Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 240: Miểu sát (2)

Võ giả giang hồ sử dụng thương rất ít, bởi vì thương pháp nặng nhất khí thế, chém giết trên chiến trường, có ta vô địch.

Cho nên từ trước tới nay các chiêu thức thương pháp vô cùng đơn giản nhưng đại khí khoáng đạt và bá đạo tới cực điểm.

Lưu Bách Tuế có danh hiệu Thiên Vân Thương, đó là bởi vì lúc hắn mở tiêu cục hộ tống hàng hóa bị đạo phỉ Tương Nam ăn cướp, hắn trực tiếp một thương xuyên qua mười trượng, trực tiếp đánh chết hơn mười tên đạo phỉ.

Cho nên liền có người nói Lưu Bách Tuế tu hành thương pháp đại thành, thậm chí có thể một thương xuyên mây, từ nay về sau Lưu Bách Tuế bị người ta gọi là Thiên Vân Thương.

Tinh quang xuất hiện trong mắt Tô Tín, hai tay hắn như nhiễm một tầng huyết sắc đỏ rực, tay trắm cầm vỏ kiếm, tay phải xuất kiếm, Du Long Kiếm bị bao phủ trong một tầng huyết sắc, từng tơ máu bao phủ thân kiếm với màu sắc quỷ dị.

Trạng thái Tô Tín lúc này càng yêu dị hơn, không riêng gì tay hắn nhiễm một tầng huyết sắc, trong mắt hắn bao phủ trong một tầng huyết khí.

Tô Tín rút kiếm đỏ rực, mắt cũng đỏ rực, kiếm ra khỏi vỏ kiếm khí như máu.

Trong chớp mắt kiếm quang đỏ rực xuyên qua không gian, trong mắt mọi người không có thứ gì khác, chỉ có Tô Tín và kiếm trong tay hắn, còn có máu tươi đầy trời!

Xùy!

Tiếng vang nhỏ sinh ra, đó là âm thanh xé rách.

Huyết quang biến mất, trường thương trong tay Lưu Bách Tuế rơi xuống đất, trong mắt hắn mang theo thần thái không dám tin, mi tâm của hắn có một tơ máu chảy ra, thân thể lập tức ngã xuống đất.

Miểu sát!

Tất cả mọi người âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, không ngờ là miểu sát!

Một kiếm đầy yêu dị nhưng đó cũng là một kiếm vô cùng cường đại, không ngờ lại miểu sát Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế!

Cùng giai vô địch!

Không biết vì sao nội tâm tất cả mọi người sinh ra bốn chữ này.

Lưu Bách Tuế cũng là một nhân vật trong Tương Nam, hắn luyện võ cả đời nhưng không tiếp được một chiêu của tiểu bối như Tô Tín.

Tô Tín thu kiếm, huyết khí trong mắt và trên thân thể biến mất không thấy gì nữa.

Hắn rất hài lòng uy lực chiêu kiếm này, không biết có phải là do học được Huyết Hà thần chỉ hay không, hiện tại Huyết Hà Thần Kiếm của hắn có độ thuần thục đã đạt tới 50%.

“Nhà của Xích Âm Chưởng Đoạn Hành ở nơi nào?”

Tô Tín tùy tiện bắt một tên võ giả hỏi.

Tên võ giả kia thầm mắng một tiếng mình không may, nơi này có nhiều người như vậy, lão nhân gia chọn ai không chọn, chọn mình làm gì chứ?

Hiện tại hắn ở trước mặt nhiều người nói cho Tô Tín biết nhà của Xích Âm Chưởng Đoạn Hành, về sau Địch Vân Phi mang thủ hạ về sẽ buông tha cho hắn?

Cho dù Địch Vân Phi không có chú ý tới tiểu nhân vật như hắn, nói không chừng thủ hạ của Địch Vân Phi muốn lập công đi gây phiền toái cho hắn a..

Hiện tại đối mặt hung nhân như Tô Tín nên hắn không dám có chút giấu diếm, ngoan ngoãn nói nơi ở của Xích Âm Chưởng Đoạn Hành cho Tô Tín biết, thuận tiện trực tiếp nói cả nơi ở của Bách Độc Đồng Tử ra.

Hắn đã hạ quyết tâm, hắn không thể sống tại Đông Lâm phủ được nữa, phải đi, nhất định phải đi, đi càng xa càng tốt!

Tô Tín buông tên võ giả ra, hắn đi tới nhà của Xích Âm Chưởng Đoạn Hành.

Đi tới trơớc cửa Đoạn Hành, Tô Tín trực tiếp đánh nát cửa Đoạn Hành, cũng dẫn Đoạn Hành ra ngoài.

Tô Tín đánh chết Lưu Bách Tuế trong thời gian quá ngắn, cho dù có người muốn đưa tin cho Đoạn Hành cũng không kịp.

Bị Tô Tín đánh phá cửa sân, sắc mặt Đoạn Hành âm trầm đi ra ngoài, hắn phát hiện là Tô Tín thì lạnh lùng nói: “Tô Tín, ngươi có ý gì?

“Ngươi giết Khổng Thu Nhân, đắc tội Địch công tử, chúng ta không gây phiền toái cho ngươi đã là may mắn cho ngươi rồi, kết quả hiện tại ngươi còn dám đánh tới tận cửa, chẳng lẽ ngươi muốn chết hay sao?”

Tô Tín lắc đầu: “Muốn chết không phải ta, hiện tại ta hỏi ngươi một câu, ta muốn đối phó Địch Vân Phi, hiện tại ngươi cút ra khỏi Đông Lâm phủ hay ta ném thi thể ngươi ra khỏi Đông Lâm phủ?”

Đoạn Hành không hiểu Tô Tín nói như vậy có ý nghĩa là gì, hắn sững sờ một lúc sau đó cười to.

“Ta vốn cho rằng Tô Tín ngươi là một nhân vật, không nghĩ tới lại là tiểu bối cuồng vọng vô tri như vậy!”

“Nếu ngươi không biết tốt xấu, hôm nay ta trói ngươi đưa tới trước mặt Địch công tử, nói không chừng còn có thể được ban thưởng không tồi a.”

Nếu như Tô Tín thật sự là người có tâm cơ âm trầm, là thiên tài tu hành trong núi và mới ra giang hồ, cho dù Tô Tín nói khó nghe hơn nữa Đoạn Hành cũng sẽ nhịn xuống.

Hiện tại hắn là người từng trải, Tô Tín là cường giả Nhân Bảng được mọi người biết tới, Tô Tín cũng là người duy nhất trong Tương Nam leo lên Nhân Bảng trong mười mấy năm qua, hắn không ngờ Tô Tín là kẻ cuồng vọng như vậy.

Đoạn Hành không biết rằng Tô Tín không phải cuồng vọng, mà là tự tin, bởi vì Tô Tín tin tưởng mình làm được.

“Vậy thì tốt, nếu ngươi đã lựa chọn thì hôm nay ta sẽ giết ngươi.”

Đối mặt Đoạn Hành, thực lực Đoạn Hành cao hơn Lưu Bách Tuế một đoạn, Tô Tín không có lựa chọn hậu phát chế nhân, hắn trực tiếp ra tay, khí huyết như cầu vồng, Tô Tín rút Du Long Kiếm ra khỏi vỏ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất