Chương 310: Tính Bản Thần Tôn Một Phần
Từ Khuyết vội vàng quét về phía không gian trữ vật của hệ thống, nhìn về phía giới thiệu của ba cái vật phẩm.
Đầu tiên là nhìn thấy, sơ cấp trang phục Bức Vương, là một cái trường sam màu đen, rất tương tự với áo bào đen của Tiêu Viêm, thế nhưng trên ngực lại có thêm một tia sáng trắng.
Còn lại là đai lưng lưu ly, giày cao đen có một bên tơ vàng, nhìn qua rất cao cao tại thượng.
Ding, xin mời thay hệ thống đặt tên cho trang phục, tên sẽ biểu hiện ở trên ngực áo!
Lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
Lông mày của Từ Khuyết hơi nhíu, bộ trang phục này còn có thể đặt tên à, còn viết ở trên ngực, đậu phộng, chuyện này thú vị à!
Trực tiếp gọi là bức vương đi?
A, không được, thời đại này ai sẽ đem bức viết ở trên y phục, quá giả tạo.
Loại người ngây thơ vô tà giống như ta, hẳn là viết hai chữ "Người tốt" mới đúng, nhưng mà... Bản bức vương quá hướng nội, không thích kiêu căng.
- Có rồi!
Đột nhiên, mắt Từ Khuyết sáng lên, tràn đầy tự tin nói:
- Hệ thống, liền viết ba chữ Tạc Thiên Bang!
Ding, chúc mừng kí chủ đặt tên thành công!
"Bá" một cái, trên ngực của bộ áo bào đen kia, nhất thời có thêm ba chữ Tạc Thiên Bang tỏa ra ánh sáng lung linh, long phi phượng vũ thô bạo!
Hiệu quả của trang phục, cũng lập tức biểu hiện ra.
Trang phục Tạc Thiên Bang sơ cấp:
Mị lực: + 2
Vận may: + 5
Năng lực bị động: Có thể tự do che giấu thực lực cảnh giới, còn có uy thế vô hình, tự do tạo thành áp chế đối với người ngoài! (chú ý: Đối với tu vi Hợp Thể kỳ trở lên vô hiệu!)
...
- Ái chà, xem ra đây là bản nâng cấp của áo bào đen Tiêu Viêm mà, không tệ, thú vị.
Từ Khuyết nhếch miệng nở nụ cười, ánh mắt lại quét về phía món đồ thứ hai.
Huân Chương Bức Vương:
Sau khi đeo, có thể tăng cường mị lực và vận may!
Mị lực: + 5
Vận may: + 5
Năng lực bị động: Sau khi đeo dễ dàng hấp dẫn cừu hận, cũng tùy cơ phát động nhiệm vụ PK!
...
- Ây...
Từ Khuyết xem xong, lập tức nghẹn lời rồi!
Vốn là điểm mị lực cùng vận may tăng cường 5 điểm, liền đủ để hắn cười vỡ bụng.
Nhưng hai cái năng lực bị động phía sau, thì có chút buồn nôn, còn dễ dàng hấp dẫn cừu hận, hấp dẫn cừu hận cũng thôi đi, càng còn có thể tùy cơ phát động nhiệm vụ?
Mẹ nó, bản bức Vương ghét nhất là nhiệm vụ, nam nhân oanh liệt như bản bức vương, hiển nhiên chính là phong lưu phóng khoáng đa tình lãng tử, lãng tử ngươi hiểu không? Chính là không bị ràng buộc, có thể khắp nơi phóng túng.
Bây giờ ngươi bắt ta làm nhiệm vụ, bảo bản lãng tử làm sao có thể tiếp thu đây?
Không đeo, tuyệt đối không đeo!
Từ Khuyết lúc này không nhìn khối huân chương này nữa, ánh mắt rốt cục rơi vào món đồ cuối cùng!
Transformers Bumblebee:
Người máy đến từ phim Transformers, nhưng vẫn chưa trang bị trí năng, thuần túy thuộc về loại tọa giá có thể biến hình!
Chủ động năng lực: Nắm giữ hai loại hình thái, chia ra làm hình thái ô tô cùng hình thái người máy, hoàn toàn do ý niệm của kí chủ chưởng khống và thao tác!
(chú ý: Bởi kiểm tra thấy vị trí vị diện của kí chủ thuộc về thế giới tiên hiệp, kỳ hạn sử dụng vật này là ba ngày!)
Đếm ngược: Hai ngày hai mươi ba giờ 59 phút...
...
- Đậu phộng, hệ thống ngươi đây là vua lừa à! Ta còn chưa bắt đầu sử dụng, sao ngươi đã tính giờ rồi?
Từ Khuyết suýt chút nữa phun ra máu.
Vốn là lấy được xe có phong cách như thế, Từ Khuyết cho rằng sau này đến chỗ nào đều có thể Trang Bức ghẹo gái, không nghĩ tới hệ thống này lại làm cái hạn chế, hơn nữa còn tự động bắt đầu tính giờ, cmn đây còn là người sao? Còn có một chút nhân tính nào sao?
Ặc, suýt chút nữa đã quên hệ thống này không phải người!
Từ Khuyết tức giận bất bình, nhưng hệ thống vẫn chưa đáp lại, từ đầu tới cuối duy trì im lặng!
"Ầm!"
Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn lại từ phía trước cách đó không xa truyền tới.
Kiếm Linh quả nhiên mang con Husky kia về, lại một tay đem nó ép lên trên vách đá, đằng đằng sát khí!
Husky nhìn qua một điểm vết thương đều không có, bộ lông vô cùng bóng mượt, nhưng vẫn đang kêu thảm thiết.
- A đau quá đau quá!
- Dừng tay, thả bản thần tôn ra!
- Cái tư thế này quá bất nhã!
- Tiên sư nó, lấy kiếm của ngươi ra đi, đụng tới mông của bản thần tôn rồi!
- Ngọa tào, ta bảo ngươi lấy ra cơ mà, ngươi đừng đâm nữa!
...
Từ Khuyết trợn to hai mắt, con Husky này hiển nhiên cũng là thứ cực phẩm!
Kiếm của Kiếm Linh rõ ràng là chém ở trên người nó, kết quả nó không hư hao chút nào, liền lông đều không rụng một cọng, nhưng vẫn đang nơi đó gào khóc thảm thiết.
Từ Khuyết không khỏi cười tủm tỉm đi tới, vuốt trán Husky, híp mắt cười nói:
- Đến, thè đầu lưỡi!
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi dám nhục nhã bản thần tôn, ngươi xong rồi!
Husky tức giận nói, con ngươi giống như đang phun lửa.
Từ Khuyết một tay liền vỗ vào trên mặt Husky:
- Ít nói nhảm, nhanh lấy bảo kiếm bát tinh ra, sau đó sẽ thả ngươi rời đi!
- Lời ấy thật chứ?
Husky lập tức trừng mắt, tức giận hoàn toàn biến mất.
- Phí lời, không phải vậy ta bắt ngươi làm gì, ta là nhân sĩ yêu chó, xưa nay không ăn thịt chó! Mau mau, thừa dịp trước khi ta thay đổi ý, giao thanh kiếm ra đây, sau đó mau cút!
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Husky trong nháy mắt khóc không ra nước mắt:
- Ngươi liền vì một thanh kiếm nát cấp bậc bát tinh mà để Kiếm Linh này đánh bản thần tôn nửa ngày? Sao ngươi không nói sớm!
- Ai nha, ngươi còn dám mạnh miệng!
Từ Khuyết "Đùng" một cái, một cái tát vỗ vào đầu chó, trợn mắt nói:
- Ta đã sớm nói với ngươi là ta muốn kiếm, nhưng ngươi nhất định phải chạy, liền kiếm cũng không để lại, ngươi nói ngươi có phải là quá tiện không?
- Tiên sư nó, có gan lại đánh bản thần tôn một cái xem?
"Đùng!"
Từ Khuyết một chưởng lại đập tới.
- Đánh ngươi thì làm sao!
- Có gan lại đánh!
"Đùng!"
- Có gan đừng đánh mặt!
"Đùng!"
- Có gan đừng đánh bụng!
"Đùng!"
- Gào, mẹ nó, tiểu tử, bản thần tôn liều mạng với ngươi, cmn ngay cả cờhim ngươi cũng đánh sao?
Husky gào gào kêu to, nhe răng trợn mắt muốn xông lên liều mạng với Từ Khuyết.
Nhưng đầu nó vẫn bị Kiếm Linh giữ chặt ở trên tường, chỉ còn bốn cái chân vung loạn trên không trung!
Từ Khuyết biết cường độ, đối với nó mà nói chỉ như gãi ngứa, căn bản liền không quan tâm tới nó, bình chân như vại đứng ở một bên rung chân, uy hiếp nói:
- Lại giả vờ giả vịt, có tin ta cầm kiếm đâm tiểu jj của ngươi hay không? Còn không mau lấy bảo kiếm bát tinh ra.
- Lấy thì lấy, ngươi cho rằng bản thần tôn không dám sao?
Husky chân trước vung lên, trong nháy mắt lướt ra một vệt sáng.
"Loảng xoảng" một tiếng, một thanh lợi kiếm liền rơi xuống đất, chính là cấp bậc bát tinh!
Cả thanh lợi kiếm tỏa ra ánh sáng lung linh, toả ra từng sợi ánh sáng, thân kiếm sau khi rơi lên trên mặt đất, mặt đất lại trực tiếp bị đánh đến rạn nứt.
"Vèo!"
Từ Khuyết lúc này vung tay lên, đem lợi kiếm hút vào trong tay.
Lập tức, một luồng hàn khí lạnh lẽo, đột nhiên lan khắp lòng bàn tay, hóa thành một loại chân nguyên phong mang, tràn vào trong cơ thể, cả người lập tức tràn ngập lực lượng bạo phát.
Sắc mặt Từ Khuyết ngưng lại, đây chính là lần thứ nhất hắn gặp bảo kiếm có phẩm cấp cao như thế, lại không nghĩ rằng nó lại phi phàm như vậy, lại có thể chuyển hóa linh khí thành sức mạnh, đưa vào trong cơ thể.
Chỉ có điều loại sức mạnh này cũng không phải là cuồn cuộn không ngừng, sau khi đạt đến trình độ nào đó, liền không còn sức mạnh tiến vào trong cơ thể nữa.
- Có chút thú vị! U Hồn, kiếm này thoả mãn không?
Từ Khuyết nhìn về phía Kiếm Linh, hiền lành cười nói.
Có một tiểu đệ biết đánh nhau như thế, Từ Khuyết đương nhiên là có thái độ tốt rồi.
Mặt Kiếm Linh không hề cảm xúc khẽ gật đầu, buông đầu Husky ra, thân thể hóa thành một đoàn khói đen, bỗng nhiên nhảy vào bên trong lợi kiếm.
Từ Khuyết cảm giác lợi kiếm trong tay run lên, lưỡi kiếm đột nhiên phát ra tiếng rung, trở nên càng sắc bén, rạng ngời rực rỡ.
- Lợi hại! Có thanh kiếm này, dưới Hoàng Lăng gây sự cũng không cần kiêng kỵ rồi.
Từ Khuyết nở nụ cười, thu hồi lợi kiếm, ánh mắt quét về phía lối ra.
Husky thấy Từ Khuyết thật đồng ý buông tha nó, ngược lại lá gan lớn lên, không có tiếp tục chạy trốn như một làn khói, trái lại nhìn chằm chằm Từ Khuyết, vui vẻ nói:
- Ngươi muốn xuống Hoàng Lăng? Tính một phần bản thần tôn với!
- Xin lỗi, ta không mang theo sủng vật, gặp lại!
Từ Khuyết khoát tay chặn lại, tâm niệm khẽ nhúc nhích, gọi ra không gian trữ vật của hệ thống:
- Đi ra đi, Bumblebee!