Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 118: Bánh Màn Thầu

Chương 118: Bánh Màn Thầu
Nữ tử Bạch Hồ nhất thời ngây người.
- Chuyện này... Hầu tử này, dám nói...
- Hầu tử thúi, hầu tử chết, ngay cả tỷ tỷ ta cũng dám đùa giỡn, ta liều mạng với ngươi.
Lúc này, cô bé Hồng Hồ giương nanh múa vuốt liền hướng Từ Khuyết vọt tới.
Từ Khuyết duỗi thẳng cánh tay, hướng về phía trước, vừa vặn đặt ở trên đầu tiểu Hồng Hồ, mặc cho tiểu hồ ly vung tay đá chân thế nào, đều căn bản không làm gì được Từ Khuyết.
- Bánh bao nhỏ, ngươi chỉ có tay ngắn chân ngắn cỡ đó, còn tìm ta liều mạng? Ta là oppa nổi tiếng chân dài.
Từ Khuyết tỏ vẻ khinh thường nói.
- Ngươi... hầu tử thúi ngươi, không biết xấu hổ!
Tiểu Hồng Hồ e thẹn mắng, bất kể dùng sức như thế nào đều không có cách nào tiến lên trước một bước, chỉ có thể quay về không khí tay đấm chân đá.
- Ngươi không có ngực!
Từ Khuyết hờ hững phản kích nói.
- Hầu tử thúi, ta...
- Không đáng kể.
- Ngươi...
- Sân bay.
- Hầu tử thúi, ngươi câm miệng.
- Bánh bao nhỏ.
- Ngươi...
Tiểu Hồng Hồ triệt để căm tức, ba cái đuôi lông màu đỏ phía sau đột nhiên toả sáng.
Nữ tử Bạch Hồ thấy thế, vội nhíu mày quát lên:
- Được rồi, đều đừng ầm ĩ nữa! Muội muội, đừng hồ đồ. Còn có Tôn Ngộ Không, ngươi đến tột cùng là người phương nào?
- Hừ!
Tiểu Hồng hồ vừa thấy nữ tử Bạch Hồ nổi giận, nhất thời không dám lỗ mãng, chu cái miệng nhỏ nhắn, oán hận trừng Từ Khuyết một chút, lui về phía sau.
Từ Khuyết lúc này mới sửa sang lại quần áo một chút, cười nhạt nói:
- Tại hạ Tạc Thiên Bang Tôn Ngộ Không, lần này đến đây, chỉ là muốn mở mang kiến thức về lôi kiếp tế tự.
- Vì thế ngươi mới tìm đến Long Văn Hổ Vương?
Nữ tử Bạch Hồ hỏi.
- Đúng, nhưng thái độ của y quá ác liệt, động một chút là ngăn người lại.
Từ Khuyết gật gật đầu.
Sắc mặt của hai nữ tử Yêu Hồ nhất thời cứng đờ, có chút không còn gì để nói.
- Thái độ ác liệt? Người ta tựa hồ không ác liệt bằng ngươi à? Ngươi một lời không hợp liền hát, hát xong liền một chiêu đánh nổ trận pháp của người ta...
Hai người không khỏi quay đầu, nhìn về phía trận pháp hộ sơn của Vạn Yêu Bộ Lạc.
Nơi đó đã trở thành một vùng phế tích, khắp nơi bốc lên khói trắng, vô cùng thê thảm, có nơi nằm vài thi thể Kim Đan kỳ, có người phỏng chừng là bị nổ đến hài cốt đều không còn.
Quan trọng hơn chính là, một cái trận pháp như thế, một cái cổ trận truyền thừa không biết bao nhiêu năm liền bị "Tôn Ngộ Không" này dùng một chiêu phá huỷ.
Thực lực kinh khủng như thế, quả thực là làm người ta sợ hãi.
- Đi thôi, nếu Long Văn Hổ Vương không hoan nghênh ta, vậy ta liền đi tới chỗ ngươi ở tạm hai ngày vậy, Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Từ Khuyết híp híp mắt, cười nói với nữ tử Bạch Hồ.
Nữ tử Bạch Hồ lập tức trở nên cảnh giác, lùi về sau một bước, hỏi:
- Ngươi biết ta?
- Không quen biết, nhưng ta không mù. Ngươi là Nguyên Anh kỳ viên mãn, lại là hồ nữ, còn xinh đẹp như vậy, rất phù hợp với thân phận đại vương của Thiên Yêu bộ lạc.
Từ Khuyết vừa nãy cũng đã đoán được, phía sau nữ tử Bạch Hồ này nhiều đuôi như vậy, hiển nhiên là hồ tộc, hơn nữa lại giống như trong miêu tả, Nguyên Anh kỳ viên mãn, lại còn mang chút uy nghiêm, tám, chín phần mười chính là đại vương của Thiên Yêu bộ lạc, cũng chính là ngoại trừ Long Văn Hổ Vương, một người khác có cơ hội đoạt được ngôi vị Yêu Hoàng mới.
Nữ tử Bạch Hồ nhợt nhạt nở nụ cười:
- Nếu ngươi đã đoán ra thân phận của ta, còn đối với ta vô lễ, ngươi hẳn cũng là người bên trong dị tộc chúng ta, ta có thể trị ngươi tội cố tình phạm pháp.
- Đại vương, có chuyện gì từ từ nói. Ta vừa nãy thật sự là không phải cố ý.
Từ Khuyết rất không có thành ý xin tha, nhưng giọng điệu cực kỳ ngả ngớn.
Nữ tử Bạch Hồ nhất thời hơi nhướng mày:
- Tôn Ngộ Không...
- Xin hãy gọi ta là Đại Thánh.
Từ Khuyết cải chính.
"..."
Hai nữ tử Yêu Hồ nghẹn lời lần nữa.
"Ầm!"
Đúng lúc này, một trận uy thế bàng bạc bỗng nhiên từ đàng xa truyền đến.
- Anh Biến Kỳ?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên.
Hai nữ tử Yêu Hồ cũng biến sắc, kinh hô:
- Không được, là đám lão tổ của Vạn Yêu Bộ Lạc đến rồi, chúng ta mau đi thôi.
- Tôn Ngộ Không, đi theo chúng ta đi.
Nữ tử Bạch Hồ nhìn Từ Khuyết một chút, nhẹ giọng nói.
- Xin hãy gọi ta là Đại Thánh.
Từ Khuyết lần thứ hai cải chính lại, nhưng cũng không do dự, cất bước đi theo hai người.
Bởi vì từ trên khí tức mà xem, ít nhất có đến ba bốn Anh Biến Kỳ đang tới, thực lực bây giờ của Từ Khuyết tuy rằng mạnh mẽ, nhưng nếu ứng đối ba, bốn tên Anh Biến Kỳ, vậy cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
Trừ phi hắn bây giờ có được sách chiêu hồn tầng ba mươi, bằng không căn bản là hữu tâm vô lực. Dù sao loại cảnh giới Anh Biến Kỳ kia, thực sự quá mạnh mẽ.
...
Ở dưới sự dẫn dắt của hai người, Từ Khuyết theo các nàng tiến vào một cái sơn động đen kịt, tiếp tục đi vào bên trong.
Đây là một cái hang động hết sức phức tạp, bên trong có rất nhiều đường hầm, có tương thông, có cái là tử lộ, quả thực là một cái mê cung to lớn.
Hơn nữa ở trên một ít vách đá, Từ Khuyết mơ hồ còn cảm giác được có lưu quang lóe lên, giống như là bị người bố trí rất nhiều cấm chế.
- Vạn Yêu Bộ Lạc có một cái hộ sơn đại trận làm truyền thừa, Thiên Yêu bộ lạc chúng ta đương nhiên cũng có, hang núi này trừ phi là tự chúng ta dẫn vào, hoặc là nắm giữ địa đồ và lệnh bài, bằng không tuyệt đối không thể vào được.
Nữ tử Bạch Hồ vừa đi đường, vừa đơn giản giải thích cho Từ Khuyết một câu.
- Nếu như thật an toàn như vậy, các ngươi vừa rồi còn chạy tới cửa của Vạn Yêu Bộ Lạc làm gì?
Từ Khuyết nhún nhún vai, có chút xem thường nói.
Tuy nói hang núi này xác thực rất phức tạp, nhưng nếu hắn muốn phá giải, cũng không phải chuyện quá khó.
Nữ tử Bạch Hồ nghe vậy thì dừng lại, khổ sở nói:
- Bộ lạc chúng ta xuất hiện kẻ phản bội, đem địa đồ cùng lệnh bài đưa đến Vạn Yêu Bộ Lạc, vì thế...
- Vì thế ngươi muốn tiên hạ thủ vi cường, giết chết Hổ Vương?
- Cũng không phải là như vậy, ta nghe nói Hổ Vương thuê một tổ chức sát thủ tên là Thiên Sát, chuẩn bị trước khi lôi kiếp tế tự xảy ra, đánh trọng thương ta, thậm chí ngăn cản ta đi tham gia lôi kiếp tế tự.
- Những bộ lạc này của các ngươi không phải có lão tổ Anh Biến Kỳ sao? Tại sao còn phải mời sát thủ?
Từ Khuyết hơi kinh ngạc.
Cô bé Hồng Hồ vừa nghe thấy thế, lập tức trợn tròn mắt nhìn Từ Khuyết:
- Hầu tử thúi, ngươi đến cùng có phải người dị tộc chúng ta hay không, ngay cả điều này cũng không biết. Lôi kiếp tế tự là đại điển thần thánh, mỗi vị lão tổ đều trải qua Tâm Ma tuyên thề, không cho phép nhúng tay vào trong đó, nếu không sẽ bị thiên kiếp hủy diệt.
- A, hết cách rồi, ta từ nhỏ đã ở bên ngoài du lịch phiêu bạt, cứu vớt hòa bình thế giới, suýt chút nữa quên tổ huấn.
Từ Khuyết nhún nhún vai, vô cùng bình tĩnh nói láo.
Hai nữ Yêu Hồ tựa hồ quen với loại tính cách quái lạ này của hắn, ngược lại cũng không ngờ vực nhiều.
Dù sao từ khí tức cùng dáng dấp, các nàng cũng phân biệt ra được, Từ Khuyết chính là dị tộc.
Rất nhanh, bọn họ vòng qua hơn một nửa sơn động, phía trước mơ hồ có thể nhìn thấy một ít ánh sáng, nói rõ cửa ra đã không xa.
Nữ tử Bạch Hồ cũng xoay người nói với Từ Khuyết:
- Phía trước chính là cửa ra, nhớ sau khi rời khỏi đây không nên nói chuyện lung tung, bằng không truyền tới tai lão tổ... Sẽ có phiền phức.
- Yên tâm đi, ta luôn luôn không thích nói lung tung.
Từ Khuyết vỗ ngực, son sắt nói.
Vẻ mặt của hai cô gái nhất thời cứng đờ, không có gì để nói, hiển nhiên không tin loại chuyện hoang đường này của Từ Khuyết.
"Xèo!"
Đang lúc này, tình hình lại biến đổi.
Một đạo ánh sáng lạnh lẽo yếu ớt đột nhiên lóe lên, mang theo từng tia thanh âm phá không, xuất hiện ở bên cạnh nữ tử Bạch Hồ.
Đó là một thanh phi đao, mỏng như cánh ve, giống như từ trong hư không xuất hiện, vô cùng đột ngột, không hề có tiếng động gì, trực tiếp hướng về cái cổ trắng như tuyết của nàng này bắn nhanh tới.
Mà nữ tử Bạch Hồ cùng cô bé Hồng Hồ lại không hề phát hiện!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất