Chương 312: Ngáo, Mau Liếm Y!
Ầm ầm ầm!
Ào ào ào!
Bùm bùm!
Ầm ầm! Ầm ầm!
...
Các loại pháp quyết cùng các loại pháp khí, đều hướng về trên người Husky đổ ập xuống, động tĩnh vô cùng lớn.
Những tu sĩ canh giữ ở bên ngoài này, đều cho rằng Husky là Từ Khuyết biến hóa thành, mỗi một người đều đem pháp quyết đã tích góp, toàn bộ dốc túi phát huy ra.
Husky cũng căm tức, há mồm mắng to:
- Bầy kiến cỏ các ngươi, mở to hai mắt nhìn rõ ràng, bản thần tôn là một con sói, một con sói cô độc mạnh mẽ! A... Đau quá đau quá!
- Tiên sư nó, dám dùng pháp quyết đánh bản thần tôn, các ngươi xong rồi!
- A, đau chết bản thần tôn, còn không mau dừng tay!
- Chớ ép bản thần tôn phát hỏa!
- Tiên sư nó, muốn chết!
Husky bị một đống pháp quyết nhấn chìm, nhưng vẫn không thấy nó phản kích, trái lại tránh trái tránh phải chửi người, nước bọt văng tung toé khắp nơi.
Mọi người cũng càng đánh càng hoảng sợ, hết thảy pháp quyết đánh lên trên người con chó này, dường như không hề có tác dụng.
Chỉ nghe con chó này gào thét, lại không thấy nó bị một chút xíu thương tổn nào.
Đây cũng quá cường hãn rồi!
Liền những pháp quyết này đánh vào người không hề có phòng hộ, sợ là tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng không cách nào chịu đựng.
Nhưng con chó này, một con chó xem ra có chút hơi ngốc, lại chịu đựng được toàn bộ, chuyện này... Đây là muốn nghịch thiên sao?
- Chó thường tuyệt đối không thể chịu được nhiều pháp quyết công kích như vậy! Cho nên nói, con chó này khẳng định là Takumi Fujiwara kia biến thành...
- Đúng đúng đúng! Tuyệt đối là như vậy, mọi người lại thêm một chút sức lực, đánh nổ tên Takumi Fujiwara chết tiệt kia đi.
- Mặc kệ hắn dùng pháp bảo gì chống đỡ pháp quyết của chúng ta, chúng ta nhiều người như vậy, nhất định có thể đánh nổ hắn!
- Giết! Đánh chết hắn!
- Mọi người không nên bị hắn lừa dối qua ải, muốn giả dạng làm chó rời khỏi Kiếm Trủng, đừng hòng!
...
Nhìn thấy con Husky này chịu đòn được như vậy, mọi người càng tin tưởng không nghi ngờ, khẳng định chính là Takumi Fujiwara kia giả trang, hóa trang cái gì không được, một mực làm thành bộ dáng một con chó.
Ngươi cho rằng biến thành một con chó, liền có thể thoát khỏi con mắt sáng như tuyết của chúng ta sao?
- Chó má Takumi Fujiwara? Các ngươi mở to mắt mà nhìn, ai là Takumi Fujiwara, có uy vũ thô bạo bằng bản thần tôn không?
Husky tuy rằng chịu đựng được những pháp quyết này, nhưng bị đập trúng cùng lúc, cũng không dễ chịu như vậy, hơn nữa nó căn bản cũng không trêu chọc ai! Liền bị người ta đánh như thế, thay người khác cõng oan ức, trong lòng nổi lên một nỗi phiền muộn.
- Đúng! Chính là như vậy! Cách nói chuyện tiện chẳng khác gì Takumi Fujiwara kia!
- Mọi người thêm chút sức lực, nếu không... Đồng thời phát đại chiêu đi!
- Đúng! Đồng thời phát đại chiêu! Giết chết hắn!
- Không nên để cho hắn có cơ hội thở lấy hơi, giết chết hắn!
...
Husky càng kêu gào, mọi người liền càng cảm thấy nó chính là Từ Khuyết, mỗi một người đều chuẩn bị đại chiêu, chuẩn bị đồng thời phóng thích.
Lần này, Husky có chút kiêng kỵ.
- Ta kháo! Trời ơi các ngươi có bị bệnh không hả?
- Còn đồng thời phát đại chiêu, bản thần tôn có cừu oán gì với các ngươi thế!
...
"Ầm!"
Đúng lúc này, bên trong một tiếng vang trầm thấp, một bóng dáng màu vàng, đột nhiên từ bên trong Kiếm Trủng vọt ra, bay về phía chân trời.
Chính là Từ Khuyết cầm lái Bumblebee đi ra, tốc độ rất nhanh, theo cửa ra phóng ra, làm thân xe bay lên, rơi ầm ầm lên trên mặt đất, hướng mọi người chạy như bay tới.
Giống như lần đầu tiên hắn lái Lamborghini xuất hiện ở trước mặt đám người kia vậy, phi thường lóa mắt không giảm tốc độ chút nào, vọt thẳng tới, trực tiếp va, hết cách rồi, tài xế già lái xe... Luôn luôn phong tao như thế.
Mọi người sợ hết hồn, vội vàng triển khai thân pháp tránh né, đồng thời nhìn thấy xe Từ Khuyết, cũng không khỏi chấn kinh.
- Trời ơi, đây lại là loại thần câu gì?
- Màu sắc tươi đẹp như vậy, chưa từng thấy qua!
- Khốn kiếp, các ngươi mau nhìn, người điều động thần câu là Takumi Fujiwara!
- Cái gì?
- Tiên sư nó, thực sự là hắn, chúng ta đánh sai người ư!
- Vậy con chó này từ đâu tới?
- Bên trong Kiếm Trủng còn một con chó sao?
Tất cả mọi người đều sửng sốt,
Bên trong Kiếm Trủng làm sao lại chạy ra một con chó? Hơn nữa miệng còn nói tiếng người, pháp quyết đối với nó vô dụng.
- Tiên sư nó, bây giờ mới biết đánh sai người sao? Bản thần tôn là sói, mẹ, các ngươi xong! Hiện tại đến phiên bản thần tôn phát đại chiêu...
Husky vừa nãy hoàn toàn bị người đè lên đánh! Nín một bụng lửa, đến lúc này, mới rốt cục muốn ra tay.
Hai cái chân sau của nó đứng trên mặt đất, giống như người vậy, bỗng nhiên nhảy lên, trực tiếp một đạp, mạnh mẽ quét về phía đầu một tu sĩ!
Hành động đáng một trăm điểm, nhưng đáng tiếc hiệu quả chả ra gì.
Thân thể tu sĩ kia nhẹ nhàng lệch ra, lúc chân của Husky quét tới, thân thể rơi xuống, một đầu va về phía một tên tu sĩ khác.
Nhưng tên tu sĩ kia đang ngẩn người, không chú ý tới tình huống này, chờ hắn kịp phản ứng lại cũng đã muộn, miễn cưỡng lùi về sau, vẫn bị Husky đụng vào đầu gối.
"Răng rắc!"
Một tiếng xương tiếng vỡ vụn, lập tức từ trên đùi tên kia tu sĩ truyền ra.
"A..."
Tu sĩ kia tại chỗ gào lên, tiếng kêu thảm thiết, té lăn trên mặt đất.
Tất cả mọi người trong nháy mắt trợn mắt lên, khó có thể tin.
Tu sĩ này là một trong những thiên kiêu, một thân tu vi đều đạt đến Nguyên Anh kỳ tầng một, lại bị một con chó đụng gãy chân.
Chuyện này... Sao có thể?
Từ Khuyết ngồi ở trong xe, cũng ngạc nhiên một trận, con chó này cũng quá cứng đi? Đây là thân thể thành thánh à, Kiếm Linh không chém nổi nó, liền tu sĩ Nguyên Anh kỳ bị đụng một cái cũng gãy xương.
Thực sự là Husky lợi hại!
Mà Husky hiển nhiên cũng không nghĩ tới mình sẽ đụng vào người, sau khi hơi kinh ngạc một chút, đột nhiên tỏ vẻ nghênh ngang, hai cái chân đứng trên mặt đất, chân trước chắp sau lưng, lớn tiếng cười lớn.
- Ha ha ha, thấy không? Bản thần tôn vừa rồi chỉ dùng một cái hư chiêu mà thôi, mục đích thực sự, là nhảy vào đến cắt ngang đầu gối ngươi.
...
Tất cả mọi người lập tức im lặng một trận.
Con chó này... Đủ vô sỉ.
Hơn nữa còn cảm giác có chút quen thuộc không tên, luôn cảm thấy đã gặp ở đâu.
A đúng rồi, là Takumi Fujiwara!
Mẹ, một người một chó này, chẳng lẽ là một nhóm?
Bằng không làm sao có thể vô sỉ đến mức độ tương tự như thế?
Không sai! Nhất định là như vậy, tuyệt đối là như vậy.
...
- Các ngươi còn lo lắng cái gì?
Đúng lúc này, tên tu sĩ bị cắt đứt chân kia đột nhiên phẫn nộ quát:
- Còn không bắt con chó này lại? Lão tử muốn đem nó nấu canh!
- Phải!
Tu sĩ người hầu đi theo, bao gồm cả hộ đạo giả, đều cùng nhau quát lên.
Ầm một tiếng, bọn họ lần thứ hai bấm ra pháp quyết, giơ pháp khí lên, nhằm phía Husky.
- Tiên sư nó, đến đây! Đến! CMN, đến thật hả...
Husky trừng lớn con mắt, thả vài câu hung ác, tiếp đó quay đầu liền chạy.
...
Từ Khuyết đang lái xe nhìn tình cảnh này, lập tức vui vẻ, hạ cửa sổ xe xuống, tỏ vẻ nhàn nhã, hướng Husky hô:
- Ngáo, ngươi chạy cái gì, đầu lưỡi ngươi mạnh như vậy, cần phải lợi dụng tốt! Nhanh, ngáo, nhanh liếm bọn họ!