Tối Cường Sinh Hóa Thể

Chương 108: Phản ứng dây chuyền

Chương 108: Phản ứng dây chuyền






Ở khi cậu bé xoay người lại, ba người Lăng Tu đều là nhịn không được cũng hít một hơi lương khí.
Đó là một sắc mặt khô vàng, phảng phất đã không còn bất kỳ hơi nước, mặt ngoài nổi lên từng tầng nếp nhăn.
Cậu bé đã không còn một bên mặt, huyết nhục phía trên như bị gặm đi mất; mắt màu trắng, miệng của hắn còn có từng giọt máu tươi màu đen chảy xuống.
Dáng dấp cực kỳ thấm lòng người! Nhưng đồng thời, cũng cho người ta một loại cảm giác thê lương khó hiểu!
"Chết tiệt, ta sớm hẳn là nghĩ đến, tại đây không khả năng sẽ có người sống." Trương Nhất có chút thất vọng, cũng có chút uể oải.
"Hắn thật đáng thương, nhỏ như vậy liền biến thành quái vật, đều không thể nhìn thế giới này tươi đẹp như thế nào!"
Đường Tiểu Mạt nhấp cái miệng nhỏ nhắn, trên mặt viết đầy thương cảm, còn nói thêm, "Hắn sao ở đây có một mình, hay là bị người nhà bỏ rơi?"
"Có lẽ." Trương Nhất than nhẹ một tiếng.
Lăng Tu chưa nói một câu nói, lôi kéo Đường Tiểu Mạt tiếp tục đi lên, nơi này vẫn tương đối nguy hiểm như cũ, chỉ có thông qua cầu vượt đi đến thanh sắt, rời xa trạm xe lửa mới có thể làm cho người ta an lòng.
Trương Nhất đuổi theo sát.
Khi ba người đi qua cậu bé này, đứa bé trai này đột nhiên bỏ lại món đồ chơi chạy tới, bắt tay Trương Nhất lại.
Trương Nhất kinh hãi, lúc này muốn dùng Lang Nha bổng gõ bể đầu cậu bé, lại bỗng dưng phát hiện, nó không phải là đang công kích bản thân, mà là ngẩng đầu tội nghiệp nhìn mình.
"Đây là cái gì tình huống a?" Trương Nhất nhìn phía Lăng Tu, quá kỳ quái, dĩ nhiên lại gặp một đám tang thi không công kích người.
Lăng Tu cũng là không rõ cho nên.
"Có thể là đói bụng, hướng ngươi xin thực vật đó." Đường Tiểu Mạt nhỏ giọng suy đoán nói.
Trương Nhất cảm thấy có khả năng này, mang ra một túi bánh bích quy, muốn đuổi đứa bé trai tang thi này đi.
Cậu bé tang thi nhìn thoáng qua túi bánh bích quy, lập tức lắc đầu, tiếp tục cầm lấy Trương Nhất tay, tội nghiệp nhìn Trương Nhất.
Trương Nhất hướng phía Đường Tiểu Mạt đảo cặp mắt trắng dã: "Biểu muội, ngươi thấy chưa a, thật cho rằng ai cũng giống như ngươi là một tên ăn hàng."
Đường Tiểu Mạt lúng túng cười cười, suy nghĩ một chút lại nói: "Ta đã hiểu, lúc sinh tiến hắn thật sự có thể là bị người nhà ném đi, bây giờ ở hướng ngươi tìm kiếm trợ giúp, muốn ngươi giúp hắn tìm người nhà đó."
Giúp hắn tìm người nhà? !
Trương Nhất cúi đầu, hồ nghi nhìn phía cậu bé tang thi.
Cậu bé tang thi tựa hồ nghe hiểu tiếng người, nặng nề gật đầu, biểu thị khẳng định.
Dựa vào (DCM)!
Trong lòng Trương Nhất bắt đầu chửi má nó, giúp một con tang thi tìm người nhà, đây quả thực là…
Không chút nghĩ ngợi, liền dùng sức đẩy cậu bé tang thi ra, cũng lộ ra vẻ mặt hung ác độc địa, nhỏ giọng cảnh cáo nói: "Tiểu quỷ ngươi đừng quấn quít lấy lão tử, nếu không phải là nhìn ngươi còn nhỏ còn không có công kích ta, lão tử sớm đã dùng một gậy gõ bể đầu của ngươi!"
Nhìn cậu bé tang thi bị Trương Nhất đẩy vào góc tường, có chút ngốc lăng, Lăng Tu đột nhiên sinh ra một cổ dự cảm bất hảo, hình như sẽ có cái đại sự gì đó sắp phát sinh.
Quả nhiên, cậu bé tang thi này trở nên dữ tợn, ngay sau đó liền há mồm kêu lên, thanh âm cực lớn, chấn đắc màng tai, thanh âm này không chỉ có vô cùng lớn, hơn nữa còn dị thường bén nhọn, như một con lệ quỷ gào thét.
Rất khó tưởng tượng một con tang thi có than thể nhỏ như vậy làm sao lại thả ra một thanh âm kinh khủng như vậy.
Nguy rồi!
Lăng Tu, Trương Nhất cùng Đường Tiểu Mạt nhất tề biến sắc.
Nhưng vào lúc này, tang thi trong đại sảnh tựa như tỉnh lại từ trong thôi miên, toàn bộ bản tính khát máu lộ ra, trong cổ họng phát ra từng tiếng kêu xông ra, điên cuồng chạy hướng ba người Lăng Tu.
"Ngươi con mẹ nó!"
Trương Nhất tức giận mắng một tiếng, Lang Nha bổng hung hăng gõ xuống hướng cậu bé tang thi trước mắt.
"Choảng ~"
Đầu cậu bé tang thi lúc này vỡ ra, óc hư thối tanh tưởi bắn toé ra, thanh âm gào thét như lệ quỷ vậy hơi ngừng lại.
"Đi mau!"
Lăng Tu quyết định thật nhanh, lôi kéo Đường Tiểu Mạt bước nhanh chạy xuống cầu vượt, chạy hướng ray xe lửa.
Trương Nhất phản ứng tất nhiên là không chậm, giải quyết cậu bé tang thi sau đó xoay người liền đuổi theo.
Vốn tưởng rằng lao xuống cầu vượt đi tới thanh sắt là có thể thoát khỏi đám tang thi trong đại sảnh, nhưng lao xuống đi mới biết được, có đông đảo tang thi vọt tới từ trạm xe đậu xe lửa, cũng may cửa ra vào một lần chỉ có thể đi một người, đã khống chế tốc độ tang thi thoát ra.
Tang thi không thể xông ra liền điên cuồng lao vào cửa sổ thủy tinh đối diện, thậm chí còn dùng đầu hung hăng va chạm. Đụng vài cái liền làm đầu của mình bị nát, máu đen cùng óc dính vào cửa sổ thủy tinh.
Sôi trào, tang thi toàn bộ trạm xe lửa đều giống như sôi trào lên!
Vừa rồi cậu bé tang thi la hét một tiếng, giống như là một cây diêm quẹt, nhấc lên phản ứng dây chuyền.
"Thật là tiểu vương bát đảm mà, lão tử nên làm thịt ngươi trước." Trương Nhất hối hận không thôi, người biến thành Tang Thi cũng không thể là người, nhưng hắn vẫn còn bị cậu bé lừa gạt, dẫn đến thủ hạ lưu tình.
Một lần chạy như điên, khí huyết trong cơ thể Lăng Tu tuôn ra, liên làm Virut X lan nhanh hơn.
Sau lưng đau đớn không gì sánh được, cổ đau nhức này kéo dài tới tứ chi bách hài, tựa như tà khí màu đen, cắn nuốt tinh khí thần của hắn.
Đau nhức, cả người vô lực, đầu váng mắt hoa...
Các loại cảm giác không khỏe bao phủ xuống, ngực càng là như bị đè ép bởi một ngọn núi, hít thở không thông thật khó chịu. Càng ngày càng nhiều ám ban như mạng nhện hiện lên ở trên cổ, những thứ ám ban này từ từ vươn lên gương mặt mở.
"A ~"
Lăng Tu cuối cùng không nhịn được, quỳ một chân xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi.
"Món ăn tình yêu ngươi sao lại hộc máu nha?" Đường Tiểu Mạt cả kinh hoa dung thất sắc.
Lăng Tu đau đớn phải nói ra lời, thân thể tựa như bị móc sạch, để cho hắn không cầm được muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
"Lão Lăng, ngươi chịu đựng cho lão tử!"
Trương Nhất rống to, hắn sao lại không minh bạch là chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ cần một khắc Lăng Tu chưa biến thành Tang Thi, vậy một khắc vẫn là hắn huynh đệ, hắn tuyệt không bỏ lại hắn.
Nói xong, bất chấp tất cả, trực tiếp cõng Lăng Tu ở trên người, sau đó căn dặn Đường Tiểu Mạt nói: "Biểu muội, mở đường giúp ta!"
Tuy rằng thấy thân thể Lăng Tu suy yếu mà thấp thỏm bất an, sợ hãi, nhưng Đường Tiểu Mạt vẫn trấn định lại, cầm súng tự động mà Dương Thi Vân đưa cho nàng, bắn chết tất cả tang thi nhào tới.
Trương Nhất cõng Lăng Tu sau lưng dùng hết hết thảy khí lực chạy dọc theo thanh sắt mà chạy trốn, ba người rất nhanh chạy ra khỏi trạm xe lửa. Đường Tiểu Mạt không ngừng bắn phá thi đàn hậu phương, tang thi thành hàng thành hàng ngã xuống, đạn dày đặc, áp chế rất hữu hiệu, thế cho nên đã bỏ rơi bọn chúng càng ngày càng xa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất