Tối Cường Sinh Hóa Thể

Chương 58: Phòng ngự đáng sợ

Chương 58: Phòng ngự đáng sợ


Thấy một màn này, đám người Lăng Tu hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy lạnh cả người, lông tơ trên người cũng dựng thẳng lên.
Đã bị máu tươi kích thích, con tang thi to lớn trở nên phấn khích, nhãn thần cũng hiện ra vẻ tham lam, ánh mắt của nó, chậm rãi hướng về phía tên có tóc đuôi sam, hiển nhiên không muốn buông tha bất luận người sống nào.
"Ngao..."
Điên cuồng hét lên một tiếng, vứt bỏ thi thể không đầu trong tay, liền bắt đầu truy kích tên còn lại, thi thể không đầu thì bị tang thi bình thường tranh nhau.
Đối mặt con tang thi to lớn phía sau, tên có tóc đuôi sam đã hoảng loan cực độ, thấy góc đường phía trước lại xuất hiện một đoàn tang thi thì, hắn không chút nghĩ ngợi liền chạy hướng Lăng Tu ở.
Dựa vào (kháo)!
Lăng Tu thoáng cái lạnh cả người, nếu sớm biết tên có tóc đuôi sam sẽ đem thi đàn dẫn tới hướng bọn họ, lúc trước hắn sẽ cho tên khốn kiếp đáng chết này một phát súng rồi.
"Lăng Tu huynh đệ, chúng ta... Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Quan Vân Vũ cực kỳ bối rối, bọn họ vốn có thể chờ thi đàn cùng con tang thi to lớn kia thối lui sau đó lại đi ra.
Nhưng tên có tóc đuôi sam này đang đẩy bọn họ xuống vực sâu, bọn họ rất có thể sẽ vì vậy mà bại lộ, nếu bại lộ, phải đối mặt, chính là con tang thi to lớn kinh khủng cùng trên trăm con tang thi bình thường.
Lăng Tu lắc đầu thật mạnh để khiến cho chính bản thân trấn định lại, nhìn xung quanh một cái, ánh mắt cuối cùng rơi vào cái bảng hiệu, bảng hiệu này viết "Cửa an toàn" mấy chữ này cùng mũi tên chỉ thị phương hướng.
Thông đạo phòng cháy chữa cháy! ?
Được rồi, siêu thị ngoại trừ cửa ra vào khẳng định còn có đường khẩn cấp!
"A ~ "
Tiếng kêu rên thảm liệt của tên có tóc đuôi sam bỗng nhiên truyền đến.
Bốn người lăng Tu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tên có tóc đuôi sam đã chạy đến trước cửa siêu thị. Hai chân của hắn rời mặt đất, con tang thi to lớn cắm vào sau lung hắn, lại xuyên ra từ trước ngực.
Thống khổ, khiến cho tên có tóc đuôi sam vặn vẹo kịch liệt, ánh mắt của hắn, vừa vặn thấy đám người Lăng Tu núp ở phía sau, liền chật vật giơ tay lên kêu cứu: "Cứu... Cứu ta..."
Tiếng đã hoàn toàn không rõ ràng, hơn nữa có huyết thủy trào ra từ miệng của hắn.
Chỉ là vừa dứt lời, con tang thi to lớn dùng lực, thân thể tên có tóc đuôi sam trực tiếp bị kéo thành hai nửa, nội tạng cùng ruột "Rầm" một tiếng chảy xuống đất, máu tanh đầy đất.
"A "
Khoảng cách gần như vậy thấy một người sống bị xé nát hình ảnh, vốn là thân thể đang siết chặt, tinh thần ở vào tình trạng khẩn trương cực độ Quan Hiểu Đồng sợ đến sắc mặt như tờ giấy, cuối cùng nhịn không được sợ hãi kêu lên, tuy rằng thanh âm rất nhỏ, thế nhưng vào thời khắc này lại có vẻ phá lệ chói tai.
Xong! ! !
Trong đầu Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt, Quan Vân Vũ vang lên một thanh âm.
Trong nháy mắt này, hết thảy thanh âm phảng phất như không còn tồn tại, tĩnh lặng kỳ lạ.
Con tang thi to lớn đang hưởng thụ nội tạng của tên tóc đuôi sam ngẩng đầu, ánh mắt màu vàng sẫm xuyên qua thủy tinh trong suốt nhìn vào trong siêu thị, ở 0. 01 giây sau, nó liền hướng bốn người Lăng Tu gầm rú lên.
Đúng là vẫn bị phát hiện !
"Chạy!"
Lăng Tu lập tức kéo Đường Tiểu Mạt xoay người chạy, Quan Vân Vũ cũng phản ứng kịp, nâng Quan Hiểu Đồng theo sau lưng Lăng Tu.
Cùng lúc đó, con tang thi to lớn "Oành" một tiếng phá tan thủy tinh xông vào, vô số vụn thủy tinh rơi xuống tựa như nước mưa vậy. Nó lấy tay cánh tay đâm thủng từng cái kệ hàng, rất nhanh tới gần đám người Lăng Tu.
Lăng Tu lôi kéo Đường Tiểu Mạt, căn cứ bảng hướng dẫn, rất nhanh đã đi tới thông đạo phòng cháy chữa cháy.
Thử mấy lần, lại phát hiện cửa sắt bị khóa, căn bản không mở ra được.
"Xong, chúng ta phải chết ở nơi này." Quan Vân Vũ mặt xám như tro tàn.
"Chết cái rắm!"
Lăng Tu quát mắng một tiếng, nâng lên một cước đá vào cửa sắt.
Lực lượng hùng hậu đi ra, cửa sắt kịch chấn, lập tức lõm đi vào một cái hố to, Quan Vân Vũ cùng Quan Hiểu Đồng hết hồn, trong lòng thầm nghĩ: Đây là lực lượng nhân loại nên có sao?
Một cước không có thể đá văng ra, Lăng Tu lại đạp một cước, thế nhưng cửa sắt vẫn như cũ. Đi tới trước cửa xuyên thấu qua cửa sổ, phía sau cửa sắt dĩ nhiên xếp rất nhiều đồ.
DCM!
Lăng Tu gấp đến độ chửi má nó, bên tai tiếng kệ hàng hóa đổ càng lúc càng lớn, nói rõ con tang thi to lớn càng ngày càng đến gần.
Quan sát hai bên một cái, không đường có thể đi, thông đạo phòng cháy chữa cháy là hi vọng duy nhất. vẻ mặt Lăng Tu bỗng nhiên trở nên đáng sợ, cắn chặt hàm răng, gào thét lớn tung một cước đạp cửa sắt.
Thấy con tang thi to lớn sắp tới, Đường Tiểu Mạt sợ đến hai chân như nhũn ra. sắc mặt Quan Vân Vũ và Quan Hiểu Đồng ảm đạm, bắt đầu hiện ra vẻ tuyệt vọng.
"Oành "
Đúng lúc này, cửa sắt thông đạo phòng cháy chữa cháy rốt cục bị Lăng Tu cậy mạnh mở ra một cái khe nhỏ.
"DCM, cùng nhau đẩy!"
Lăng Tu tiếng hô, kéo ba người từ trong sợ hãi về hiện thực.
Bốn người hợp lực, cái khe chậm rãi mở rộng, hơn nữa còn có nghe được đồ đạc phía sau cửa sắt bị đẩy đi.
Thật vất vả khe nhỏ này rốt cục mở rộng đến có thể dung nạp một người ra và , nhưng lúc này, con tang thi to lớn đã đánh cái kệ hàng hóa cuối cùng, thân hình cao hơn hai thước xuất hiện trong tầm mắt.
"Đi mau, ta đoạn hậu!"
Lăng Tu quyết định thật nhanh, hướng Quan Vân Vũ hét lớn một tiếng, lập tức cầm Khai Sơn Đao nghênh đón con tang thi to lớn.
Nhìn bóng lưng Lăng Tu, ánh mắt Quan Vân Vũ đỏ một vòng.
"Lăng Tu huynh đệ, ngươi nhất định phải sống đi ra!"
Xoa xoa khóe mắt, trịnh trọng hướng Lăng Tu hô một tiếng, rồi mang theo Quan Hiểu Đồng và Đường Tiểu Mạt đi vào thông đạo.
Lúc này, Lăng Tu vọt tới gần con tang thi to lớn, bằng vào thân thể linh hoạt mà né tránh móng vuốt con tang thi to lớn, sau đó chém một đao vào cánh tay con tang thi to lớn.
"keng "
Dụng hết toàn lực chém một đao vào cánh tay con tang thi to lớn, Lăng Tu cảm nhận được như chém vào kim cương vậy. lực phản chấn cường đại truyền qua Khai Sơn Đao, chấn đắc hai cánh tay hắn tê dại, liền lùi về phía sau vài chục bước mới khó khăn lắm ổn định thân hình.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên cánh tay con tang thi to lớn chỉ có một đạo vết thương mờ nhạt, nếu không nhìn kỹ, căn bản để nhìn không ra đó là một vết đao.
"Chết tiệt, tên này quả thực chính là một chiếc xe thiết giáp hình người a!" Lăng Tu cười khổ.
Con tang thi to lớn co rúm khóe miệng, nhìn Lăng Tu, một nhân loại lại dám khiêu khích nó, điều này làm cho nó vô cùng phẫn nộ, nó lập tức chuyển thân thể cao lớn đối diện Lăng Tu, tựa như tinh tinh nện vào ngực, phát sinh tiếng rống giận rung trời.
Còn chưa chờ nó triển khai công kích, ánh mắt Lăng Tu ngưng trọng, xuất ra súng lục, hướng về phía thân mình của nó liền bắn một phát.
"Phanh "
Viên đạn bay ra, mang theo một cái đuôi hỏa xà.
Thế nhưng, ở khoảng cách như vậy mà chỉ để lại một cái miệng vết thương hơi nhỏ trên người con tang thi to lớn, cũng chỉ để cho con tang thi to lớn lui về sau một bước nhỏ.
Để cho Lăng Tu như muốn khóc, cái miệng vết thương kia không có chảy ra chút máu nào, nói cách khác, lực sát thương căn bản không có chân chính thương tổn tới con tang thi to lớn này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất