Chương 116: Mau Tới Đánh Ta Đi
- Vèo!
Lúc này, trên người Từ Khuyết lóe ra một đạo ánh sáng, tiếp đó hai tay hai chân, cả hai bên gò má, trong nháy mắt mọc đầy lông tơ màu vàng, đồng thời đầu đội kim cô, trên người mặc quần áo da hổ.
Đồng thời cặp mắt cũng đã biến thành màu vàng, giống như là chân chính tu luyện Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhìn qua vô cùng thô bạo.
Ding, kí chủ Từ Khuyết sử dụng Khôi Lỗi Ngụy Trang cao cấp, thành công thay đổi hình thể, xin mời tự định nghĩa cảnh giới!
Từ Khuyết cúi đầu đánh giá mình mới hoá trang một chút, thật là thoả mãn, cười to nói:
- Cảnh giới không cần sửa lại, liền duy trì tu vi nguyên lai của ta như vậy đi!
Nói xong, hắn thu hồi Huyền Trọng Xích, lại tiến vào bên trong hệ thống thương thành, mua một cây thiết côn màu vàng, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là thiết côn nhất tinh, nhưng dùng để Trang Bức tuyệt đối là đủ.
"Vù vù!"
Từ Khuyết nắm gậy múa thành một mảnh côn ảnh, xếp đặt ra tạo hình Ngộ Không, điều chỉnh giọng nói một chút, liền trực tiếp cất bước hướng về trận pháp bình phong phía trước.
...
- Đứng lại, ngươi là người phương nào?
Vừa mới đến trước trận pháp, bên trong liền truyền đến một tiếng quát nhẹ.
Từ Khuyết gãi gãi đầu, thiết côn trong tay xoay một cái, cười hắc hắc nói:
- Ta chính là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, chuyên tới để bái kiến Long Văn Hổ Vương!
- Khẩu lệnh!
- Cái gì? Khẩu lệnh?
Từ Khuyết nhất thời choáng váng, mẹ nó còn muốn khẩu lệnh? CMN, sớm biết thế khi nãy đã hỏi hai tên kia rồi.
- Không sai, người không có khẩu lệnh, chúng ta không thể cho vào!
Âm thanh bên trong trận pháp xuyên ra ngoài, lạnh nhạt đến cực điểm.
Từ Khuyết lập tức sốt ruột, vạn vạn không nghĩ tới. Cẩn thận mấy cũng có sơ sót, hỏi thăm nhiều như vậy, lại không hỏi lúc đi vào có yêu cầu gì hay không, mẹ...
...
Cùng lúc đó, phía sau Từ Khuyết không xa, trên một gốc cây cổ thụ che trời có hai bóng người đang ẩn núp, vẫn nhìn kỹ lối vào trận pháp bình phong.
Hai bóng người đều là nữ tử, ở phía sau các nàng mọc ra vài cái đuôi.
Trong đó đuôi của cô bé tuổi nhỏ hơn hiện lên màu đỏ sẫm, giống như một ngọn lửa.
Một cô gái quyến rũ khác tuổi lớn hơn, đuôi phía sau màu trắng như tuyết, sạch sẽ cực kỳ.
Không nghi ngờ chút nào, hai người này chính là nữ yêu hồ bên trong dị tộc.
Một người là hồng hồ, một người là bạch hồ.
Ở trên đầu hai người bọn họ, đều mọc một một đôi tai lông lá, thêm vào tướng mạo xinh đẹp kia, mở mắt nở nụ cười, phảng phất có chứa một loại vẻ quyến rũ đầu độc lòng người.
Từ Khuyết xuất hiện ở trước trận pháp bình phong, hiển nhiên cũng đã kinh động tới các nàng.
Cô bé hồng hồ nhíu nhíu mày, thấp giọng nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nói tên Tôn Ngộ Không kia có thể là người mà Long Văn Hổ Vương mời tới giúp đỡ hay không? Hổ Vương lần này độ kiếp, nhiều nhất cũng chỉ có thể đưa tới ngũ tiêu lôi kiếp,
Mà tỷ tỷ ngươi đã thành công tu luyện ra lục vĩ hóa hình, có thể đưa tới lục tiêu lôi kiếp, vì thế Hổ Vương nhất định sẽ ở trước lôi kiếp tế tự ra tay với ngươi.
- Hẳn là không phải, người này tuy rằng nhìn rất quái lạ, nhưng cảnh giới chỉ có Kim Đan kỳ viên mãn, lấy tính cách của Hổ Vương, không thể mời người giúp đỡ yếu như thế được.
Bạch Hồ nữ tử lắc đầu, nhẹ giọng đáp.
Cô bé hồng hồ lập tức sáng mắt lên:
- Vậy chúng ta nhanh gọi hắn trở về đi, Kim Đan kỳ viên mãn tuy rằng không cao, nhưng nếu hắn có thể tới Thiên Yêu bộ lạc chúng ta, cũng có thể tăng thêm thực lực cho bộ lạc chúng ta.
- Trước tiên không nên manh động, nhìn kỹ rồi nói, nếu như hắn không biết khẩu lệnh của Vạn Yêu Bộ Lạc liền tùy tiện tìm tới, vậy chúng ta cũng phải cẩn thận đề phòng.
Bạch Hồ nữ tử nghiêm túc nói.
Ánh mắt của hai người, cũng tiếp tục rơi vào trên người Từ Khuyết cách đó không xa.
Mà lúc này, Từ Khuyết còn đang suy nghĩ, đến tột cùng là muốn dùng trí hay là dùng sức.
Hắn hơi suy nghĩ, hỏi dò hệ thống:
- Hệ thống, ngươi có biện pháp miễn phí gì để xông trận không?
Hệ thống lạnh như băng đáp:
- Trực tiếp xông vào!
- Biện pháp tốt, có mấy thành tỷ lệ thành công?
- Trải qua tính toán, trận pháp nằm ở giai đoạn phòng ngự, ngươi xông vào tỷ lệ thành công hầu như là số không, còn có thể bị thương nặng. Nếu để cho trận pháp chuyển sang giai đoạn công kích, tỷ lệ thành công của ngươi chính là trăm phần trăm, muốn biết phương pháp cụ thể phá trận, xin mời thanh toán 10 điểm Trang Bức!
- CMN! ngươi có tin ta từ nay không Trang Bức nữa hay không?
- Trải qua kiểm tra, câu nói này của kí chủ cùng ý nghĩ nội tâm hoàn toàn trái ngược, kết quả kiểm tra là: Kí chủ Từ Khuyết không thể không Trang Bức!
- Ồ, ngươi còn có thể kiểm tra ý nghĩ nội tâm của người khác? Chức năng này hay lắm, sau này ngươi lại giúp ta tra nội tâm của người phụ nữ trên tầng thứ tám Tháp Linh Vực kia, nhìn xem nàng thích gì, có ham muốn gì, sau đó ta lại đi ghẹo nàng, ta không tin không ghẹo thành công.
...
- Con khỉ này, không có khẩu lệnh liền cút nhanh lên, bằng không đừng trách ta khởi động sát trận giết chết ngươi
Lúc Từ Khuyết còn đang cùng hệ thống lắm lời, âm thanh trong trận pháp lại truyền ra lần nữa, ngữ khí trở nên lạnh lùng, thậm chí mang theo tràn đầy uy hiếp.
Từ Khuyết nhất thời trừng mắt lên, nổi giận.
Mẹ nó, dám uy hiếp ta? Cũng không hỏi thăm một chút ta là người như thế nào, ta không sợ trời không sợ đất, là nam nhi tốt đỉnh thiên lập địa, các ngươi dám uy hiếp ta? Hừ, chờ đấy cho ta!
Sau một khắc, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi thật xác định muốn khẩu lệnh sao?
- Đại vương có lệnh, người không có khẩu lệnh, không thể cho vào, nếu thức thời thì mau cút đi!
Người trong trận pháp không chịu nhượng bộ chút nào, hừ lạnh nói.
- Được rồi, là các ngươi ép ta!
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, trực tiếp thu hồi thiết bổng màu vàng, bỗng nhiên lùi lại một bước.
Tiếp đó, con ngươi hơi híp lại, dồn khí Đan Điền, một luồng khí thế bàng bạc dâng lên.
Trong rừng cây phía sau, cô bé hồng hồ nhìn thấy tình cảnh này, trong mắt nhất thời tràn ngập hưng phấn, thấp giọng cả kinh kêu lên:
- Tỷ tỷ mau nhìn tên Tôn Ngộ Không kia, hắn muốn động thủ.
- Ah, nhưng người này chỉ sợ là ppha3i ăn thiệt thòi, trận pháp này của Vạn Yêu bộ lạc không đơn giản, là một vị cường giả dị tộc năm đó truyền thừa xuống, năng lực phòng ngự hết sức xuất sắc, hầu như có thể đàn hồi tất cả pháp quyết, dù cho là cường giả Anh Biến Kỳ cững từng ăn đau khổ bởi trận pháp này.
Sắc mặt của Bạch Hồ nữ tử ngưng lại, lắc đầu nói.
...
Gần như cùng lúc đó, người trong trận pháp cũng bắt đầu cảnh giác, trầm giọng quát lên:
- Ngươi muốn làm gì?
- Không làm gì cả, không phải muốn khẩu lệnh sao, nghe kỹ cho ta!
Khóe miệng Từ Khuyết kéo lên một vệt ý cười, con ngươi đột nhiên mở ra, khí tụ đan điền, đột nhiên lên tiếng hát vang:
- Đại - Vương - gọi - ta - đến - tuần sơn... Ta chạy đi một vòng, đánh trống của ta, gõ cái la của ta, sinh hoạt tràn ngập cảm giác tiết tấu...
Tiếng ca vang dội, trong nháy mắt xuyên thấu phạm vi xong quanh, vang vọng toàn bộ rừng cây.
- Đại vương gọi ta đến tuần sơn, bắt tên hòa thượng làm bữa tối..."
"Ầm!"
Trong rừng cây, vô số chim muông đều bị kinh sợ bay lên, liên miên hướng về không trung chạy trốn.
Hai nữ yêu hồ cũng ngây người, cực kỳ kinh ngạc.
- Hắn... hắn đang hát kìa?
Cô bé hồng hồ ngơ ngác nói.
Nữ tử bạch hồ cũng vô cùng hoang mang lắc lắc đầu, trợn mắt ngoác mồm.
...
- Đại vương gọi ta đến tuần sơn, bắt con Hổ Vương làm bữa tối...
Mà trước trận pháp, Từ Khuyết vẫn đang lên tiếng hát vang, càng hát càng hăng say, thuận tiện còn sửa lại ca từ, thêm cả Hổ Vương vào.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Trong trận pháp đạo âm thanh vốn yên lặng hồi lâu kia tựa hồ lúc này vừa mới phản ứng lại, đột nhiên giận dữ quát lên.
- Nước khe núi này, cực kỳ ngọt, không tiện uyên ương không tiện tiên...
Từ Khuyết không để ý đến, tiếp tục hát vang, còn lắc lắc thân thể nhảy nhót, có loại tiện không nói ra được, trên mặt phảng phất liền viết năm chữ lớn —— Mau tới đánh ta đi!