Chương 37: Cá Nhân Ta Kiến Nghị Các Ngươi Cùng Lên
- Đùng!
Huyền Trọng Xích nặng nghìn cân hung hăng đập trên mặt cóc yêu, khiến khuôn mặt nó bị đánh đến vặn vẹo.
Thân thể to lớn trực tiếp từ không trung rơi xuống!
Ầm!
Mặt đất bị va đập tạo ra một hố to, cát đất bay tung toé.
Đòn đánh này rất nghiêm trọng, Diễm Phân Phệ Lãng Xích không chỉ có cảnh giới viên mãn, hơn nữa còn có Long Đằng Cửu Biến chín lần sức mạnh bổ trợ, trong nháy mắt đánh trọng thương cóc yêu.
Con yêu thú Nguyên Anh kỳ này cứ thế nằm trên mặt đất, không dậy nổi.
Từ Khuyết ngẩn ra, sau đó lại thấy buồn cười.
Hắn chưa nghe được tiếng hệ thống thông báo, chứng tỏ con cóc yêu này còn chưa có chết, nhưng rất có khả năng là đã ngất đi, cho nên mới lâu như vậy mà vẫn không có động tĩnh.
Nhưng mà đây chính là tồn tại Nguyên Anh kỳ, giết được sẽ có mấy chục vạn kinh nghy, sao có thể buông tha?
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết điều khiển sấm chớp, chuẩn bị hạ xuống mặt đất, cho cóc yêu kia một đòn cuối cùng.
Nhưng đúng lúc này, trong rừng cây đột nhiên xuất hiện mấy bóng người, tay cầm cung tên và đao thương, không nói hai lời, hướng tới cóc yêu đang hôn mê bất tỉnh kia đánh loạn một trận!
Từ Khuyết trợn to hai mắt.
Này này này!
Ta kháo, chuyện gì thế này?
Đây là cướp quái à?
- Dừng tay dừng tay, một đòn cuối cùng để cho ta.
Từ Khuyết hô lớn, từ không trung vọt xuống.
Nhưng những người kia không thèm để ý đến hắn, có hai người trong đó đang bắn tên lại trực tiếp xoay người, mặt không chút cảm xúc, hướng cung tên về phía Từ Khuyết!
Hưu! Hưu!
Nhất thời, hai mũi tên nhọn lạnh lẽo sắc bén phá không bắn tới Từ Khuyết.
Mẹ nó, giặc cướp từ chỗ nào đến! Cướp quái còn không nói, lại còn muốn giết người? Các ngươi phản rồi.
Trong nháy mắt Từ Khuyết cảm thấy vô cùng căm tức.
Nâng Huyền Trọng Xích trong tay, triển khai Lục Hợp Du Thân Xích, vung ra xích ảnh màu đen như mực, cộng thêm thân pháp quái dị, trong nháy mắt đã đến gần hai người bắn tên kia.
Sắc mặt hai người đông thời biến đổi, vội vàng thối lui về sau, đồng thời hô lớn với mấy tên đồng bạn khác:
- Trước tiên đừng động con Tam Nhãn Độc Thiềm kia, tiểu tử này không đơn giản, trước tiên giải quyết hắn lại nói.
Mấy tên đồng bạn nghe vậy, lập tức ngừng tay, vẻ mặt kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết.
Một nam tử tay cầm thương nhọn quét qua Từ Khuyết, rồi cau mày nói:
- Không đơn giản cái gì? Kải chỉ là một tiểu tử Kim Đan kỳ tầng một à, hai người các ngươi còn không giải quyết được sao?
Một nam một nữ khác tay cầm phi kiếm cũng quét qua Từ Khuyết, rồi lập tức nở nụ cười xem thường.
- Chỉ là Kim Đan kỳ tầng một mà dám một thân một mình chạy đến Khô Cốt Lâm, đúng là điếc không sợ súng.
Hai tên nam tử cầm cung tên vừa giao thủ với Từ Khuyết, lúc này lại là tỏ rõ vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói:
- Không nên đánh giá thấp tiểu tử này,
Vừa nãy hắn vừa thi triển một pháp quyết vô cùng quỷ dị, nếu chúng ta không kịp rút đi, sợ là đã bị trọng thương!
"Ồ?" Ba tên đồng bạn nghe vậy, ánh mắt lại rơi xuống người Từ Khuyết.
Từ Khuyết cũng nhàn nhạt liếc bọn họ một chút, không nói gì mà lắc lắc đầu.
Năm người này đều là Kim Đan kỳ, hai người bắn tên là Kim Đan kỳ tầng năm, một nam một nữ cầm kiếm là Kim Đan kỳ tầng sáu, mà nam tử cầm thương nhọn trong tay là Kim Đan kỳ tầng tám.
Đội hình như vậy, ở bên ngoài cũng được coi là một đội ngũ thực lực cường hãn.
Nhưng mà ở trong mắt Từ Khuyết, năm người này hoàn toàn chính là năm con gà bệnh.
Hắn vác Huyền Trọng Xích lên trên vai, nhàn nhạt nói:
- Tam Nhãn Độc Thiềm này là do ta đánh ngất, các ngươi chạy tới không nói gì đã muốn chiếm tiện nghi, chuyện này tính thế nào? Hơn nữa các ngươi còn muốn giết ta?
Này năm người nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó lại bắt đầu cười lớn.
- Ngươi đánh ngất? Ha ha ha, buồn cười chết ta.
- Tiểu tử, ngươi biết Tam Nhãn Độc Thiềm này có cảnh giới gì sao? chúng ta lần theo nó bảy ngày bảy đêm cũng không dám ra tay, ngày hôm nay chắc nó ăn nhầm thứ gì nên mới bị ngất đi, ngươi lại nói là bị ngươi đánh ngất? Đúng là biết cách khoác lác mà.
- Lại nói, chúng ta giết ngươi thì thế nào? Đây chính là Khô Cốt Lâm, cho dù ngươi có lai lịch to lớn hơn nữa thì ở đây ngươi cũng sẽ bị người xâu xé.
...
Từ Khuyết cười nói:
- Nói như vậy, ta cũng có thể giết các ngươi? Được thôi, nói một chút coi, các ngươi muốn một mình đấu hay là cùng tiến lên? Cá nhân ta kiến nghị nên cùng tiến lên, để không làm lỡ thời gian, dù sao thời gian của ta rất quý giá.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết mạnh mẽ Trang Bức thành công, khen thưởng 20 điểm Trang Bức!
Tiếng thông báo hệ thống khen thưởng vang lên.
Năm người này lần thứ hai bị lời Từ Khuyết nói khiến cho sững sờ, lập tức vẻ mặt như nhìn kẻ ngu si, lại nở nụ cười.
- Ha ha, ta không nghe lầm chứ? Tiểu tử này lại bảo chúng ta cùng xông lên?
- Khà khà, tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi tu luyện pháp quyết quỷ dị là có thể vô địch thiên hạ.
- Ngươi phải rõ ràng, ngươi chỉ là Kim Đan kỳ tầng một, một người trong chúng ta tùy tiện đều có thể tiêu diệt ngươi.
- Người tự đại thường thường sẽ nhanh chết, hiển nhiên, ngươi cách cái chết không còn xa nữa!
Nói xong, trên mặt mấy người lại nở nụ cười châm chọc, rồi chuyển thành cười gằn, bắt đầu nổi lên sát cơ.
Con ngươi Từ Khuyết híp lại, cười nhạt nói:
- Yên tâm đi, ta bấm tay tính rồi, người khiêm nhường giống ta như thế này, cách cái chết còn rất xa. Ngược lại là các ngươi ấy, đã bước nửa bước đến bên bờ tử vong rồi.
- Ha ha, khá khen cho kẻ có miệng lưỡi bén nhọn, ngu điếc không sợ súng.
Nam tử cầm thương nhọn nở nụ cười lạnh lẽo, hắn coi Từ Khchỉ là một kẻ ngu tự đại ngông cuồng, không kiên nhẫn khoát tay nói:
- Không cần phí lời cùng hắn, mau mau giết hắn, sau đó đi Luyện Huyết Động, vừa vặn có thể lấy thi thể hắn để làm mồi nhử.
- Được!
Đôi nam nữ tay cầm trường kiếm đáp lại một tiếng, nhanh chóngbấm pháp quyết, ném phi kiếm ra, vẽ lên đỉnh đầu một vòng, trong nháy mắt một biển lửa tuôn ra.
Hai ngón tay khẽ điểm, biển lửa kia nhanh chóng vọt tới Từ Khuyết.
Đồng thời hai kẻ bắn tên cũng vội vàng lui lại, kéo dài khoảng cách, trên tay ngưng tụ chân nguyên, kéo cung bắn tên, làm liền một mạch!
- Ài, đừng vội vàng như thế chứ, các ngươi không thể chờ ta trang bức thêm mấy lần rồi lại đánh sao?
Vẻ mặt Từ Khuyết tiếc nuối nói, đồng thời mở ra Long Đằng Cửu Biến, triển khai thân pháp Tam Thiên Lôi Động, bỗng nhiên bay vọt lên không trung.
Được tăng thêm chín lần sức mạnh, hai tay hắn nắm chặt Huyền Trọng Xích, Diễm Phân Phệ Lãng Xích hoành không chém xuống!
Ầm!
Trong nháy mắt, hí vô hình rơi xuống từ trên không, biển lửa kia trực tiếp bị đánh tán, mà sóng khí còn chưa tiêu tan, tiếp tục đánh về một nam một nữ kia.
Phốc! Phốc!
Nhất thời, hai tiếng vang trầm đồng thời vang lên, một nam một nữ kia bay ngược ra, đập ầm ầm trên cây to phía sau, thân thể đều gim chặt vào trong thân cây.
- Sư huynh!
- Sư tỷ!
Hai người bắn tên bị kinh hãi đến biến sắc, kinh sợ thốt lên, sau khi nhanh chóng bắn ra hai mũi tên thì phóng về phía đại thụ.
Nam tử tay cầm thương nhọn cũng biến sắc, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết đã trở nên chấn động và kinh hãi!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Hai tiếng thông báo của hệ thống vang lên, Từ Khuyết xác định một nam một nữ kia đã mất mạng, rồi hắn lập tức đạp Tam Thiên Lôi Động, né qua hai mũi tên nhọn đang bay về phía hắn, tay nắm Huyền Trọng Xích lao xuống chém giết.
Hai tên bắn tên muốn xông lên kiểm tra thương thế của đồng bạn, kết quả còn chưa chạy đến, đã bị Từ Khuyết chặn lại.
- Ngươi muốn chết!
Hai người tức giận mắng, nắm lấy trường cung, muốn bắn tên.
Nhưng tốc độ lại không theo kịp Từ Khuyết, tên đã lắp vào cung, còn chưa kịp bắn, thì đã nhìn thấy Huyền Trọng Xích xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ.
Hai người ngây người tại chỗ!
- Dừng tay!
Lúc này, nam tử cầm thương nhọn kêu to rồi xông lại.
- Dừng con khỉ ấy!
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, Huyền Trọng Xích nhanh chóng bổ xuống.
Phốc! Phốc!
Hai tên bắn tên trong nháy mắt biến thành tử thi không đầu!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới hiện tại là Kim Đan kỳ tầng hai!
Liên tục đánh giết bốn tên tu sĩ Kim Đan kỳ, cộng thêm kinh nghiệm hơn nửa tháng ở trong rừng cây giết dã thú, Từ Khuyết đã thuận lợi thăng một cấp!
- Ngươi chết chắc rồi, dám giết người Huyết Hải Môn chúng ta, ngươi xong rồi, ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Nam tử cầm thương nhọn bỗng nhiên ngừng thân hình, nhìn chằm chằm Từ Khuyết giận dữ nói.
Cùng lúc đó, gã ném thương nhọn đi, đạp chân, đột nhiên hóa thành một vệt sáng bay lên trời, gã muốn chạy trốn.
- Huyết Hải Môn đúng không? Được, ta cũng nhớ kỹ rồi! Nhưng mà ngươi đừng hòng có thể chạy.
Từ Khuyết cười ha ha, triển khai Tam Thiên Lôi Động, thân hình trong nháy mắt đột nhiên xuất hiện trước mặt nam tử cầm thương nhọn.
- Cái... Cái gì?
Nam tử cầm thương nhọn trong lúc nhất thời trợn to hai mắt, vẻ mặt sợ hãi!