Chương 110: Ngươi Muốn Gặp Tiểu Huynh Đệ Của Ta?
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
Nghe trong đầu liên tiếp vang vọng tiếng thông báo của hệ thống, Từ Khuyết không khỏi híp mắt lại, nhàn nhạt nở nụ cười.
Lần sóng trang bức này cuối cùng cũng coi như không thiệt thòi. Không uổng phí công sức mình xả thân cứu người làm niềm vui, chân thực nhiệt tình! Người tốt cuối cùng sẽ có báo đáp tốt, nếu đem Trang Bức coi như sự nghiệp vĩ đại để phấn đấu, vậy thì nhất định phải trang bức đến cùng, cứu người Trang Bức rất hiếm gặp, đem tư tưởng Trang Bức quán triệt đến từng li từng tí, đây mới là cảnh giới tối cao của Trang Bức!
Ngay khi trong lòng Từ Khuyết có một trận vui mừng, Nữ Đế ở trước mặt hắn cũng dần dần bình phục kinh hãi trong lòng, nhưng ánh mắt vẫn nhìn kỹ Từ Khuyết, cũng làm cho Từ Khuyết bắt đầu có chút ngại ngùng.
Dù sao bị một đại mỹ nhân như thế, hơn nữa còn là mỹ nhân cởi sạch nhìn, tóm lại sẽ có chút hơi lúng túng.
- Tiểu huynh đệ, trẫm... Ta hỏi ngươi, ngươi là một trong tu sĩ tới tham gia Thiên Hương Cốc nhập môn thí luyện?
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều im lặng một hồi, cuối cùng vẫn là Nữ Đế trước tiên mở miệng hỏi, âm thanh rất ôn hòa, mang theo một ít thần vận không có chút rung động nào, mặt mày trong lúc đó vô cùng hờ hững, lại phảng phất như đã nhìn thấu thế sự vượt khỏi trần gian.
Đương nhiên, ở trong ánh mắt của nàng, bây giờ để lộ ra nhiều nhất, liền đối với nam tử kinh tài tuyệt diễm trước mắt này, vừa rồi còn mạnh mẽ cho nàng ăn "Phân".
Nhưng, Từ Khuyết vừa nghe thấy lời này liền không cao hứng, lông mày nhất thời nhíu một cái:
- Cô nương, ngươi chưa từng xem huynh đệ ta, tại sao có thể nói nó nhỏ?
- Hả? Lời ấy có ý nghĩa gì?
Nữ Đế nghe vậy thì vẻ mặt ngẩn ra, có chút không rõ ý tứ trong lời nói của Từ Khuyết:
- Chẳng lẽ bên trong nhà ngươi còn có tiểu huynh đệ gì đó? Chẳng lẽ thiên phú cũng kinh tài tuyệt diễm giống ngươi? Vậy thì thật tốt, cũng có thể cùng dẫn tiến đến Thiên Hương Cốc.
Đối với Nữ Đế mà nói, nàng từ nhỏ chính là thiên tài cả thế gian nghe tên, lại có danh sư của Thiên Hương Cốc chỉ đạo, mới có thể đạt được thành tựu bây giờ.
Nhưng Từ Khuyết biểu hiện ra thực lực và thiên phú lại làm cho thiên tài cả thế gian nghe tên như nàng đều có chút mặc cảm không bằng, đây rõ ràng là"Đậu hủ thúi" tanh tưởi như phân, làm sao ăn lại có mỹ vị như vậy, đồng thời còn có thể tăng cường sức mạnh thần hồn của mình nhiều như vậy?
Nếu như nói, vị nam tử trước mắt này còn có huynh đệ kinh tài tuyệt diễm giống như hắn, vậy nếu đều mời gia nhập Thiên Hương Cốc, thật chính là quá tốt rồi.
- Ồ? Nói như vậy, ngươi là muốn gặp tiểu huynh đệ của ta?
Từ Khuyết cười xấu xa một tiếng, kỳ thực hắn cũng không muốn mình đen tối như thế, tình thế bức bách, tình thế bức bách a!
- Đúng vậy! Nếu như thuận tiện, mời dẫn tới...
Nữ Đế rất chăm chú nói.
- Ặc...
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc này của Nữ Đế, thật sự không giống như là đang nói đùa, Từ Khuyết liền hoàn toàn không biết phải nói tiếp làm sao, cô nương à cô nương, ngươi làm sao ngây ngô như thế? Tại sao không nghe hiểu tiếng người rồi?
- Làm sao? Chẳng lẽ không thuận tiện sao? Là vị tiểu huynh đệ này của ngươi ở cách Thiên Hương Cốc quá xa sao?
Nữ Đế thấy dáng vẻ khổ sở của Từ Khuyết, kỳ quái nói.
- Không không không... Xa cũng không phải xa, xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Nói, Từ Khuyết cúi đầu nhìn xuống quần mình.
- Ồ? Chẳng lẽ nói, y cũng cùng ngươi đến đây thí luyện?
Nữ Đế lộ ra vui vẻ nói.
- Đến đúng là đến rồi! Chỉ có điều, y không tiện thấy ngươi.
Từ Khuyết bất đắc dĩ nói.
Thế nhưng Nữ Đế này một mực yêu thích truy vấn ngọn nguồn, hỏi tiếp:
- Có cái gì không tiện? Nếu ngay ở xung quanh đây...
- Ai nha! Đạo lý này phi thường thâm ảo, nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu. Nói chung, không cho ngươi thấy y là muốn tốt cho ngươi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, nói sang chuyện khác:
- Tiểu cô nương, nếu như không đoán sai, ngươi hẳn cũng là người của Thiên Hương Cốc phải không?
- Ngươi gọi ta là tiểu cô nương?
Nữ Đế đột nhiên ngẩn ra, chợt thấy buồn cười:
- Ngươi có biết, ta lớn hơn ngươi bao nhiêu tuổi không?
- Lớn tuổi hơn thì có ích lợi gì.
Từ Khuyết nhún nhún vai, đưa tay chỉ về ngực loã lồ trắng như tuyết của Nữ Đế, nhẹ như mây gió nói:
- Chủ yếu là nơi này của ngươi hơi nhỏ hơn nha, tuy rằng nhìn hẳn là size D đi, nhưng ta trước đây đã từng gặp size E và F.
Nữ Đế kinh ngạc, cúi đầu nhìn, nhất thời sắc mặt kinh biến.
Nàng lúc này mới nhớ đến, mình ở tầng thứ tám này bế quan tu luyện, thân thể vẫn luôn không một mảnh vải, trước bởi vì các trưởng lão Thiên Hương Cốc đều là những lão thái bà đã có tuổi, nàng mới không kiêng dè gì.
Nhưng ai mà biết, lại có một nam tử kỳ hoa như Từ Khuyết chạy tới. Lúc mới bắt đầu, Nữ Đế cũng chưa kịp phản ứng, thế nhưng bây giờ bị Từ Khuyết vừa đề tỉnh như thế, lúc này mới bỗng nhiên ý thức được, nam nữ thụ thụ bất thân! Mình đường đường là Nữ Đế của Thủy Nguyên Quốc, lại bị một nam tử xa lạ không rõ lai lịch xem sạch, chuyện này... Đây còn ra thể thống gì nữa!
"Vèo!"
Một luồng khí tức băng hàn trong nháy mắt từ trong cơ thể nàng tràn ngập ra, tiếp đó bao trùm toàn thân, cuối cùng hàn khí tụ tập ở trên người nàng, biến thành một tầng băng mờ ảo, bao trùm ở bên ngoài da dẻ của nàng.
Thần kỳ chính là, những tầng băng này còn tự mang hoa văn, sau khi bám vào trên người nàng, không chỉ là không có vẻ kỳ quái, trái lại làm cho nàng nhìn qua càng kinh diễm, giống như một vị hoàng hậu đến từ tuyết quốc.
Nghiêm mặt, tâm tình của Nữ Đế lúc này rất phức tạp, nhìn chằm chằm thiếu niên Từ Khuyết trước mắt đang hướng về phía mình nháy mắt mấy cái, bộ dáng người vật vô hại, trong lòng lại có một loại cảm giác không nói ra được. Nếu như dựa theo tính cách cùng thái độ của nàng trước đây, bị nam tử xa lạ nhìn thấy thân thể của mình, nhất định sẽ trước tiên không hỏi nguyên do trực tiếp lột da tróc thịt đối phương, xóa sạch dấu vết của kẻ đó trên thế gian.
Thế nhưng, khi nàng nhìn thấy con ngươi trong suốt của Từ Khuyết, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa nãy hắn việc nghĩa chẳng từ nan mạnh mẽ đút cho mình ăn "Đậu hủ thúi" mỹ vị, nguyên bản nội tâm lạnh như băng cứng, vào đúng lúc này lại mềm mại như nước, đồng thời nổi lên một tầng lại một tầng gợn sóng.
- Tiểu cô nương, ái chà. Chiêu này của ngươi không tệ nha, dùng băng làm quần áo, một năm sẽ tiết kiệm bao nhiêu tiền vải vóc. Thế nhưng... ngươi không lạnh sao?
Từ Khuyết tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.
Nữ Đế không để ý đến, ngược lại là giống như giận giống như không, có chút giống như oán trách trừng Từ Khuyết một chút, rồi lại xoắn xuýt cực kỳ, không biết bây giờ muốn bắt Từ Khuyết làm sao bây giờ.
Mà Từ Khuyết nhìn thấy dáng dấp này của nàng, ngược lại lại có chút vui vẻ.
Trên đời này thật là có nữ nhân nóng giận sẽ càng đẹp hơn, hoặc là nói, nàng có mị lực đặc biệt.
Ở trên người nàng, Từ Khuyết mơ hồ cảm giác được có loại uy nghiêm vương giả, nhưng loại uy nghiêm này cũng không có chứa tính xâm lược, ngược lại là khiến người ta càng thấy nàng đoan trang, ung dung đàng hoàng.