Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 175: Ta Không Phải Là Người Dựa Vào Mặt Để Kiếm Cơm

Chương 175: Ta Không Phải Là Người Dựa Vào Mặt Để Kiếm Cơm
Một tiếng "Biến thái" này của Từ Khuyết nói ra.
Làm thư sinh há hốc mồm, tất cả mọi người ở toàn trường đều ngây người.
Tình huống đây là như thế nào, rõ ràng là ngươi biến thái trước, làm sao bây giờ nói ta?
Thư sinh kia phục hồi lại tinh thần, cũng là bị tức đến không chịu được, nổi giận nói:
- Ngươi còn dám vừa ăn cướp vừa la làng, là đề này của ngươi có vấn đề! Không phải là muốn hướng chúng ta, để chúng ta không nhịn được trở nên thô tục giống như ngươi sao?
Ta tin rằng, mọi người đều có thể hiểu rằng ta không phải người như thế, ta chỉ là vì chọc thủng sắc mặt buồn nôn của ngươi, mới nói ra đáp án dơ bẩn như thế...
- Không có nha, hiển nhiên là ngươi đáp sai rồi! Chà chà! Đáp án của ta rất dơ bẩn sao? Ta làm sao không cảm thấy đây? Rất rõ ràng, là nội tâm ngươi dơ bẩn, mới nhìn vấn đề của ta ra dơ bẩn...
Từ Khuyết nháy mắt một cái, tỏ rõ vẻ vô tội nói.
Hả? Đáp sai rồi? Là nội tâm của chúng ta dơ bẩn?
Nghe nói như thế, mí mắt mọi người bỗng nhiên nhảy một cái, có loại dự cảm không tốt, vì sao cảm giác thật giống lại bị lừa rồi.
Đúng như dự đoán, Từ Khuyết cười híp mắt mở miệng.
- Thân thể chúng ta có một vị trí, có người cứng, có người mềm mại, người lớn liền dài hơn một chút, đứa nhỏ liền ngắn một chút, có người nhiều lông, có người ít lông, đây còn có thể là cái gì, đương nhiên là cánh tay của chúng ta rồi.
Cánh tay?
Mọi người nghe xong, kinh ngạc tại chỗ. Tiếp theo, cảm giác ngực quặn đau một trận, suýt chút nữa phun một ngụm máu ra.
Không xong rồi, không xong rồi, chúng ta không chịu được cái tên này, ai đến bắt hắn đi?
...
Lúc này, Từ Khuyết còn cố ý kéo ống tay áo lên, duỗi ra cánh tay trắng noãn của mình, nói ra:
- Đến, xin mọi người cũng duỗi tay của các ngươi ra.
Xem, tay ta liền thuộc về loại cứng, nhìn lại Nhã phu nhân một chút, đương nhiên chính là mềm mại, còn có tên to con kia, ngươi nhìn trên tay ngươi có phải là rất nhiều lông. Cho nên nói, vấn đề này rất đơn giản, ta rất kỳ quái, tại sao các ngươi đều không trả lời được? Làm người phải thuần khiết một chút.
"..."
Khóe miệng của mọi người liên tục co rúm, dĩ nhiên không còn lời nào để nói.
Dù sao... đáp án này xác thực không có vấn đề gì.
Có người cánh tay tương đối to lớn, xác thực cứng cáp, có nữ tử am hiểu bảo dưỡng, da dẻ xác thực cũng ôn nhu mềm mại, tay người lớn cũng xác thực dài hơn đứa nhỏ, hơn nữa có người trên tay có nhiều lông, có người tay ít lông, hết thảy đều rất bình thường.
Nhưng mà... Tại sao vậy, tại sao lại không ai có thể trả lời?
Ánh mắt của tất cả mọi người quét về phía Từ Khuyết, khóe miệng cũng không nhịn được co rút lại, nhìn nụ cười trên mặt hắn giống như ngây thơ vô tà, nhưng là thấy thế nào đều cảm giác được nham hiểm thích ăn đòn.
Con hàng này từ vừa mới bắt đầu cũng đã lừa mọi người, đầu tiên là mượn dùng đáp án của vấn đề thứ hai, doạ dẫm mọi người không dám mở miệng.
Lúc nói tiếp vấn đề thứ ba, còn bộ dáng nháy mắt, lừa mọi người hướng về phương diện kia suy nghĩ, làm hại mọi người cho rằng hắn lại muốn thi triển bài cũ, để đoàn người cũng không dám nói ra đáp án, nhưng kết quả lại diễn biến thành như vậy.
Đường Liễu Phong đứng ở bờ bên kia của Đại Minh Hồ, sau khi nghe được Từ Khuyết giải thích như thế, cũng sững sờ đến nửa ngày, lúc này liền đối với Từ Khuyết kinh động như gặp thiên nhân, lòng kính trọng trong lòng nhất thời giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt.
- Luận vô liêm sỉ cùng với nói bậy nói bạ, bình sinh ta chỉ phục Lý Bạch huynh đệ.
Đường Liễu Phong thề với trời nói.
Nhã phu nhân nghe xong đáp án của Từ Khuyết, cũng hơi thấy kinh ngạc, chợt trong mắt xẹt qua dị sắc, khóe miệng cũng không khỏi một lần nữa giương lên, 'Được lắm Tạc Thiên Bang Lý Bạch, ngay cả bổn cung cũng bị lừa gạt. '
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 90 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang một cái tốt bức, đặc biệt khen thưởng 100 điểm Trang Bức!
Trong đầu Từ Khuyết liên tiếp vang lên âm thanh thông báo của hệ thống, ý cười trên mặt càng trở nên nồng.
- Lý công tử, ba đề đã qua, kể từ hôm nay, ngươi chính là quý khách của Bổn cung rồi. Mời đến.
Lúc này, Nhã phu nhân cũng nhìn Từ Khuyết, mời hắn tiến vào biệt uyển.
Trong mắt này từng sợi mị hoặc mê người, cũng không biết là cố ý hay là trời sinh, tại mọi thời khắc phóng điện với Từ Khuyết.
Nhưng Từ Khuyết luôn luôn cho rằng mình là một chính nhân quân tử, thủ vững tâm linh thuần khiết thiện lương chính nghĩa, không thể dễ dàng bị loại này tiểu yêu tinh này mê hoặc, nhiều lắm chính là hơi cứng một chút, biểu thị tôn kính thôi.
Nhưng mà, ngay lúc hắn vừa bước ra một bước, đám người ở ngoại vi Đại Minh Hồ, đột nhiên xao động.
- Ồ, đó là...
- Là Mạc công tử, một trong tứ đại tài tử của Minh Thánh thư viện, có danh xưng 'Thi Vương'.
- Chờ đã, các ngươi xem, vị bên cạnh hắn kia...
- Trời ơi, kia là Triệu công tử đứng đầu tứ đại tài tử của Minh Thánh thư viện!
- Ngay cả Triệu công tử đều đến rồi, nghe nói y am hiểu nhất chính là đối câu đối, trong hoàng thành, tựa hồ không người có thể địch!
- Không sai, có người từng phong Triệu công tử là đối vương chi vương!
- Cái tên này hoàn toàn xứng đáng. Không nghĩ tới, Nhã phu nhân ngay cả hai người bọn họ đều mời tới.
- Ha ha, ta xem là bởi vì Viêm Dương công chúa đi! Bằng không bọn họ sao có thể sẽ dễ dàng xuất hiện.
- Lần này chúng ta có phúc, lúc nữa bên trên tiệc rượu, nhất định có thể thấy được tài hoa của hai vị đại tài tử rồi.
...
Lập tức, sự chú ý của đám người đọc sách ở đây bị hai đạo bóng người bên ngoài đi tới hấp dẫn, nghị luận sôi nổi, tiếng kinh hô không ngừng.
Từ Khuyết cũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai tên công tử mặc trường sam, đang từ trên kiệu đi xuống, mặt như quan ngọc, phong độ nhẹ nhàng, xác thực có loại tiêu sái cùng nho nhã không nói ra được.
Khóe miệng Nhã phu nhân cũng vung lên vẻ vui mừng, nhẹ giọng nói:
- Lý công tử, tài hoa hai vị này, một điểm đều không kém ngươi nha.
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại, nhàn nhạt thở dài, lắc đầu nói:
- Ai, không nghĩ tới, phu nhân cũng là loại người như vậy.
Nhã phu nhân nhất thời sững sờ, có ý gì?
Ta? Ta là loại người như vậy?
Làm sao đột nhiên, thật giống như ở trong ánh mắt của hắn, cảm nhận được một luồng ý vị thất vọng bi thương?
Từ Khuyết ngẩng đầu lên, thâm trầm nói:
- Phu nhân, ta hi vọng ngươi đừng dùng ánh mắt thế tục để đối xử với ta, ta cũng không phải là người dựa vào mặt để ăn cơm, ta biết tài hoa của ta đều bị gương mặt đẹp trai này cướp đi quá nhiều danh tiếng, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày, ta vẫn sẽ làm thế nhân nhìn thấy tài hoa chân chính của ta.
Nói xong, Từ Khuyết xoay người rời đi, cất bước bước vào trong biệt uyển của Nhã phu nhân.
Mà Nhã phu nhân lại hoàn toàn sững ở tại chỗ.
Mấy hơi thở sau, nàng mới kịp phản ứng lại ý tứ của Từ Khuyết, không khỏi che miệng "Khanh khách" cười không ngừng, lắc đầu nói:
- Tên tiểu tử này, thật là thú vị. Lại còn tự khen hắn đẹp trai nữa.
Bất quá đối với biểu hiện hôm nay của Từ Khuyết, thực là để cho Nhã phu nhân cảm thấy bất ngờ.
Dù sao, tài tử thư sinh ở kinh thành không ít, thế nhưng rất nhiều người đều là học vẹt, không hiểu được biến báo cùng khôi hài.
Vì thế, Nhã phu nhân mới muốn bố trí hai cửa này, mỗi lần đề mục cũng đều không giống nhau, thế nhưng chưa có ai có thể như vị "Lý Bạch" trước mắt này, vừa thông minh, lại mang theo một ít tùy tiện, đặc biệt là nụ cười xấu xa nơi khóe miệng kia càng để cho Nhã phu nhân không nhịn được một phen dư vị ở trong đầu.
- Lúc nữa bên trên tiệc rượu, đúng là thật muốn nhìn ngươi trong nhóm ba người một chút, đến tột cùng là tài hoa của ai cao hơn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất