Chương 131: Đi Tới Lôi Trì
- A?
Từ Khuyết rất kinh ngạc:
- Sao thế? Không phải đã nói ngày mai sao?
- Vốn là như thế, nhưng bây giờ không ổn rồi.
Tô Linh Nhi khẽ lắc đầu, chỉ vào Thái Thanh Tị Lôi Đan trong tay hắn nói:
- Những đan dược này sẽ mang đến họa sát thân cho chúng ta, nhất định phải mau chóng lên đường.
- Xảy ra chuyện gì?
Từ Khuyết cau mày nói.
- Có hai nguyên nhân, thứ nhất là trong tộc ta có người phản bội, nhưng ta không biết là ai, nếu bọn họ đem tin tức về Thái Thanh Tị Lôi Đan tiết lộ ra ngoài, không đến mấy ngày, tất cả các bộ lạc dị tộc sẽ đều giết tới Thiên Yêu bộ lạc, thậm chí bộ tộc yêu thú cũng sẽ tấn công chúng ta với quy mô lớn.
Tô Linh Nhi nói đến đây, thoáng dừng lại, áy náy nhìn Từ Khuyết:
- Nguyên nhân thứ hai, là lão tổ của tộc ta, với tính nết của nàng, nếu biết ngươi luyện chế được Thái Thanh Tị Lôi Đan, tất nhiên sẽ giam cầm ngươi. Lúc đầu ta thực sự muốn mời ngươi gia nhập bộ lạc của chúng ta, nhưng bây giờ... nếu ngươi lưu lại, chỉ sợ cả đời đều sẽ không thoát được.
- Nếu là chuyện này thì ngươi không cần lo lắng, lão tổ của các ngươi không thể giữ được ta,
Từ Khuyết từ tốn nói.
Nhưng mà đối với nguyên nhân đầu tiên mà Tô Linh Nhi nói tới, hắn thật sự cũng có chút lo lắng.
Thái Thanh Tị Lôi Đan đối với nhân tộc mà nói, cũng không có tác dụng quá lớn, dù sao thiên kiếp của tu sĩ nhân tộc cũng không quá khó vượt qua, ít nhất thì giai đoạn đầu đều là như thế, vì thế nên trong mắt tu sĩ nhân tộc thì Thái Thanh Tị Lôi Đan không quá quý giá, vẫn chưa đến mức quá coi trọng, đến khi dần dần mất đi truyền thừa về nó.
Nhưng đối với dị tộc hoặc yêu thú mà nói, loại Tị Lôi Đan này quả thực là vô cùng quý giá, dù cho có 100 viên Dưỡng Thần Đan cũng không đổi được một viên, huống hồ hiện tại Từ Khuyết một lần luyện ra được mười viên, nhưng quan trọng hơn là sau khi dị tộc và yêu thú biết được, khẳng định đều muốn bắt hắn.
Từ Khuyết không sợ đối địch với cả thế gian vì hắn có rất nhiều thủ đoạn có thể sử dụng, nhưng nếu hắn chạy, vậy sẽ liên luỵ đến Thiên Yêu bộ lạc, làm như thế không khỏi có chút thiếu đạo đức.
Vì thế nên những viên Thái Thanh Tị Lôi Đan này, thực sự không thể để lại Thiên Yêu bộ lạc, nếu không chính là mang ngọc có tội.
- Đừng do dự nữa, bây giờ chúng ta lên đường luôn, thừa dịp bọn họ còn chưa kịp phát hiện, trước tiên chạy tới Lôi Trì!
Tô Linh Nhi khẽ lo lắng nói.
Từ Khuyết gật gù:
- Ân, ta đi với ngươi, nhưng mà... Đi tới Lôi Trì sẽ an toàn sao?
- Đương nhiên an toàn.
Tô Linh Nhi cảm thấy rất kinh ngạc, ngờ vực nhìn Từ Khuyết, trầm giọng nói:
- Phàm là người trong bộ tộc ta đều biết, ngoại trừ một ngày tế Lôi Kiếp kia, vào thời gian khác mà có người tiến vào Lôi Trì, thì người đó không thể dùng pháp quyết, nếu không sẽ bị Lôi Trì nuốt chửng! Lôi Trì là Thánh Địa của dị tộc chúng ta, tại sao ngươi lại không biết?
- Aha, ta đã nói rồi, từ nhỏ ta đã ra ngoài du lịch mà! Được rồi, đừng hỏi nữa, đi nhanh lên đi.
Từ Khuyết cười ha ha một tiếng, rồi giục Tô Linh Nhi mau chóng lên đường.
Mặc dù trong lòng Tô Linh Nhi có chút nghi ngờ, nhưng nàng vẫn không nhận ra Từ Khuyết dùng Khôi Lỗi Ngụy Trang, hơn nữa tình huống hiện giờ có chút khẩn cấp, nên nàng cũng không nghĩ nhiều hơn, mang theo Từ Khuyết đi sâu vào trong rừng cây.
Bởi vì khoảng cách giữa Lôi Trì và Thiên Yêu bộ lạc vô cùng xa xôi, vì thế từ nơi này rời đi, hai người cũng không đi tới hang núi kia mà là Tô Linh Nhi trực tiếp vận dụng Truyền Tống Trận trong bộ lạc.
Chỉ có điều truyền tống trận cũng không thể trực tiếp chuyển bọn họ đến thẳng Lôi Trì, mà chỉ có thể tiết kiệm một nửa hành trình.
Đây là lần đầu tiên Từ Khuyết dùng truyền tống trận, nên có chút ngạc nhiên.
Toàn bộ truyền tống trận đều dùng Linh Thạch màu tím, nhìn qua khá giống một tế đài, khắp nơi khắc đầy phù văn.
Ở trong nơi trao đổi của hệ thống, Từ Khuyết cũng thấy có Truyền Tống Trận, nhưng giá cả vô cùng đắt, hắn không mua nổi.
- Đứng vững.
Tô Linh Nhi nhắc nhở một câu, lập tức đi tới giữa truyền tống trận, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một khối thượng phẩm Linh Thạch, bỏ xuống mặt đất.
Ầm!
Trong nháy mắt, cả tòa truyền tống trận bắt đầu chuyển động, phù văn phát ra màn sáng chói mắt, từ trên vách đá bắn ra, vờn quanh toà truyền tống trận, nhanh chóng chuyển động.
Sau một khắc, Từ Khuyết cảm giác có một luồng lực mạnh mẽ đang kéo mình, trước mắt đột nhiên biến thành mơ hồ, tựa như ngồi cáp treo, trong chớp mắt đi qua vô số địa phương.
Rất nhanh, lực kéo kia đã biến mất.
Khi Từ Khuyết khôi phục lại tầm nhìn, mới phát hiện mình đang ở giữa một ngọn núi hoang.
Mà dưới chân hắn cũng có một toà truyền tống trận, có chút cũ nát.
- Sau đây chúng ta chỉ có thể tự chạy đi thôi.
Tô Linh Nhi đi đến bên cạnh Từ Khuyết, bình tĩnh nói.
Từ Khuyết gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn truyền tống trận.
Lúc trước trên Tháp Linh Vực, hắn đã từng sử dụng sách kỹ năng Nhất Tinh Phù Lục Sư, cho nên đối với phù văn, cũng biết đôi chút.
Giờ khắc này sau khi hắn tự thân trải nghiệm uy lực của truyền tống trận, Từ Khuyết có chút động lòng, nếu như có thể nghiên cứu những bùa chú này, tương lai khi tăng lên đến nhị tinh Phù Lục Sư, có lẽ mình có thể chế ra Thần Hành Độn Tẩu Phù có thể xác định phương hướng!.
- Sao vậy?
Lúc này Tô Linh Nhi nghẹ giọng hỏi.
Từ Khuyết phục hồi tinh thần lại, lắc đầu cười nói:
- Không có gì, chẳng qua là cảm thấy hai chúng ta cô nam quả nữ, có chút không thích ứng được.
Nhất thời Tô Linh Nhi đỏ mắt, nàng tức giận lườm hắn một cái:
- Đừng có miệng lưỡi trơn tru, chúng ta đi tới Lôi Trì, cũng mất thời gian một đêm, sợ rằng có thể sẽ gặp nguy hiểm.
- Yên tâm đi, có ta ở đây, không ai có thể khiến ngươi bị thương, dù sao ngươi vẫn còn nợ ta hai điều kiện, có thể liếm hai lần đấy.
Từ Khuyết cười ha ha.
- Cái gì liếm hai lần?
Tô Linh Nhi nghi ngờ nói.
- Không có gì không có gì, chờ đến khi ta vượt qua Thiên Kiếp sẽ nói cho ngươi biết.
Từ Khuyết tà tà cười nói:
- Đúng rồi, ngày kia tế lôi kiếp, ta cũng muốn tham gia.
- Ngươi?
Tô Linh Nhi ngẩn ra, rồi cười khổ nói:
- Ngươi chỉ là Kim Đan kỳ Viên mãn, đến lúc đó chỉ độ Tứ Cửu Thiên Kiếp thôi.
- Thế thì sao? Tứ Cửu Thiên Kiếp không thể tham gia tế lôi kiếp sao?
- Có thể thì có thể, nhưng không cần thiết. Theo ta được biết, lần tế Lôi Kiếp này tổng cộng có tám bộ lạc này tham gia, tất cả người đến đều là Nguyên Anh kỳ viên mãn, đều sẽ trải qua Ngũ Cửu Thiên Kiếp, nếu ngươi tới tham dự, với tính nết đám người kia, không tránh khỏi sẽ cười nhạo.
- Ha ha, cười nhạo ta? Không sao, cứ để bọn họ cười.
Hai mắt Từ Khuyết híp lại, nở nụ cười.
Cơ hội Trang Bức tốt như vậy, sao có thể không đi?
Hơn nữa Từ Khuyết hoàn toàn tự tin với độ khó Tứ Cửu Thiên Kiếp của mình, nếu không trước kia hệ thống trước sẽ không cảnh cáo hắn, để hắn chuẩn bị thêm.
- Thật không ngờ, ngươi còn có tâm tính như thế.
Tô Linh Nhi có chút bất ngờ nói.
Hiển nhiên là nàng đang nghĩ Từ Khuyết là loại người kiên trì "Đi con đường của chính mình, mặc cho người khác nói".
- Đa tạ đa tạ, quá khen quá khen.
Từ Khuyết không chút khách khí chắp tay nói.
Tô Linh Nhi cười nhạt, nói:
- Nếu ngươi không sợ bị người khác cười nhạo, lần tế Lôi Kiếp này đối với ngươi mà nói, ngược lại cũng là một cơ hội.
- Ồ? Tại sao nói như vậy?
Từ Khuyết hiếu kỳ nói.
- Ngươi không biết sao? Nếu độ kiếp trong Lôi Trì vào lúc tế Lôi Kiếp, uy lực Thiên Lôi so với bình thường sẽ mạnh hơn, ví dụ như bây giờ ta dẫn động thiên kiếp, có lẽ chỉ có thể đưa tới bốn đạo lôi kiếp, nhưng nếu ngày kia tham gia tế Lôi Kiếp mà dẫn động Thiên Kiếp trong Lôi Trì thì sẽ dẫn tới lục đạo lôi kiếp. Thế nên lúc đó ngươi đến có thể mượn uy lực Lôi Kiếp tăng cường để rèn luyện bản thân, tất nhiên sẽ có thu hoạch không nhỏ. Dù sao tế tự Lôi Kiếp... Trăm năm mới có một lần.
Tô Linh Nhi chờ mong nói.
Nhưng khi Từ Khuyết nghe xong lời này, suýt nữa đã phun máu.
Thiên Kiếp khó khắn hơn thường, hơn nữa trong tế Lôi Kiếp sẽ tăng cường độ khó...
Trời ơi, đến lúc đó không phải ta sẽ trực tiếp bị đánh thành tro bụi chứ?