Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 314: Ngũ Hành Sơn

Chương 314: Ngũ Hành Sơn
Khóe miệng Từ Khuyết mạnh mẽ co giật một cái.
Hắn tùy tiện nói có cá ướp muối lên xe hay không, đây cũng chỉ là Trang Bức hằng ngày mà thôi.
Trang Bức cần cái gì, ngôn ngữ cử chỉ đều phải tốt, bất kỳ tình huống gì đều phải bình tĩnh thong dong, còn phải có một cái miệng biết nói láo.
Vì thế, hắn căn bản không chuẩn bị thật để cho người lên xe.
Cũng không biết rằng con chó này lại vô sỉ đến trình độ như thế này, trước một khắc còn đang cười trên sự đau khổ của người khác, kêu người khác đánh chết Từ Khuyết, sau một khắc nghe được có thể lên xe, lập tức vô sỉ nhảy lên, quá biết gây chuyện.
Từ Khuyết nhìn Husky đang ra vẻ nịnh nọt, nháy mắt hô lên một câu "666", hắn tỏ ra không có gì để nói, hơn nữa còn một điểm tức giận đều phát không nổi.
- Thiếu niên lang, làm người phải giảng thành tín, ngươi đã nói kêu 666 là có thể lên xe, bản thần tôn đã hô, tuyệt đối sẽ không xuống xe đâu!
Husky nhìn chằm chằm Từ Khuyết nói.
Từ Khuyết trợn tròn mắt:
- Ta hỏi chính là có cá ướp muối nào lên xe hay không, ngươi là một con chó chạy tới xem náo nhiệt làm gì?
Husky nhất thời lẽ thẳng khí hùng nói:
- Rất không khéo, bản thần tôn năm đó đời thứ hai luân hồi, chính là một con cá! Còn nữa, bản thần tôn bây giờ là một con sói tiêu sái, cũng không phải là chó.
"..."
Từ Khuyết lần nữa không biết nói gì, lắc lắc đầu, lại nghĩ đến mình còn không biết rõ vị trí Hoàng Lăng Kim Nguyên Quốc, ngược lại cũng không tiếp tục tính toán cùng Husky.
Hơn nữa ở trong Tu Chân Giới cũng vô cùng khó có thể gặp một con Husky vô sỉ như thế, chuyện này nói như thế nào đây? Cũng coi như là duyên phận.
- Nếu ngươi cố ý muốn lên xe, vậy được rồi, chỉ đường cho ta, trước tiên đi Hoàng Lăng Kim Nguyên Quốc dạo một vòng.
Hắn giẫm chân ga, một đường hướng về phía trước chạy nhanh.
Husky lần này cũng không khoác lác, cũng thật biết phương hướng Hoàng Lăng, vuốt chó hướng về trước duỗi một cái, cực kỳ oai vệ đáp:
- Hướng về con đường núi này đi tới, bản thần tôn năm đó ở Hoàng Lăng đào một cái lối vào, bây giờ hẳn còn tồn tại.
Lông mày Từ Khuyết lập tức nhíu lại:
- Ta kháo, ta sẽ không chui chuồng chó!
- Tiên sư nó, bản thần tôn không phải chó!
Trong nháy mắt Husky cũng nổi giận, nhe răng trợn mắt, nếu không phải là kiêng kỵ Kiếm Linh, khẳng định bây giờ nó đã xông lên cắn Từ Khuyết.
Từ Khuyết lại cười híp mắt nói:
- Yên tâm đi, ta hiểu ngươi. Dù sao có câu nói hay lắm, không muốn làm chó sói, không phải một con Husky tốt.
- Húc cái gì ky, bản thần tôn tên là Uy Võ Vương, chính là Thượng Cổ...
- Đừng đừng, xin ngươi thương xót, đừng sỉ nhục Long tộc nhà người ta được không? Mà lại nói tới, ta mới là truyền nhân chính tông của Long đó.
Từ Khuyết tỏ vẻ ghét bỏ nói.
Husky lập tức liền không vui, trừng lớn con ngươi, trừng trừng nhìn Từ Khuyết chằm chằm, tựa hồ đang cân nhắc có nên liều lĩnh nguy hiểm bị Kiếm Linh đánh một trận hay không, đi cắn Từ Khuyết mấy cái.
"Ầm!"
Lúc này, một đạo Kiếm Quyết đột nhiên từ bên cạnh cửa sổ xe đập xuống, dưới một tiếng nổ lớn, cả khối mặt đất hoàn hảo trong nháy mắt biến thành một cái hố lớn, bùn đất đá sỏi nát tan bắn lên.
Từ Khuyết lập tức kéo cửa xe lên, hừ lạnh nói:
- Đám cặn bã này vẫn còn dám đuổi, thực sự là muốn buộc ta đại khai sát giới rồi!
Nói xong, trên người hắn lập tức bốc lên sát ý lăng lệ.
Husky ở một bên cười ngây ngô, cười nói:
- Thiếu niên lang, đã sớm nói cho ngươi mau thả ra Kiếm Linh ra. Nhưng nếu Kiếm Linh vừa ra, ngươi phải giết sạch tất cả mọi người, bằng không tin tức này truyền ra, nhất định sẽ có vài lão quái lánh đời tìm đến ngươi phiền phức, đến lúc đó cái gì Hợp Thể kỳ, Độ Kiếp kỳ đều đến, ngươi liền xong đời.
- Còn Hợp Thể kỳ Độ Kiếp kỳ, không phải nói bên trong ngũ quốc, liền một Luyện Hư kỳ đều không có sao? Người hải ngoại có thể mạnh tới đâu?
Từ Khuyết vô cùng hờ hững.
Husky nhất thời cười to lên:
- Ha ha, thiếu niên lang, ngươi quả thật là không có kiến thức! Chà chà, ếch ngồi đáy giếng. Nhưng cũng đúng, địa phương nhỏ này của các ngươi, cũng chỉ có thể như vậy, chỉ là ngũ quốc ở bên ngoài cũng chỉ là một nơi thâm sơn cùng cốc, liền một ngọn núi của người ta cũng không sánh bằng.
- Oh, nói vậy hình như ngươi rất có kiến thức, ngũ quốc ở bên ngoài mới chỉ là một ngọn núi? Ngươi dám khoác lác à? Nói như vậy, Husky ngươi tự xưng là hậu duệ của Ma Long, nổ tung trời, lại bị nhốt ở bên trong Kiếm Trủng không hề bắt mắt ở trong một ngọn núi ư? Vậy ngươi còn không thấy ngại nói mình rất trâu bò?
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế cũng vui vẻ, ngũ quốc to lớn như thế, nếu như ở bên ngoài chỉ tính là một ngọn núi, vậy thế giới bên ngoài to lớn đến cỡ nào?
Chuyện này quả thật là khó có thể tưởng tượng.
Tuy rằng Từ Khuyết cũng đã sớm tiếp nhận sự thật đây là một cái thế giới Tu Tiên thần kỳ khó lường, thế nhưng nhận thức của hắn đối với thế giới này vẫn tương đối bình thường.
Đây rõ ràng chính là năm cái quốc gia có diện tích lớn như thế, lại... bị Husky nói thành là một ngọn núi nhỏ như vậy, Từ Khuyết tỏ vẻ rất khó lý giải cùng tiếp thu.
Nhưng Husky cũng tỏ vẻ đắc ý, giống như rốt cuộc đã tìm được một điểm cảm giác ưu việt, có thể ở trước mặt Từ Khuyết khoe khoang một hồi.
Nó cao thâm khó dò giơ giơ móng vuốt, con mắt cười thành hình trăng lưỡi liềm, nói:
- Bản thần tôn là thần đã sống qua 6 thế, chuyện gì đều biết. Như ngũ quốc này của các ngươi, ở niên đại trước, có người nói chỉ là một toà Ngũ Hành Sơn, hơn nữa còn chỉ là pháp bảo của một vị đại năng, hình như là vì trấn áp một sinh linh nào đó.
"Két két!"
Đột nhiên, xe bỗng nhiên thắng gấp một cái, mạnh mẽ ngừng lại.
CMN!
Ngũ Hành Sơn?
E rằng bất luận người địa cầu nào có huyết thống Hoa Hạ, nghe được ba chữ này, nhiệt huyết đều sẽ lập tức sôi trào lên.
Từ Khuyết cũng không ngoại lệ, nghe được Husky đột nhiên nói tới ba chữ Ngũ Hành Sơn, lại còn trấn áp một sinh linh nào đó, trong nháy mắt tóc gáy đều dựng thẳng đứng lên.
Husky không đeo dây an toàn, suýt chút nữa liền đâm đầu vào kính trước xe, cũng may đầu lưỡi nó rất nhanh, không đành lòng va vỡ thủy tinh, mạnh mẽ chặn thân thể lại, ngừng lại.
Nhưng lúc này nó lại không ngăn cản được sự phẫn nộ, lúc này liền trừng mắt về phía Từ Khuyết cả giận nói:
- Tiên sư nó, ngươi lại muốn mưu hại bản thần tôn sao?
Nhưng Từ Khuyết lúc này đang tỏ vẻ chấn động, khó có thể tin.
- Ngũ Hành Sơn? ngươi nói ngũ quốc này là Ngũ Hành Sơn? CMN, bị trấn áp ở dưới chân núi không phải là Tôn Ngộ Không sao? Ngươi càng thổi càng thái quá!
- Tiên sư nó, bản thần tôn chưa bao giờ khoác lác, đây chính là ta nhìn thấy ở trên một quyển sách cổ, nhưng bên trong cũng không nói trấn áp sinh linh gì, tiểu tử ngươi đừng lung tung bịa chuyện lừa bịp bản thần tôn, bản thần tôn không thể bị mắc lừa đâu!
Husky ra vẻ ta rất khôn khéo nói.
Từ Khuyết thì lại đau cả đầu, nghĩ thầm đúng là mình cả nghĩ quá rồi, Ngũ Hành Sơn mà thôi, không nhất định chính là chỉ Ngũ Chỉ Sơn kia, pháp bảo cái gì, chắc là trùng hợp thôi.
Lại nói, nếu thật sự có Tôn Ngộ Không, không thể nào không có ai nghe nói qua tên của nó được.
Trời ơi, suýt chút nữa liền cho là mình xuyên việt tới Tây Du Ký!
- Trong sách cổ kia còn ghi chép cái gì nữa?
Từ Khuyết lần nữa nổ máy xe, đồng thời hỏi.
Husky lắc lắc đầu:
- Đây đều là Thiên Cơ, không thể tiết lộ.
- Ngươi xuống xe cho ta!
- 666!
- Ta bảo ngươi xuống xe, ngươi gọi 666 làm cái gì?
- Bản thần tôn mặc kệ, là chính ngươi nói, chỉ cần kêu 666 liền được lên xe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất