Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 954: Nghĩa sĩ (2)

- Đúng rồi, nên che đậy đồ ăn của mình lại, bởi vì máu dính vào sẽ không tốt.

Mập mạp nói chuyện rất hòa khí nhưng nói ra những lời làm người ta không rét mà run.

Vài tên bộ khoái Lục Phiến Môn trước mắt không giống như người bình thường.

Từ Thành An đặt đũa xuống thở dài một hơi, Từ Thần cầm chặt Liệt Không Trùy trong ngực.

Từ Thành An cười khổ lắc lắc đầu nói:

- Thiếu gia, vô dụng thôi, những người này đều là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn.

- Tất cả người giang hồ trong thiên hạ cũng biết ngành kinh khủng nhất Lục Phiến Môn chính là truy phong tuần bổ chỉ có vài trăm người trong Lục Phiến Môn.

Những người này đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Lục Phiến Môn, nhìn Tề Long là biết rõ thực lực của bọn họ như thế nào.

Đến một người bọn họ còn có thể liều mạng, nhưng đến năm người, Từ Thành An không có dũng khí liều mạng.

Một tên bộ đầu sắc mặt âm trầm trong năm tên bộ đầu nói:

- Đi, đừng nói nhảm, giết sớm về báo cáo kết quả công tác, trực tiếp mang đầu của chúng về Lục Phiến Môn.

Bọn họ không giống với Tề Long, Tề Long muốn bắt sống lập đại công, đối với bọn họ mà nói, chết hay sống đều giống nhau.

Tên bộ đầu dáng người ục ịch cười ha hả đi đến trước mặt Từ Thành An và Từ Thần, cười nói:

- Hai vị thật có lỗi, mấy ca vì tiền đồ, phiền toái các ngươi đi chết đi!

Vừa dứt lời, bộ đầu dáng người ục ịch với vẻ mặt mèo chiêu tài biến thành mãnh hổ ăn người, ánh mắt lộ ra hung tàn, hắn vươn tay để lộ ra kim thiết đen nhánh, một cơn gió đen xuất hiện làm người ta sợ hãi.

Từ Thần tức giận quát một tiếng, xuất ra Liệt Không Trùy và bắn vào bộ đầu béo ục ịch.

Khi hắn bóp cơ quan, trong nháy mắt mười hai cây Liệt Không Trùy bay ra nhưng âm thanh không nhỏ, không hổ danh Liệt Không Chùy.

Tên bộ đầu béo ục ịch lại cười lạnh, hai tay oanh kích, ác phong gào thét, ngay sau đó âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên liên tục, mười hai Liệt Không Chùy có thể đánh chết võ giả Tiên Thiên đỉnh phong lại bị hắn dùng tay không đỡ được.

Sắc mặt Từ Thần biến thành tái nhợt, trên lý luận Liệt Không Trùy có thể đánh chết võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nhưng đó là lý luận mà thôi.

Luận lực sát thương Liệt Không Trùy thật sự làm được, Tề Long trúng một Liệt Không Trùy liền trọng thương.

Nhưng vấn đề là võ giả không phải cọc gỗ đứng yên bất động cho ngươi chém giết, trước kia Từ Thần cũng dựa vào đánh lén mới bắn trọng thương Tề Long, hiện tại mặt đối mặt, Liệt Không Trùy mất đi hiệu quả.

Bộ đầu Lục Phiến Môn béo ục ịch cũng không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp đánh một chưởng về phía Từ Thần cùng Từ Thành An.

Hai người bọn họ một trọng thương không còn chiến lực, một người khác vô dụng, trừ đòn sát thủ Liệt Không Trùy ra không còn thứ gì khác, trong mắt hai người lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Lúc này một đạo kiếm quang xuất hiện, một thanh trường kiếm màu u lam xuất hiện trước mặt bọn họ, kiếm quang lóng lánh, trực tiếp bao phủ phiến thiên địa này.

Chỉ nghe âm thanh đinh đương do kim loại va chạm nhau vang lên, kiếm quang nổ tung, bộ đầu béo ục ịch bộ đầu bị ép lui về phía sau, thậm chí cuối cùng còn bị kiếm đánh bay.

Lúc này trước người Từ Thần có một thanh niên kiếm khách chừng ba mươi tuổi, đầu đội mũ rộng vành, dáng vẻ có phần lôi thôi nhưng một thân khí tức thập phần cường đại, hắn có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, tu vi nửa bước Nguyên Thần Cảnh.

Ánh mắt Từ Thần lộ ra vẻ kinh ngạc, người kiếm khách này chính là một trong những người ăn cơm chung quanh, Từ Thần còn nhớ rõ hắn còn từng dò xét chính mình.

Trong mắt bộ đầu béo ục ịch lộ ra vẻ âm trầm:

- ‘ Trục Nguyệt Kiếm ’ La Thông! Ngươi muốn làm gì? Dám đối địch với Lục Phiến Môn sao?

Người vừa ra tay có danh tiếng rất lớn tại Bắc Nguyên đạo, chính là một trong những cường giả tán tu, ‘ Trục Nguyệt Kiếm ’ La Thông, kiếm thuật cao siêu, có thực lực nửa bước Nguyên Thần Cảnh.

Trước khi hắn vùi đầu vào bàn ăn, mấy người Lục Phiến Môn lại không có phát hiện hắn đang ở nơi này.

La Thông buông trường kiếm của mình xuống, chắp tay nói:

- Các vị đại nhân, tại hạ không có ý đối địch với Lục Phiến Môn, chỉ có điều tại hạ trước kia thu được ân huệ Từ gia, cho nên tại hạ không thể ngồi xem huyết mạch duy nhất Từ gia lại đoạn tuyệt theo.

Bộ đầu béo ục ịch lạnh lùng nói:

- Nhưng bây giờ Tô đại nhân muốn mạng hai người này, ngươi ngăn cản ở đây là đối địch với Lục Phiến Môn, đối địch với Tô đại nhân!

La Thông lắc lắc đầu nói:

- Vậy thì thật có lỗi, ta chưa báo ân huệ Từ gia ngày xưa, hiện tại nếu ta không ra mặt vì huyết mạch cuối cùng của Từ gia, cả đời này ta sẽ bất an.

Ánh mắt Từ Thành An và Từ Thần đứng sau lưng La Thông lộ ra dị sắc, không nghĩ tới vào lúc gần như tuyệt cảnh lại có cứu tinh xuất hiện.

Trước kia Từ gia thật sự trợ giúp không ít võ giả tán tu, bất kể Từ gia chân tâm thật ý cũng tốt, là xoát danh vọng cũng được, có không ít người tại Bắc Nguyên đạo nhận ân huệ của Từ gia.

So với các tán tu, những tông môn thế lực giao hảo đã lâu với Từ gia, kết quả Từ gia gặp nạn, không có mấy người trong bọn họ đứng ra, ngược lại những võ giả tán tu bọn họ cho rằng không báo đáp nhất lại xuất hiện.

Trước kia những võ giả tán tu Hóa Thần Cảnh đứng bên phía Từ gia đều bị đánh chết, cho dù biết rõ như thế, La Thông vẫn nguyện ý bảo hộ hắn, điều này cũng làm cho nội tâm Từ Thần âm thầm cảm kích.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất