo các ngươi là không thể nào, đừng nằm mơ nữa.

Người nói chuyện chính là Vân Tông trưởng lão, mái đầu bạc trắng nhìn giống như lợi kiếm, từng sợi dựng đứng, khí tức vận chuyển bảo hộ toàn thân, áo bào phình to rung động.

Phía sau người này còn có hai tên trưởng lão, giờ khắc này cũng là vô cùng giận dữ, trong đó có một tên trưởng lão hai tay bị một đoàn hắc khí quấn quanh không ngừng ăn mòn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới khả năng chiến đấu của hắn.

- Việc này đáng để làm mà đúng không.

Khôi Sanh lão ma cười yếu ớt, lộ ra hai chiếc răng nhọn.

- Vân Tông không đồng ý vậy hãy để cho bọn họ chết trận thôi, không có quan hệ gì với chung ta. Một cô gái đang đứng bên cạnh nói với Khôi Sanh lão ma.

Cô gái này mười ngón tay dài nhỏ sắc bén, hai tai có lông xù, đôi mắt chính là mắt mèo màu bích lục.

Giờ khác này khi mở miệng âm thanh cực kỳ lạnh lẽo, thân thể bại lộ ra bên ngoài vô cùng quyến rũ động lòng người.

Nhìn sơ qua cứ tưởng là một cô gái liễu yếu đào tơ, nhưng khí tức của cô ta thì vô cùng khủng bố

Một thế lực khác vẫn không có nói chuyện, nhưng vẫn nhìn chăm chú vào tình huống bên này, có vẻ là đang đợi thời cơ sau cùng.

- Đoạt Mệnh Thư Sinh, La huynh, Mộ Thiên huynh, ba người các ngươi làm sao vậy, muốn đứng ở bên cạnh nhìn hay là muốn làm một trận đây?

Khôi Sanh nhìn ba người kia, trông có vẻ rất thoải mái, thế nhưng trong ánh mắt lại ẩn giấu vẻ kiêng dè.

- Nếu Vân Tông muốn cùng Cổ Tộc quyết một trận tử chiến, vậy chúng ta tất nhiên sẽ thành toàn, chờ đến phút cuối cùng, chúng ta chia đều kho tàng của Thủy Hỏa Đại Đế là được. Mộ Thiên nói.

Mộ Thiên của Quỷ Tộc này chính tên ở “Vạn Sát Cổ Vực” bị Lâm Phàm đánh ngay cả cha mẹ cũng nhận không ra.

Chỉ có điều hắn ta đã chiếm được một cái linh mạch ở “Vạn Sát Cổ Vực”, trong khoảng thời gian ngắn ngủi thế đã hấp thu tất cả sức mạnh ở trong đó, thành công đột phá đến cảnh giới Thần Thiên Vị.

Mà lại nhờ cái linh mạch này, hắn một lần nữa đột phá đến Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh.

Ngưng luyện được lĩnh vực của Quỷ Tộc là “Mười tám tầng Địa Ngục”.

Dựa vào Lĩnh Vực “Mười tám tầng Địa Ngục” này, Mộ Thiên là cùng cấp vô địch, ngay cả cường giả Động Thiên cảnh hắn cũng dám chiến.

- Tốt, chúng ta cũng có ý này.

Khôi Sanh đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của tên này, sau đó nhìn về phía Cổ Tộc

- Các ngươi có thể tiếp tục, yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay.

- Đám sinh linh đại thế giới đáng ghê tởm các ngươi, coi như các ngươi có chiếm được bảo tàng của Thủy Hỏa Đại Đế cũng chắc chắn không còn mạng để hưởng đâu.

Bốn tên Cổ Tộc thở hổn hển, bọn chúng không nghĩ tới tình huống sẽ biến thành như vậy.

Toàn bộ Cổ Tộc tiến vào đây đều bị mấy người này chém chết, chỉ còn sót lại bốn người bọn họ.

Mà ở tại thời điểm bọn hắn cùng những trưởng lão Vân Tông chiến đấu thì hai đám người đột nhiên xuất hiện.

Trong đó có một tên trưởng lão của Vân Tông, chính là vì bị Mộ Thiên đánh lén thành công nên hai tay bị một đoàn hắc khí quấn quanh, đoàn hắc khí này rất là vướng tay vướng chân, mặc cho tu vi của tên trưởng lão đó là Động Thiên cảnh nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn khó có thể loại trừ.

...

- Các trưởng lão đang gặp nguy hiểm.

Hồng Vân tiên tử nhìn thấy một màn ở phía xa thì vô cùng lo lắng.

Ngược lại, Lâm Phàm khi nhìn thấy tình huống hiện tại thì lại rất vui mừng, thầm suy tính trong đầu.

Tu vi cao nhất là Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh.

Thấp nhất chính là Mộ Thiên, Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh.

Tuy nhiên cái tên này so với trước kia thì có bất đồng rất lớn.

Hai mắt đều biến thành màu đen kịt, lộ ra quỷ khí vô cùng kinh khủng.

Ngay ở thời điểm Lâm Phàm đang suy nghĩ kế sách, Hồng Vân tiên tử lại đột nhiên xông ra ngoài.

- Trưởng lão, ta tới giúp đỡ mọi người.

Hồng Vân tiên tử thấy nhóm trưởng lão ở trong tay bốn tên Cổ Tộc liên tục bị áp chế thì không nhịn được mà xông lên.

Đã là tình huống lấy ba địch bốn, một trưởng lão trong đó lại còn bị Mộ Thiên đánh lén phế bỏ hai tay, đã không có sức chiến đấu.

- Hồng Vân.

Vân Hà trưởng lão nhìn người thấy người tới, sắc mặt nhất thời biến đổi, một chưởng đánh về phía Cổ Tộc, sau đó đi tới bên người nàng.

- Sao ngươi lại tới đây.

Vân Hà không ngờ tới Hồng Vân lại dám đến đây.

- Trưởng lão, ta tới giúp đỡ.

Hồng Vân lâm nguy không sợ nói.

- Aizzz…

Vân Hà trưởng lão thở dài một tiếng, tới nơi này cũng là để chịu chết thôi.

Coi như là chém chết bốn tên Cổ Tộc, vậy còn những người Tà đạo này thì phải làm sao.

Thủ đoạn của những tên Tà đạo này vạn phần quỷ dị, so với Cổ Tộc thì còn kinh khủng hơn.

Những người ở đây đều là đại ma đầu có thủ đoạn tàn nhẫn.

Đặc biệt là Đoạt Mệnh Thư Sinh cùng Khôi Sanh lão ma, hung danh ở bên ngoài là nổi nhất, so sánh với chúng thì Vạn Bức lão tổ có thể xem là rất hiền lành rồi.

- Một đứa nhỏ chỉ là Thần Thiên Vị tầng một Chân Pháp cảnh thế nhưng lại không sợ chết đến trợ trận, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, xem ra bên trong Mười tám tầng Địa Ngục của ta đây lại tăng thêm một nữ quỷ rồi. Mộ Thiên nhìn về phía Hồng Vân, gương mặt lộ vẻ âm trầm.

Trên đoạn đường đến đây, hắn đã giết không ít đệ tử Vân Tông, còn có Cổ Tộc, toàn bộ đều luyện thành quỷ, để tăng lên sức mạnh của “Mười tám tầng Địa Ngục”.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất