Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 318: Nicolas Mộ Dung Cẩu Đản

Chương 318: Nicolas Mộ Dung Cẩu Đản
- Tiểu tử, ngươi đừng hung hăng, bản thần tôn sớm muộn cũng đoạt đồ vật nát này của ngươi đến!
- Gào, có gan đình chiến!
- A đau quá đau quá, đình chiến, bản thần tôn yêu cầu đình chiến!
- Tiên sư nó, trạng thái của bản thần tôn ngày hôm nay không được tốt, trước tiên chịu thua, đừng đánh nữa!
- CMN, ngươi còn đánh... Gào!
Husky bị đạn Kim Nguyên Linh Khí dày đặc đánh cho tán loạn khắp nơi, điên cuồng hướng về bên trong đoàn người lao tới.
Vừa bắt đầu chiêu này còn có chút tác dụng, nhưng sau khi tu sĩ ở đây bị giết đến gần hết rồi, thêm vào một số người đã rút đi, Husky liền há hốc mồm, toàn trường liền còn lại một mình nó đang chạy trốn tán loạn, cuối cùng không thể không hô to chịu thua.
...
Mà các tu sĩ xa xa nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng cũng sợ hãi không thôi, lạnh cả sống lưng.
Một con Husky này đã đủ đáng sợ, không nghĩ tới tiểu tử kia sau khi mặc vào con rối giáp này, càng trở nên hung tàn hơn, thậm chí ngay cả này một con chó cũng đánh cho một trận.
- Tiểu tử này quá ác, điên lên liền chó đều không buông tha!
- Thi thể đầy đất máu chảy thành sông, hắn đều không nháy mắt một cái, sát tâm lớn như vậy, tương lai nhất định là tên ngoan nhân!
- Con chó kia không phải là cướp trước một bước giết Trưởng lão Lang Kiếm Tông thôi sao? Cần gì phải tàn nhẫn muốn đuổi theo nó đánh như thế?
- Mọi người đều rõ như ban ngày, biết là hắn đánh bại trưởng lão Lang Kiếm Tông, chẳng lẽ là bởi vì danh tiếng bị cướp, vì thế không cam lòng?
- Mặc kệ nó, tiểu tử này cùng con chó kia đều không phải thứ tốt, bây giờ trừ phi những cường giả kia tới, bằng không không ai có thể trấn áp được hắn, chúng ta vẫn là mau mau lùi đi.
Rất nhiều người chỉ lo tiếp tục bị đuổi giết, đều lựa chọn rút đi.
Có thể ở Tu Chân giới có được tu vi cao như thế, không có ai là không sợ chết, đối với với bọn họ mà nói, giải thưởng to lớn hơn nữa, cừu hận to lớn hơn nữa cũng không quan trọng bằng mạng của mình.
Tuy trong lòng phần lớn người không cam lòng, rõ ràng là bọn họ truy sát Từ Khuyết, giờ ngược lại lại bị một mình Từ Khuyết tiêu diệt toàn trường, tử thương vô số, các đại tông phái cùng gia tộc đều tổn thất nặng nề, bộ mặt tối tăm.
Thảm nhất chính là Lang Kiếm Tông, đầu tiên là chết một vị vạn cổ kỳ tài Kiếm Thần Chi Tử, còn có mấy tên hộ đạo giả, bây giờ ngay cả trưởng lão đều bị diệt, hơn nữa còn là chết ở trên tay một con chó, thật sự là quá mất mặt.
Nhưng mà địa thế còn mạnh hơn người.
Bọn họ ngay cả một con chó đều đánh không lại, còn mặt mũi nào lại ở lại chỗ này nữa?
Ở lại chỗ này làm cái gì? Chịu chết sao?
Dù cho là người của Lang Kiếm Tông, mặc dù tổn thất nặng nề như vậy, đều không thể không lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn mau mau rút đi, nếu không, e rằng đúng là muốn toàn quân bị diệt.
Cuối cùng, mọi người đều tản đi.
Địa phương trống trải như vậy, mới vừa rồi còn một đám người gọi đánh gọi giết, bây giờ cũng chỉ còn sót lại Từ Khuyết cùng Husky đang tranh tới gọi đi.
Mà chỉ chốc lát sau, Từ Khuyết cũng bị tiếng kêu gào khóc thảm thiết của Husky làm phiền, lựa chọn thu tay lại.
"Loảng xoảng" vài tiếng vang lên, Bumblebee lại lần nữa biến thành hình thái xe thể thao, xuất hiện ở trên mặt đất.
Husky lúc này ngã sấp trên đất, đưa đầu lưỡi lớn, liên tục thở dốc, thỉnh thoảng còn mở to mắt quay đầu trừng Từ Khuyết, hiển nhiên trong lòng không phục lắm.
Nhưng là, trong lòng không phục cũng vô dụng,
Cuối cùng còn không phải là bị Bumblebee của Từ Khuyết đè lên đánh hay sao?
Hơn nữa là đánh cho một điểm tính khí đều không còn, giờ nhìn thấy Từ Khuyết đem Bumblebee biến trở về dáng vẻ ô tô, trong lòng vẫn còn sợ hãi đứng ở bên cạnh cẩn thận mà nhìn.
Từ Khuyết thấy thế liền vui vẻ, lớn tiếng nói:
- Có phải là không phục, không phục trở lại!
- Tùy ý tái chiến!
Husky tính khí tới cũng nhanh, đi càng nhanh hơn, con ngươi đảo một vòng, từ trên mặt đất đứng lên, bước hai cái chân sau, giống như người nhanh chóng chạy đến bên cạnh xe.
"Ầm" một tiếng vang trầm thấp, đầu nó kề sát ở trên cửa sổ xe, nháy mắt, cực kỳ nịnh nọt nói: "666!"
- 6 cái gì mà 6, đừng hy vọng có thể lên xe, ta đi trộm Hoàng Lăng đây, gặp lại!
Từ Khuyết nói xong, lập tức giẫm chân ga.
Husky vội vã ôm lấy thân xe, hét lớn:
- Thiếu niên lang, không có bản thần tôn dẫn đường, ngươi không tìm được cái lối vào kia đâu, nhanh để bản thần tôn vào đi, 666!
Trong lòng Từ Khuyết hơi động, nếu có lối vào thì đương nhiên là chuyện tốt, dù sao ở ngoài Hoàng Lăng khẳng định có cấm chế gì đó.
Đến lúc đó miễn không vào được lại còn bị hệ thống bóc lột, còn không bằng mang con chó này theo, có thể tiết kiệm một mớ điểm Trang Bức.
Hơn nữa con chó này tuy rằng khá là não tàn cùng vô sỉ, thế nhưng bản lĩnh tựa hồ vẫn có một chút, chí ít khá là biết chịu đòn, đến lúc đó làm một nồi... Thịt chó chắc là rất ngon.
Lúc này, hắn nhìn về phía Husky, trầm giọng nói:
- Thôi, nể tình ngươi thành tâm một phen, ta để ngươi lên xe, nhưng ngươi còn nợ ta một món nợ, tiến vào Hoàng Lăng nếu ngươi dám xằng bậy, ta khẳng định thả Kiếm Linh ra đánh chết ngươi.
- Ha ha, bản thần tôn xưa nay không xằng bậy, làm việc ổn thỏa, cứ việc yên tâm đi thiếu niên lang à.
Husky vỗ ngực bảo đảm, con mắt cười thành hình trăng lưỡi liềm.
Từ Khuyết cũng biết Husky này nói thì cũng chỉ có thể tùy tiện nghe một chút, cũng không để ý, mở cửa xe liền để nó lên xe.
Sau đó ở dưới sự chỉ dẫn của Husky, một người một chó lái xe, nhanh chóng hướng về phương hướng Hoàng Lăng chạy đi.
...
Hoàng Lăng ở ngay bên Kiếm Trủng, cách nhau rất gần.
Nhưng lối vào mà năm đó Husky đào, lại ở một đầu khác của Hoàng Lăng, điều này dẫn đến Từ Khuyết vòng quanh núi một vòng.
Cho đến chạng vạng hoàng hôn, một người một chó mới đến chỗ cần đến, cũng thu hồi cái xe màu sắc tươi đẹp này.
Thế nhưng, xa xa nhìn cái gọi là lối vào kia, Từ Khuyết há hốc mồm, Husky cũng sửng sốt.
- Tại sao lại như vậy? Cái quái gì đây, đây là người nào làm, dám đem động do bản thần tôn đào đổi thành binh doanh?
Husky tức giận nói.
Từ Khuyết tỏ vẻ không nói gì.
Trời mới biết lúc trước Husky đến cùng là đào động bao lớn.
Bây giờ toàn bộ cửa động, hoàn toàn bị thủ vệ Hoàng Lăng đổi thành binh doanh trú quân, còn bày xuống cấm chế, nơi sâu trong binh doanh, ít nhất còn có hai đạo khí tức cường giả Anh Biến kỳ mơ hồ truyền ra.
- Ngáo, ngươi có còn chút tác dụng nào hay không? Mau mau lại đào một cái đi ra đi, không đúng, ngươi có thể dùng đầu lưỡi liếm mà, Hoàng Lăng này không cứng rắn bằng vách đá bên trong Kiếm Trủng, mau mau thử xem!
Mắt Từ Khuyết sáng lên, nghĩ đến biện pháp kiếm điểm Trang Bức, ánh mắt dán vào đầu lưỡi Husky.
Husky lập tức liền không vui, tức giận nói:
- Bản thần tôn tên là Uy Võ Vương, không phải tên Husky (Ngáo) ! Thiếu niên lang, ngươi lại gọi bản thần tôn Ngáo là sai rồi!
- Uy Võ Vương chó má gì, ngươi cảm thấy êm tai không? Quá LOW! Như vậy đi, ta cho ngươi lên một cái tên đẳng cấp, ngươi đi đem Hoàng Lăng liếm ra một con đường, thế nào?
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
- Tên là gì?
Con ngươi của Husky sáng ngời, có chút cảm thấy hứng thú.
- Nicolas Mộ Dung Nhị Cẩu!
"Gào!" Husky lúc này giận dữ, nhe răng trợn mắt gào lên một tiếng, làm bộ muốn tấn công Từ Khuyết.
Từ Khuyết vô cùng hờ hững:
- Nếu không gọi Nicolas Mộ Dung Cẩu Đản cũng được.
- Gào, mẹ nó, tiểu tử, bản thần tôn ngày hôm nay phải cùng ngươi đại chiến một trận, huyết chiến đến cùng!
Husky lập tức vọt lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất