Chương 365: Tiểu Tử Này Lại Muốn Giở Trò Gì?
Trong lúc không để ý, một canh giờ đã đi qua.
"Ầm ầm!"
Bên trong một tiếng nổ vang nặng nề, Đại Hoàng Tử bên kia vang lên một trận tiếng hoan hô.
Đồng thời một đạo ánh sáng lấp loé chói mắt, ở bên trong lò luyện khí lập loè.
- Ha ha, quá tuyệt rồi.
- Rốt cục thành công, không hổ là Đỗ đại sư.
- Chỉ vẻn vẹn một canh giờ, liền luyện chế ra pháp khí cấp bậc lục tinh.
- Đại Hoàng Tử, ta nguyện ý mang theo cái pháp khí lục tinh này, chủ động xuất chiến, chém giết Cổ Giáp Khôi Lỗi!
Một tên thiên kiêu Nguyên Anh kỳ thực lực không tầm thường nói.
Khắp khuôn mặt Đại Hoàng Tử đều là ý cười, gật đầu nói:
- Được, vậy liền do ngươi xuất chiến trước. Đỗ đại sư, ngươi có thể nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó lại tiếp tục luyện chế pháp khí.
- Không sao, bằng vào thần hồn của ta, còn có thể lại luyện chế thêm hai cái pháp khí nữa, không cần nghỉ ngơi.
Đỗ đại sư nói một tiếng, lại cầm lấy thiên tài địa bảo mới, tiếp tục luyện chế.
Mà tên thiên kiêu chủ động xin xuất chiến kia, đã mang theo pháp khí cấp bậc lục tinh, cực kỳ hưng phấn xông lên trước phòng tuyến, đại chiến cùng Cổ Giáp Khôi Lỗi.
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Ác chiến mấy chục hiệp, tên thiên kiêu kia biểu hiện ra mười phần thần võ.
Cuối cùng dưới một cái bạo phát, rốt cục đánh nát một con Cổ Giáp Khôi Lỗi!
- Được!
- Khá lắm!
- Làm rất hay!
Bên trong Hoàng Lăng, người ở bên cạnh Đại Hoàng Tử đều kinh ngạc thốt lên, rất là kích động.
Ở ngoài Hoàng Lăng, mọi người thông qua Càn Khôn Kính thấy cảnh này, cũng đều thay đổi sắc mặt.
- Quá mạnh mẽ rồi.
- Tuy nói pháp khí cấp bậc lục tinh rất cường đại, nhưng mấy chục hiệp liền diệt được một con Cổ Giáp Khôi Lỗi, có thể thấy được thực lực của vị thiên kiêu kia rất phi phàm.
- Như vậy, Đại Hoàng Tử đã bắt một điểm trước rồi.
- Các ngươi xem trên bảng xếp hạng đi, tên của Đại Hoàng Tử đã xuất hiện, nằm ở vị trí thứ nhất kìa.
- Ồ, chờ chút, mau nhìn, các đại sư của mấy vị hoàng tử khác, tựa hồ cũng sắp luyện chế thành công rồi.
...
Mộ thất bên trong Hoàng Lăng, người bên cạnh Nhị Hoàng Tử, Tam Hoàng Tử, Bát Hoàng Tử, mấy vị luyện khí đại sư đầu đầy mồ hôi, đều tiến vào giai đoạn luyện chế cuối cùng.
Tại bọn họ phát huy ra vượt xa lúc bình thường, cuối cùng thành công hoàn thành luyện chế pháp khí
Không hề bất ngờ, mỗi vị đại sư đều luyện chế thành công pháp khí cấp bậc lục tinh ra, lò luyện khí trong nháy mắt lấp loé ánh sáng.
Vài tên hoàng tử hoan hô một tiếng, lúc này phái ra thiên kiêu mạnh nhất dưới tay, để bọn họ mang theo pháp khí, giết vào bên trong đám Cổ Giáp Khôi Lỗi.
Lập tức, đối chiến bên trong mộ đạo càng trở nên kịch liệt.
Đám thiên kiêu nắm giữ pháp khí mạnh mẽ kia, nhất thời nắm giữ thực lực đánh giết Cổ Giáp Khôi Lỗi, tốc độ cũng rõ ràng tăng lên không chỉ là một cấp bậc.
Trên thực tế sức chiến đấu đơn thể của những Cổ Giáp Khôi Lỗi này, cũng không phải là mạnh phi thường, nhưng bọn chúng mạnh ở số lượng đông đảo, lúc liên hợp lại khởi xướng công kích, sức mạnh chồng chất giống như quân đội có thể cùng đánh, uy lực mạnh mẽ đến cực điểm.
Ầm ầm ầm...
Từng trận tiếng nổ vang rền vang lên, cùng với từng đạo từng đạo pháp quyết, ánh sáng phân tán, tình hình chiến trận có vẻ rất lạc quan.
Nhưng mấy vị luyện khí đại sư cũng không dám nghỉ ngơi, sau khi ăn vào đan dược bổ sung chân nguyên, lại tiếp tục tiến vào trạng thái luyện chế pháp khí.
Bọn họ muốn trong thời gian ngắn nhất, trước lúc thần hồn tiêu hao hết, đem hết toàn lực luyện chế ra càng nhiều pháp khí.
Mà lúc này, ai cũng không chú ý tới, Từ Khuyết đã lắp ráp hoàn thành linh kiện quan trọng của Iron Man.
- Hô, cuối cùng cũng coi như xong rồi!
Từ Khuyết lắp ráp mũ giáp của Iron Man xong, sau khi thả vào không gian chứa đồ, tầng tầng thở dài một hơi.
- Chuyện này... Như thế liền hoàn thành rồi?
Thất Công Chúa đứng bên cạnh xem xong toàn bộ quá trình lắp ráp, trước sau có chút ngơ ngác, vẫn không hiểu rõ Từ Khuyết đến cùng đã làm cái gì.
Trên mặt Từ Khuyết lần nữa lộ ra nụ cười, lạnh nhạt nói:
- Chỉ là hoàn thành bước đi đầu tiên, bây giờ còn phải đợi thêm một lúc nữa.
Bởi vì lò phản ứng hình trụ là lần thứ nhất nạp năng lượng, cần ba canh giờ, bây giờ mới qua một nửa thời gian, còn phải đợi thêm một hồi nữa.
- Chờ cái gì nữa?
Thất Công Chúa tò mò hỏi.
- Chờ vật này sáng hẳn lên.
Từ Khuyết cũng không kiêng kị, xoay tay liền lấy ra lò phản ứng hình trụ.
Toàn bộ lò phản ứng hình trụ, kích cỡ ước chừng tương đương bàn tay.
Bởi còn chưa nạp xong năng lượng, lò phản ứng hình trụ này chỉ toả ra vầng sáng nhàn nhạt, bên trong màu trắng noãn lộ ra một điểm lam nhạt, rất là xinh đẹp.
Thất Công Chúa nhìn có chút xuất thần, trừng lớn đôi mắt đẹp, hiếu kỳ nói:
- Từ công tử, đây là vật gì?
- Đây là chí bảo Tony Stark của Tạc Thiên Bang chúng ta luyện chế ra, tên là lò phản ứng hình trụ, là đồ vật rất cường đại để Trang Bức!
Từ Khuyết cười nói, nâng lò phản ứng ở trong lòng bàn tay, nhảy xuống bàn.
Thất Công Chúa căn bản nghe không hiểu Từ Khuyết nói tới lò phản ứng là cái gì, dường như đứa nhỏ tỉnh tỉnh mê mê, hiếu kỳ gật đầu, tiếp tục đánh giá lò phản ứng.
Mà ở ngoài Hoàng Lăng, rất nhiều người thông qua Càn Khôn Kính thấy cảnh này, đều cau mày.
- Tiểu tử này lại muốn chơi trò gian gì thế?
- Khối đồ vật phát sáng trong tay hắn kia, đến cùng là cái gì?
- Vừa nghe hắn nói, hình như là gọi lò phản ứng gì đó.
- Ha ha, cái lò nhỏ bé như thế, có thể làm được gì đây?
- Đúng rồi, các ngươi nhìn lò luyện khí của mấy vị đại sư khác, thô bạo bao nhiêu, cái lò phản ứng gì đó trên tay hắn quả thực chính là cháu đi thăm ông nội mà.
- Xong xong, Thất Công Chúa quá đơn thuần, hình như đã bị hắn dụ khị rồi.
- Đúng rồi, mau phái người đi vào báo cho Thất Công Chúa, chớ bị tiểu tử này lừa, tiểu tử này chỉ là đang lừa gạt mọi người thôi.
...
Rất nhiều người lo lắng, không đành lòng nhìn thấy Thất Công Chúa bị Từ Khuyết lừa.
Nhưng có một ít người, lại tỏ vẻ vô cùng bình tĩnh.
Đặc biệt là Kim Hoàng, ánh mắt lấp lánh, nhìn kỹ Từ Khuyết trong Càn Khôn Kính, vẫn chưa mở miệng nói chuyện.
Ngược lại là lão thái giám bên cạnh, nghe thấy mọi người thấp giọng nghị luận, có chút cuống lên, vội hướng về Kim Hoàng bên cạnh nói:
- Hoàng Thượng, nếu không lão nô phái người đi...
- Không cần!
Kim Hoàng lắc đầu, cắt ngang lão thái giám.
Sau đó, con ngươi của Kim Hoàng hơi híp lại, lạnh nhạt nói:
- Nếu là thí luyện, vậy tùy ý bọn nó đi.
- Nhưng là... lão nô sợ Từ Khuyết này gây bất lợi đối với Thất Công Chúa.
- Không sao, trẫm quan sát qua đồ trên tay thiếu niên kia, rất bình thường, không có một chút linh lực lưu động nào, chắc là không có nguy hiểm gì, Tiểu Thất là cái đứa trẻ thông minh, nhất thời hiếu kỳ mà thôi, không cần để ý.
- Dạ! Lão nô rõ ràng rồi.
Lão thái giám đáp lại một tiếng, liền lại lui về chỗ cũ.
Kim Hoàng im lặng trong chốc lát, hơi chần chờ, ánh mắt lại nhìn về phía một cái thần câu cách đó không xa, môi hơi động, truyền âm nói:
- Mẫu hậu, trẫm quan sát vật trong tay thiếu niên kia, vẫn chưa phát hiện chỗ nào kỳ lạ, ngài có thể nhìn ra chút gì hay không?
Thái hậu hờ hững đáp: - Ai gia cũng không phát hiện chỗ nào kỳ lạ, thiếu niên này tuy rằng ngôn hành cử chỉ quái lạ, nhưng hành sự rất xốc nổi, vật ấy phỏng chừng cũng là dùng để hù dọa mọi người mà thôi.
- Như vậy... Trẫm cũng yên tâm rồi!
Kim Hoàng nghe Thái hậu nói xong, lúc này mới triệt để yên lòng.
Mà bên trong thần câu, sau khi Thái hậu mang khăn che mặt truyền âm xong, ánh mắt vẫn nhìn kỹ Từ Khuyết bên trong Càn Khôn Kính.
Mấy hơi thở sau, khóe miệng nàng mới vung lên một nụ khinh bỉ, tự cười nói:
- Còn tưởng rằng thiếu niên này thật sự có chỗ phi phàm, xem ra cũng chỉ là am hiểu điều động thần câu mà thôi, còn lại... thật sự là không đáng nhắc tới.