Chương 54: Bị thừa bao
Đi ở trên đường phố Quảng Lăng, thật sự có loại cảm giác như đi lại ở Địa Ngục.
Trên mặt đất phần lớn là các tờ báo cùng túi ni lông, bị gió thổi bay trên mặt đất, khi thì sẽ đụng phải một bãi vết máu khô, có thể để cho người tưởng tượng hình ảnh tang thi ăn thịt người.
Trên vách tường kiến trúc hai bên đường phố, có đông đảo chữ viết dùng sơn màu đỏ.
"Kinh khủng! Người ăn thịt người!"
"Chạy mau, nhanh rời khỏi thành thị."
"Thế giới hoạt tử nhân!"
...
Còn có dấu bàn tay máu ở trên tường, làm người ta thấy mà lạnh cả người.
Ngoài ra, không khí ở Quảng Lăng càng thêm tanh hôi so với vùng ngoại ô, ở đâu cũng có thể gửi thấy mùi thi thể hư thối.
"Vân Vũ đại ca, còn bao lâu mới có thể đến cái siêu thị ngươi nói?"
Cho dù có cung nỏ trong tay, Đường Tiểu Mạt vẫn cảm thấy sợ, không kịp chờ đợi mà muốn bổ sung vật tư ngay, sau đó rời khỏi Quảng Lăng.
Quan Vân Vũ nâng Quan Hiểu Đồng, nhẹ nhàng cười nói: "Phía trước đầu đường quẹo trái, lại đi chừng trăm thước là tới."
"Nga "
Đường Tiểu Mạt gật đầu, lập tức không nói thêm gì nữa, mà nhìn phía Lăng Tu, chỉ cần nhìn Lăng Tu, nàng sẽ có cảm giác an toàn.
Lăng Tu đang cảnh giới bốn phía, nhận thấy được Đường Tiểu Mạt đang nhìn hắn, ngay từ đầu còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng liên tiếp dùng dư quang quan sát mấy lần, cuối cùng xác định Đường Tiểu Mạt đang nhìn hắn.
Mang theo một tia giận giữ nói: "Đường Tiểu Mạt, ngươi không phụ trách cảnh giới khu vực của mình, nhìn chằm chằm vào ta làm gì?"
Trước khi tiến vào Quảng Lăng, cũng đã phân chia khu vực cảnh giới, bốn người là hình thành đội ngũ hình vuông, mỗi người phụ trách một khối.
Nghe lời ấy, Đường Tiểu Mạt chớp chớp mắt phục hồi lại tinh thần, quay đầu đi chỗ khác thề thốt phủ nhận: "Kia... Nào có, Lăng lạnh lùng ngươi cũng quá tự luyến mà, ta nào có nhìn ngươi a." Khuôn mặt cũng đỏ như uống rượu vậy.
Lăng Tu cũng lười tranh luận cùng nàng: "Không có thì thôi, lên tinh thần cảnh giới khu vực của mình thật tốt đi, nếu như từ khu vực ngươi cảnh giác giới đột nhiên xông qua một đoàn tang thi ngươi sẽ chết trắc."
"Được rồi, ta đã biết!"
Đường Tiểu Mạt có chút không nhịn được trả lời một câu, sau đó lại cúi đầu nhỏ giọng nhảm nói, "Như cái bác gái vậy, Lăng lạnh lùng nhất định là đến thời mãn kinh."
Thanh âm tuy nhỏ, thế nhưng Lăng Tu và huynh muội Quan Vân Vũ cũng nghe rõ mồn một, Lăng Tu thở thật dài bất đắc dĩ lắc đầu, Quan Vân Vũ cùng Quan Hiểu Đồng thì lúng túng cười gượng.
Đi tới đầu đường, bốn người vừa mới bước chân về phía bên trái, liền thấy một con tang thi chỉ còn lại có nửa người trên.
Ruột, nội tạng lộ ra, uốn lượn trên mặt đất, sớm bị bùn đất làm bẩn, nếu như không có thấy chúng nó từ kéo dài từ trong bụng tang thi, liền tuyệt đối sẽ làm cho người ngộ nhận đó là vải rách.
Tang thi nhìn lam lũ không chịu nổi, trước ngực cũng thập phần bẩn thỉu, xương sườn bại lộ ở trong không khí tựa như cây khô vậy.
Chính là như một thân thể không có huyết nhục chỉ là một bộ xương khô, nhìn thấy bọn Lăng Tu, vẫn bị bản năng thúc giục, trong cổ họng phát sinh tiến gầm gừ, bằng vào hai tay bò tới hướng Lăng Tu, cái miệng không còn chút huyết nhục nào, phát sinh âm hưởng "Tháp tháp tháp", tràn đầy khát vọng đối với huyết nhục.
Đường Tiểu Mạt thấy được cả người giật mình một cái, cảm thấy vô cùng ghê rợn.
Huynh muội Quan Vân Vũ cũng buồn nôn một trận, khó có thể bảo trì vẻ trấn định.
Lăng Tu lại bình thản ung dung, bình tĩnh ung dung dùng Khai Sơn Đao đâm vào đầu con tang thi này kết liễu tính mạng của nó.
Lúc này, Quan Vân Vũ đột nhiên có cảm giác xấu hổ mãnh liệt.
Bởi vì cũng là nam nhân, hơn nữa hắn còn lớn hơn Lăng Tu vài tuổi, thế nhưng hắn nhưng không cách nào thong dong bình tĩnh giống như Lăng Tu, mà khi nhìn thấy tang thi thì tâm thần liền hoảng loạn, đây không thể nghi ngờ là biểu hiện hèn yếu.
Quan Vân Vũ có chút coi thường chính bản thân.
Ai ngờ thuở nhỏ Lăng Tu là cô nhi, từ nhỏ đến lớn bị đô cười nhạo, khi dễ, nội tâm của hắn cường đại hơn nhiều lắm so với Quan Vân Vũ. Lúc trước hắn có thể vẫn còn rất mềm yếu, nhưng được thế giới trui rèn, chung quy đã rèn luyện hắn thành thép!
Trên đường gặp phải tang thi, đều bị Lăng Tu dùng Khai Sơn Đao chém giết. Vượt mọi chông gai, không bao lâu, liền đi tới siêu thị mà Quan Vân Vũ nói.
Trên cửa chính bị gió thổi mua bụi cho nên bẩn không chịu nổi, thấy không rõ tên siêu thị. phía trên Siêu thị là chung cư, kết cấu như vậy thường gặp ở trong thành phố. Vừa hợp lý lợi dụng không gian tầng thứ nhất, thứ hai thuận tiện cho cư dân ở phía trên mua sắm, dù sao khách nhân mua phòng, đầu tiên sẽ chỉ biết cân nhắc có chỗ mua sắm hay không.
"Sau khi đi vào phải cẩn thận nhiều hơn!"
Lăng Tu hướng Quan Vân Vũ mà dặn dò, trước thời mạt thế ở trong siêu thị có rất nhiều người đi mua sắm, cho nên tất nhiên phải đề cao cảnh giác khi tìm kiếm vật tư ở trong siêu thị, để phòng ngừa bị tang thi đánh lén.
"Ân "
Quan Vân Vũ và Quan Hiểu Đồng trịnh trọng gật đầu.
Lăng Tu toại vừa nhìn về phía Đường Tiểu Mạt.
Đường Tiểu Mạt sớm có sở liệu, khi hắn còn chưa mở miệng liền quơ quơ cung nỏ đáp: "Yên tâm đi Lăng lạnh lùng, ta bảo đảm lần này sẽ không lơ là nữa."
Tức giận trả lời: "Chỉ hy vọng như thế!"
Lăng Tu không có kỳ vọng đối với Đường Tiểu Mạt, ngay cả lái xe mà còn có thể ngủ, nếu như hắn còn tin tưởng lời của Đường Tiểu Mạt mới lạ đó.
Đối mặt với Lăng Tu nghi vấn, Đường Tiểu Mạt chu cái miệng nhỏ nhắn, nhíu mày, tựa như một con cọp mẹ bất mãn rít gào, muốn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, đó chính là: Bản cô nương mất hứng.
Lăng Tu nhìn thẳng siêu thị phía trước, cũng không quay đầu lại nói với Đường Tiểu Mạt: "Học không được cọp gầm, nhưng học tang thi gầm thì lại thật lợi hại."
Quan Vân Vũ huynh muội có chút buồn cười cười khẽ.
Mà Đường Tiểu Mạt lại thở phì phò trừng Lăng Tu, trong lòng sớm đã mắng Lăng Tu chó máu dội đầu.
...
Đi vào siêu thị, rất nhiều hàng hóa đều rơi ở trên mặt đất.
Quan sát một hồi phát hiện, thu ngân của siêu thị, nhân viên công tác, cùng với một chút người mua sắm đều biến thành Tang Thi, nhưng chúng nó đều bị người dùng lợi khí xỏ xuyên qua đầu rồi giết chết.
"Xem ra đã có người sống sót tới đây!"
Quan Vân Vũ hơi có chút thất lạc nói, nếu đã có người sống sót tới, như vậy vật tư trong siêu thị này có thể đã bị cướp đoạt không còn, bọn họ chuyến này có thể sẽ không có bất kỳ thu hoạch nào.
Lăng Tu không nói gì, mà là trực tiếp đi vào bên trong.
Quan Vân Vũ, Quan Hiểu Đồng cùng Đường Tiểu Mạt đuổi theo,
Nhưng vào lúc này, bốn bóng người đi ra từ phía sau một cái kệ bầy hàng hóa, một người trong đó lạnh lùng nói: "Không có ý tứ thưa các vị, vật tư trong siêu thị này đã bị chúng ta bao!"