Chương 78: Chủ động xuất kích
"... Ta đã từng vượt qua Sơn Hà biển rộng, cũng đi qua đời người tấp nập, ta đã từng có tất cả, đảo mắt đều phiêu tán như khói; ta đã từng thất lạc, đánh mất hết thảy phương hướng..."
Tiếng Đường Tiểu Mạt ca hát rất duy mỹ êm tai, ca từ càng ưu mỹ.
Dần dần, hết thảy thống khổ đều rút đi như thủy triều. Sau khi khôi phục tinh khí thần, Lăng Tu liền lập tức rời khỏi lưng Đường Tiểu Mạt, tay ôm Đường Tiểu Mạt cũng buông ra, sau đó nắm cái miếng chắn sau xe máy.
"Lăng lạnh lùng, ngươi làm sao lại không ôm ta, thật là không có ý thức an toàn nga!" Đường Tiểu Mạt nghiêm trang nói.
Lăng Tu trực tiếp gõ nàng một cái, thầm nghĩ: Nói bừa, ta tin ngươi mới có quỷ!
Chợt nói: "Đừng hồ nháo, ta hỏi ngươi, đang hát thật tốt tại sao lại dừng lại?"
Đường Tiểu Mạt vốn cảm thấy đầu rất đau, thế nhưng nghe được câu này, nhất thời liền quên mất đau đớn, nhìn Lăng Tu từ kính sau, ánh mắt lóe ra quang mang vui vẻ: "Ngươi còn muốn nghe a, Lăng lạnh lùng, có phải là ta hát rất êm tai hay không?"
Lăng Tu ho khan vài tiếng: "Bình thường thôi, coi như cũng khá!"
"Đó chính là rất êm tai nha, hì hì..."
Đường Tiểu Mạt cười tươi như hoa, có thể được Lăng Tu đánh giá là bình thường, nàng biết Lăng Tu rất tán thành tiếng hát của nàng, bằng không chính là trực tiếp nnói một câu 'Không tốt’.
"Lăng lạnh lùng, mỗi ngày ta đều hát cho ngươi nghe có được hay không?" vẻ mặt Đường Tiểu Mạt đầy mong đợi hỏi.
Lăng Tu đột nhiên cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, càng ngày càng cảm thấy đang nói chuyện tình nói yêu cùng Đường Tiểu Mạt, vì vậy nhanh chóng đình chỉ, nghiêm mặt nói: "Tốt cái gì mà tốt, chăm chú lái xe của ngươi đi, nếu như lại có chuyện ngoài ý muốn, Đường Tiểu Mạt ngươi sau này đừng mong ta tin tưởng cái gì."
"Được rồi được rồi, ta sẽ chăm chú lái xe!" Đường Tiểu Mạt ủy khuất nói.
*
Trương Nhất đúng là mở đường ở phía trước, tang thi trên quốc lộ, thấy một con hắn liền giết một con.
Vào hết đêm sau đó, ba người ở trên một sườn núi nhỏ cách quốc lộ không xa đốt lửa trại, chuẩn bị ở đây một đêm. Lăng Tu không còn đau đớn, chắc là tụ huyết trong đầu đã tán hết.
thừa dịp Lăng Tu đi nhặt củi đốt lửa, Đường Tiểu Mạt đi nhanh đến gần Trương Nhất ngồi xuống, lo lắng nói: "Biểu ca, ngươi nhất định phải giúp ta có được Lăng lạnh lùng."
Nghe vậy, Trương Nhất thiếu chút nữa phun hết nước trong miệng ra ngoài, mở to hai mắt hoảng sợ nói: "Đạt được Lão Lăng? Biểu muội, ngươi... Ngươi cũng không phải là muốn Bá Vương ngạnh thượng cung chứ?"
Đường Tiểu Mạt đẩy Trương Nhất một cái, chu cái miệng nhỏ nhắn khinh bỉ nói: "Tư tưởng của ngươi cũng quá không thuần khiết ."
"Là ngươi tự nói muốn có được Lão Lăng, còn trách ta được sao!"
Trương Nhất vuốt tay, lập tức hết sức tò mò nói, "Không đúng a, lúc ta không có mặt, ngươi và Lão Lăng đều đơn độc sống chung một chỗ hay sao?, các ngươi không có cái gì sao?"
Đường Tiểu Mạt đỏ mặt: "Ngươi nghĩ cái quỷ gì a!" Bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài một tiếng nói, "Biểu ca, ngươi đứng đắn một chút có được hay không, quan hệ của ta và Lăng lạnh lùng quả thực không phải như ngươi nghĩ, bất quá, ta hi vọng quan hệ ta với hắn sẽ như ngươi nghĩ."
"Cái gì như vậy như vậy, ngươi cứ nói thẳng đi, muốn ta giúp ngươi thế nào?" Trương Nhất tùy tiện nói.
"Kỳ thực cũng không cần ngươi làm cái gì, chính là muốn hỏi thăm ngươi một chút về Lăng lạnh lung mà thôi."
"Vậy ngươi hỏi đi, biểu ca ta tuyệt đối nhất định sẽ nói tất cả, hơn nữa nếu bàn về Lão Lăng, hừ, ta nếu như nhận thứ thứ hai, trên đời này tuyệt không có người có dũng khí nhận thức đệ nhất." Trương Nhất vỗ ngực tràn đầy tự tin nói.
"Ân, điểm này ta tin tưởng."
Đường Tiểu Mạt cười khanh khách lên, "Biểu ca, ở trước khi tai nạn phát sinh, Lăng lạnh lùng và bạn gái có còn liên hệ hay không?"
Trương Nhất lắc đầu nói: "Không có, giữa bọn họ không có khả năng giữ liên lạc, bất quá..."
"Bất quá cái gì?"
"Bất quá Lão Lăng rất chung tình, ta cảm thấy trong lòng hắn vẫn còn cảm tình đối với nữ nhân kia."
"A? Tại sao có thể như vậy!"
tin tức này đối với Đường Tiểu Mạt mà nói quả thực chính là sấm sét giữa trời quang, làm cho tâm tình nàng thoáng cái hạ đến đáy cốc, sau đó hai tay nâng quai hàm, chu cái miệng nhỏ nhắn lộ ra vẻ rầu rĩ không vui.
Trương Nhất ý thức được mình nói sai, nhanh chóng hoà giải nói: "Đây chỉ là biểu ca suy đoán lung tung thôi, bọn họ chia tay cũng ba năm rồi, dù cho có cảm tình có sâu tơi đâu thì cũng sẽ bị thời gian làm phai nhạt. Rồi lại nói, là nữ nhân kia bỏ rơi Lão Lăng, bằng vào điểm này, Lão Lăng sẽ căm hận nàng, không còn tồn tại tình cảm gì ."
"Ân, có đạo lý!"
Trong lòng Đường Tiểu Mạt hơi chút dễ chịu chút, chợt lại hỏi, "Lăng lạnh lùng thật không có lien lạc với bạn gái sao?"
"Không có, sau khi ra xã hội, nữ nhân đều tương đối thực tế, nhìn đầu tiên chính là điều kiện kinh tế. Tiền lương của Lão Lăng không cao, hơn nữa còn có một người muội muội là Lăng Tuyết phải nuôi nấng, tự thân tích góp được rất ít, không có nữ nhân nào để ý, cho nên vẫn cô đơn như vậy."
"Biểu ca, ngươi còn nói là huynh đệ, sao ngươi không giúp Lăng lạnh lùng một chút, công ty của cậu, an bài một cái cương vị cho hẳn không phải là việc khó gì mà?" Đường Tiểu Mạt tức giận bất bình nói.
"Ngươi nói như vậy không khác nào nói xấu biểu ca ngươi !"
Trương Nhất hô to oan uổng, "Ta không chỉ một lần kêu hắn tới công ty của ta, nhưng lòng tự trọng của Lão Lăng thực sự rất mạnh, coi như là ta mài phá mồm mép, hắn vẫn cự tuyệt."
Đường Tiểu Mạt suy nghĩ một chút, thực sự như thế, rất phù hợp với tính cách của Lăng Tu.
"Được rồi biểu ca, Lăng lạnh lùng chưa bao giờ nói qua người nhà của hắn, ngươi biết người nhà của hắn ở nơi nào không?"
Nói tới cái đề tài này, thần sắc Trương Nhất ngưng trọng, trở nên trầm trọng, cuối cùng thở dài một tiếng nói: "Hắn là cô nhi, không có người thân, lớn lên ở cô nhi viện."
"A? Lăng lạnh lùng là cô nhi?"
Đường Tiểu Mạt mở to hai mắt, lộ ra khó có thể tin, "Thì ra Lăng lạnh lùng đáng thương như vậy a."
"Lão Lăng không phải là đáng thương, hắn đang sống ở trong nghịch cảnh. Ta thưởng thức nhất, chính là sự kiên cường của hắn, ta có dũng khí nói, trên đời này không có mấy người có thể kiên cường như Lão Lăng, đặc biệt hiện tại, ta phát hiện Lão Lăng càng thêm cường đại, hắn bây giờ là lì lợm, không thể chiến thắng." Trương Nhất rất tự hào nói.
Đường Tiểu Mạt thâm tán đồng gật đầu, nàng thích Lăng Tu, bởi vì Lăng Tu cường đại, gặp chuyện thì bình tĩnh tỉnh táo, có thể cho nàng vô hạn cảm giác an toàn, nàng thậm chí thích Lăng Tu, cũng thích hắn răn dậy với mình.
Ngay cả chính nàng cũng không biết đã thích Lăng Tu từ lúc nào, có lẽ là nhất kiến chung tình, hoặc giả có lẽ vì Lăng Tu rất đáng tin cậy, bây giờ nhớ tới lúc bị Lăng Tu bế đi, nàng liền cảm giác rất ngọt ngào, rất hạnh phúc.
...
Tiếp theo, Đường Tiểu Mạt lại hỏi Lăng Tu yêu thích cái gì, thích ăn cái gì.
Nàng muốn nhận thức toàn diện đối với Lăng Tu, sau đó chủ động xuất kích.