Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Con lừa trọc, có phải chúng ta càn rỡ quá không, ta cảm giác cái này không tốt lắm, tiền của để lộ ra ngoài, nếu có người nổi ác ý trách cứ, rồi đòi chỉnh chúng ta thì sao? Ngươi nhìn tên gia hoả đang ôm trứng kìa, mắt ánh mắt giống như muốn ăn thịt ta vậy đó.
Lâm Phàm giả bộ sợ hãi nói.
- Ừm!
Thích Già Tôn giả trịnh trọng gật gật đầu.
- Lâm thí chủ, chúng ta có chút làm càn, nhưng làm càn cũng phải có ý tứ một chút, còn sợ cái gì? Vị thí chủ này, vì sao ngươi cứ ôm trứng của mình như thế? Có phải có bệnh khó nói gì không? Có thể nói cho bần tăng một chút, bần tăng hiểu sơ y thuật, có thể trị liệu cho thí chủ một phen.
- Các ngươi... Các ngươi….
Nhiếp Cuồng Long hoàn toàn nổi giận, hắn không nghĩ tới, tên này không nói một lời đã động thủ.
- Các ngươi còn nhìn cái gì? Đều lên hết cho ta, đánh không lại cũng phải lên.
Nhiếp Cuồng Long gầm thét đội viên của mình.
Các thành viên Cuồng Long tiểu đội hai mặt nhìn nhau, bọn họ không ngốc, rõ ràng đánh không lại, dại gì tự mình chuốc lấy cực khổ.
Đặc biệt là Quân Khởi Nghĩa cực kỳ tàn ác, chuyên đá cái bộ vị đó, để mọi người Cuồng Long tiểu đội oán giận vạn phần, nếu như bị đá một cước, cái loại cảm thụ kia không phải người thường có thể chịu được. Nhưng đội viên Cuồng Long tiểu đội vẫn xao động.
- Quân Khởi Nghĩa các ngươi quá đáng, ta không phục.
- Cuồng Long tiểu đội chúng ta không phải dễ khi dễ như vậy.
Đúng lúc này, mấy em gái trong Cuồng Long tiểu đội từng người không chút sợ hãi đứng dậy phản đối, thậm chí trên mặt mang vẻ chờ mong, giống ngư đang đợi cái gì đó.
Mọi người không nghĩ tới, mấy nữ tử trong Cuồng Long tiểu đội lại không sợ hãi chút nào đứng dậy, cho bọn họ có chút không dám tin.
- Ha ha, không nghĩ tới, các ngươi lại đồng ý đứng ra.
Nhiếp Cuồng Long nhìn một màn trước mắt, trong lòng bi phẫn không ngớt.
- Tốt, mặc kệ kết cục làm sao, thì đánh một trận này xong, các ngươi sẽ được ngợi khen.
Sau khi nói xong câu đó, Nhiếp Cuồng Long nhìn về các thành viên khác trong đội ngũ.
- Các ngươi cũng rất tốt!
Đội viên Cuồng Long tiểu đội hai mặt nhìn nhau, bọn họ biết đội trưởng đã nổi giận rồi, chờ chuyện này đi qua chắc cuộc sống sau này của bọn họ sẽ không được yên ổn.
- Bọn tỷ muội chúng ta muốn cùng các ngươi kề vai chiến đấu.
Đúng lúc này, các nữ tử bên Kiếm Thần tiểu đội cũng đứng lên.
- Chuyện này... Này.
Thời khắc này, tất cả mọi người đều bối rối, không hiểu hôm nay đã xảy ra chuyện gì, những người dám đứng ra đều là bọn con gái, chẳng lẽ trở trời hay sao.
Phong Vô Song nhìn một màn trước mắt, ngây ngẩn cả người, giời ạ, ai đó phải nói giúp một chút đi chứ.
Tuy trong lòng Phong Vô Song thầm hận Lâm Phàm, nhưng đội trưởng đã nghiêm trọng cảnh cáo hắn không được trêu chọc Quân Khởi Nghĩa, bởi vậy, dù trong lòng đang tức giận hắn cũng phải áp chế xuống.
Nhưng bây giờ, mấy cô em gái trong tiểu đội, mỗi người đều không sợ chết đứng dậy phản đối Lâm Phàm, để Phong Vô Song có chút hết chỗ nói.
Một đám nữ tử liếc mắt nhìn nhau sau đó yên lặng gật gật đầu.
Các nàng phải thay đổi, thay đổi càng mạnh mẽ hơn.
- Các tỷ muội chúng ta cùng lên.
Lúc này Lâm Phàm trợn tròn mắt nhìn con lừa trọc nói.
- Con lừa trọc, ngươi nói những em gái này đang làm gì vậy?
- Thí chủ, bần tăng cũng hơi nghi hoặc một chút, trong mắt những nữ thí chủ tràn đầy khát vọng, như đang mong đợi cái gì đó ấy.
Trong nháy mắt đám nữ tử kia đi ngang qua Lâm Phàm cùng Thích Già Tôn giả đi tới trước mặt thành viên Quân Khởi Nghĩa sau đó hai tay nắm thành nắm đấm chọn lấy một người.
- Nếu là nam nhân thì đến đây đánh với ta.
Lúc này, từng người đều chọn cho mình một thành viên Quân Khởi Nghĩa, sau đó không sợ sinh tử hô to.
Thậm chí những cô gái này còn ưỡn ngực, như muốn nói, đánh vếu của các chế này, rất có ý tứ nha!!
Toàn bộ thành viên Quân Khởi Nghĩa trợn tròn mắt, tình huống như thế này đúng là ngoài ý muốn, mọi người nhìn về Lâm Phàm, không biết nên làm sao bây giờ.
Trong lòng Nhiếp Cuồng Long tuy bi phẫn, nhưng mấy em gái trong tiểu đội không sợ sinh tử đồng ý đứng ra bênh vực hắn, cái này để Nhiếp Cuồng Long rất cảm động, thế nhưng tình huống ngày hôm nay, đúng là để Nhiếp Cuồng Long trợn tròn mắt.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
- Hiểu, bản Đế rốt cuộc đã hiểu rõ.
Chỉ cần không phải ngáo hết thuốc chữa là rõ ràng ý tứ những cô gái này.
- Nếu nhân gia mời các ngươi đánh, vậy đánh một chút đi.
Lâm Phàm nhìn thần sắc do dự của các thành viên, cuối cùng cũng mở miệng nói.
- Vâng, đội trưởng.
Thành viên Quân Khởi Nghĩa không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt rất kích động, song quyền vung ra đánh tới bộ ngực các nàng.
- A, thật sảng khoái.
- Tuy rất đau, nhưng hết thảy đều đáng giá.
- Tiểu ca ca, làm phiền đánh thêm chỗ đó mấy lần được không? Chút đau đớn ấy ta có thể nhịn được.
- Ha ha, thật sự lớn hơn rồi, nó thật sự lớn hơn, xem sau này ai dám nói ta ngực phẳng.
...
Phốc!
Thời khắc này, Nhiếp Cuồng Long đã rõ ràng, nội tâm chấn động, trực tiếp phun ra một ngụm máu, hôn mê bất tỉnh.
Dù tu vi Nhiếp Cuồng Long nghịch thiên, nhưng thấy cảnh này, cũng không thể nhịn được, bị đả kích quá mạnh mẽ.
Nguyên lai, các nàng không phải muốn tới giúp mình, mà vì muốn được nâng cao vòng một mà thôi.
Nhìn Nhiếp Cuồng Long lúc này, Lâm Phàm thở dài bất đắc dĩ, cảm thán nói.
- Mặc kệ ở nơi nào, tu vi cao bao nhiêu, mọi nữ tử quan tâm nhất vẫn là vóc người của các nàng.
- Con lừa trọc, chúng ta đi thôi, từ nay về sau Cuồng Long coi như bị phế, tất cả những thứ này dù không phải do bản Đế ra tay, nhưng đều bởi vì bản Đế mà xảy ra, có nên đi uống một vài chén, giảm một chút sợ hãi trong lòng không.
Lâm Phàm tự thẹn nói.
- Bần tăng đang có ý này.
Thích Già Tôn giả miệng niệm phật hiệu, cũng vì tao ngộ của Nhiếp Cuồng Long mà cảm thấy tiếc nuối.
...
- Đội trưởng, Quân Khởi Nghĩa đã trở về, ba trăm nhiệm vụ Địa cấp cũng đã hoàn thành.
Một thành viên của Hồng Hoang tiểu đội vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nói.
Nghe tới chuyện này, giống như nói mơ giữa ban ngày, nếu không phải tận mắt nhìn thấy Quân Khởi Nghĩa đi giao nộp nhiệm vụ ở quảng trường, thì coi như đánh chết hắn, hắn cũng không tin được.
Hồng Kinh Thiên tu vi nghịch thiên, tâm trí kiên định chưa bao giờ vì một ít chuyện mà rung động, nhưng giờ khắc này, khi nghe tin tức kia, hắn hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Uy nghiêm trên mặt không khỏi biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khiếp sợ.
Sau khi tất cả mọi người đi ra ngoài. Hồng Kinh Thiên mới đi tới cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài, trong miệng thì lẩm bẩm.
- Ngươi đang thị uy sao? Nhưng dù bất kể như thế nào cũng phải quỳ gối trước mặt Hồng Hoang tiểu đội.
Sau khi giao nộp ba trăm nhiệm vụ Địa cấp, điểm cống hiến vượt ngoài dự liệu của Lâm Phàm, lên tới ba triệu một trăm nghìn.
Đây là một con số khổng lồ.
Thậm chí có thể nói, bọn họ là tiểu đội giàu có nhất Thủ Hộ Chi Địa.
Lâm Phàm trực tiếp đưa một phần điểm cống hiến giao cho Thích Già Tôn giả, để hắn mang theo thành viên Quân Khởi Nghĩa đi tiêu sái một phen.
Còn Lâm Phàm đang nhìn những vật phẩm được giới thiệu trước mắt, bắt đầu chọn lựa.
Ở Thủ Hộ Chi Địa, kiếm được điểm cống hiến là có thể hoán đổi vật phẩm, chỉ cần Thủ Hộ Chi Địa có thứ đó, thì có thể trao đổi bằng điểm cống hiến.
- Mười ngàn điểm cống hiến có thể đổi được một triệu Thánh Dương Đan, như thế này thì có chút lỗ rồi, mười triệu điểm cống hiến cũng chỉ có thể đổi một trăm triệu Thánh Dương Đan.
Lâm Phàm đang thiếu rất nhiều Thánh Dương Đan, nếu gặp cao thủ chân chính, không có Thánh Dương Đan, tuyệt đối không được.
Bây giờ Yêu Thành đã trở thành chí bảo, thực lực kinh người, nếu thiêu đốt Thánh Dương Đan để hắn cuồng bạo, sức mạnh bộc phát lúc đó sẽ dị thường đáng sợ.
Nếu như có đầy đủ Thánh Dương Đan thì coi như gặp phải Cổ Tộc Chí Cao cũng có sức liều mạng, thế nhưng tiền đề để có sức liều mạng chính là tiêu hao một lượng không đếm xuể Thánh Dương Đan.
- Thôi tiếp tục xem có vật gì tốt không.
Ngày mai sẽ phải cùng Hồng Hoang tiểu đội đánh nhau, phải chỉnh lại một vài thứ mới được nếu không lấy thực lực lúc này của tiểu đội vẫn đúng là không nhất định có thể ăn được đối phương.