Chương 423: Thân Phân Thật Sự Của Nữ Đế
Liễu Tịnh Ngưng kinh ngạc đến ngây người rồi.
Hoàn toàn không nghĩ tới, băng lao pháp quyết mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, tràn đầy tự tin, lại bị thiếu niên trước mắt phá tan dễ như ăn cháo vậy, hơn nữa chỉ là một chưởng liền phá tan.
- Ngọn lửa này... Là loại pháp quyết gì?
Nàng lúc này tập trung vào bàn tay Từ Khuyết.
Nhưng Từ Khuyết đã thu hồi dị hỏa vào trong cơ thể, nhìn Liễu Tịnh Ngưng, cười nhạt nói:
- Ta vừa nói rồi, tâm tình không tốt, không muốn trả lời bất cứ vấn đề gì của ngươi. Bây giờ nên đến ngươi lựa chọn đạo sư trong mộng của ngươi... A không đúng, bây giờ ngươi nên lựa chọn đi hoặc ở lại, đi thì đi nhanh lên, lưu lại thì ra tay đi, ta xem ở ngươi dung mạo xinh đẹp của ngươi, có thể nhường cho ngươi một chiêu.
- Ngươi không cần như vậy, ta chỉ là muốn hỏi mấy vấn đề mà thôi, hơn nữa cũng liên quan đến mệnh của Khương Hồng Nhan, ngươi thật sự không muốn trả lời sao?
Liễu Tịnh Ngưng kiêng kỵ Đoạn Cửu Đức, không muốn giao thủ cùng Từ Khuyết, không thể làm gì khác hơn là quăng ra mấu chốt của vấn đề, xác thực có quan hệ cùng Nữ Đế.
Từ Khuyết vừa nghe việc này còn quan hệ đến mệnh của Nữ Đế, lập tức ngừng lại, chân mày hơi nhíu lại, trầm giọng nói:
- Ngươi nói trước xem, tại sao có quan hệ cùng Hồng Nhan?
Liễu Tịnh Ngưng lập tức sửng sốt một chút:
- Ngươi không biết thân phận chân chính của Khương Hồng Nhan sao? Không đúng, ta đã đánh giá cao quan hệ giữa ngươi và nàng, xem ra nàng chỉ là thuần túy thưởng thức thiên tư của ngươi, chỉ xem ngươi làm vãn bối để đối xử, cũng không phải là giúp đỡ.
- Có ý gì?
Lông mày của Từ Khuyết lần nữa nhăn lại.
- Không có gì, nếu nàng không muốn nói cho ngươi, chính là vì không muốn ngươi tham dự. Vậy ta cũng không có gì cần hỏi nữa.
Liễu Tịnh Ngưng khá là thất vọng, lắc lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
Nhưng lần này đến phiên Từ Khuyết tức giận, khơi lên lòng hiếu kỳ của ta rồi còn muốn chạy? Không có cửa!
- Đứng lại!
Từ Khuyết lúc này quát lên, đưa tay ngăn cản Liễu Tịnh Ngưng, trầm giọng nói:
- Nói những thứ ngươi biết cho ta.
Liễu Tịnh Ngưng nở nụ cười, lần nữa lắc đầu:
- Ta cùng Khương Hồng Nhan tuy rằng không hợp nhau, nhưng khi còn trẻ cũng từng là bạn tốt, chuyện của nàng chỉ có thể do bản thân nàng tới nói, ta không thể nói cho ngươi.
- Thế gian này không có chuyện gì là không thể. Vốn là để ngươi đi ngươi không đi, bây giờ ngươi không nói, vậy cũng không cần đi nữa.
Từ Khuyết lạnh lùng nói.
Hắn đã sớm suy đoán thân phận của Nữ Đế không đơn giản, nhưng theo lý mà nói, nếu người ta đã không chịu nói, cũng xác thực nên tôn trọng người ta.
Nhưng Liễu Tịnh Ngưng vừa rồi cũng nhắc qua, chuyện này liên quan đến mệnh của Nữ Đế, nói cách khác, Nữ Đế rất có khả năng sẽ gặp phải nguy cơ, vì thế hắn nhất định phải hỏi rõ ràng.
Liễu Tịnh Ngưng tựa hồ bị loại lời nói uy hiếp này của Từ Khuyết làm cho tức giận, sắc mặt cũng hơi phát lạnh, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi là thật muốn động thủ cùng ta sao? Ta khuyên ngươi đừng quá tự cho là đúng, nếu không cân nhắc đến sau lưng ngươi có chỗ dựa, ta đã sớm ra tay rồi, vì thế... Ngươi đừng quá đáng!
- A, sau lưng ta có chỗ dựa? Ta làm sao không biết? Nhưng bây giờ người tự cho là đúng như ngươi, ta muốn giết ngươi, dễ như ăn cháo.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, đồng thời xoay cổ tay một cái, "Đinh" một cái, một thanh bát tinh cấp bảo kiếm, đột nhiên xuất hiện ở trong tay.
Trên người hắn tuôn ra một luồng uy thế bàng bạc, khí thế ngập trời, vô cùng hung hăng cùng bá đạo.
Liễu Tịnh Ngưng lúc này cũng nhớ tới Nữ Đế đã nói qua.
Thiếu niên trước mắt này, từng chém giết qua lão sát thần Thiên Sát, còn chém giết hoàng đế Hỏa Nguyên Quốc nữa.
Mới đầu nàng cũng không tin, nhưng bây giờ nhìn thấy khí thế của Từ Khuyết như vậy, nàng bắt đầu có chút tin tưởng, trong lòng cũng hơi chấn động.
Nguyên Anh kỳ diệt sát Anh Biến Kỳ, thực lực như vậy, đặt ở hải ngoại cũng là tồn tại vô cùng khủng bố, chí ít chỉ có những Thánh Tử kia, còn phải là thiên tài yêu nghiệt ở trên đỉnh cao nhất, mới có thể làm đến một bước này.
- A, xem ra ta lại nhìn nhầm rồi.
Liễu Tịnh Ngưng không khỏi tự giễu lắc đầu một cái, đồng thời cũng nhìn về phía Từ Khuyết, có nhiều thâm ý cười nói:
- Tiểu tử, ngươi tích cực như vậy, để ý an nguy của Khương Hồng Nhan, đừng nói với ta... Ngươi đã động tình đối với Khương Hồng Nhan rồi.
- Chuyện này không có quan hệ gì với ngươi, ta muốn cứu ai liền cứu người đó!
Từ Khuyết đáp.
Liễu Tịnh Ngưng lập tức "Khanh khách" cười không ngừng, giống như xác định một chuyện gì đó khó có thể tin, vừa sợ lại cười nói:
- Không thể nào, ngươi có biết ngươi ở trong mắt chúng ta, cũng chỉ là một vãn bối mà thôi, chẳng lẽ ngươi thật động tình đối với nàng?
- Cười em gái ngươi!
Xèo!
Cổ tay của Từ Khuyết vung lên, trực tiếp triển khai Kiếm Linh truyền thừa "Thần Lôi Cửu Cung Kiếm Quyết", lưỡi kiếm dùng tốc độ cùng góc độ khó mà tin nổi, đột nhiên xuất hiện ở nơi cổ trắng như tuyết của Liễu Tịnh Ngưng.
Tiếp đó, hắn tỏ vẻ không kiên nhẫn nói:
- Ta quản cái gì vãn bối với không vãn bối của ngươi, bây giờ ta muốn hỏi chính là, Hồng Nhan đến cùng xảy ra chuyện gì? Còn nữa, nàng đang ở đâu?
Liễu Tịnh Ngưng nhìn lợi kiếm xuất hiện ở cổ, trong lòng khiếp sợ không thôi, vừa nãy nàng thật sự là không nhìn thấy kiếm này làm sao tới được.
Chiêu kiếm này của Từ Khuyết, vượt xa sự tưởng tượng của nàng, khiến cho nàng đối với thực lực của Từ Khuyết lại có ước định mới.
Nhưng, cử động của Từ Khuyết cũng làm nàng nổi giận.
Nàng thu hồi tất cả vẻ quyến rũ xinh đẹp, lạnh giọng cười nói:
- Tiểu tử, ngươi rất nguy hiểm. Ta xin khuyên ngươi một câu, Khương Hồng Nhan không phải là ngươi có thể tiếp cận được, nàng không chỉ là người nhà họ Khương, trong số mệnh còn không rõ ràng, có một số việc, ngươi không lấy tới tay được, nếu thật sự động tình, liền kịp lúc chặt đứt tơ tình đi.
Nói xong, ngón tay của Liễu Tịnh Ngưng nhẹ nhàng hơi động, một tia hàn khí đột nhiên bốc lên, dường như một con rắn nhỏ mãnh liệt nhanh như tia chớp, trong nháy mắt bám lên cổ tay của Từ Khuyết, xâm nhập vào trong cơ thể hắn.
Vèo!
Lập tức, cánh tay của Từ Khuyết tê rần, bên ngoài ngưng tụ ra một tầng băng mỏng manh, đồng thời Chân Nguyên đột nhiên bị nghẽn lại, không cách nào lưu động tới trên cánh tay nữa, giống như là huyệt vị bị phong chặn lại.
- Hừ! Phá cho ta!
Lúc này hắn hừ lạnh một tiếng, điều động dị hỏa ở đan điền, theo kinh mạch, hướng kinh mạch trên cánh tay tuôn tới, nỗ lực phá tan ảnh hưởng của hàn khí nhập thể.
Mà lúc này, khóe miệng của Liễu Tịnh Ngưng lại giương lên, ngón tay ngọc xanh miết nhanh chóng hướng về trước điểm một cái, hư không đột nhiên vặn vẹo, sau đó thân hình của nàng nhanh chóng tan rã, như hòa vào hư không, trở nên mờ ảo.
Ngay sau đó, âm thanh của nàng truyền tới.
- Tiểu tử, muốn giết ta không dễ như vậy đâu. Còn nữa, nguy cơ của Khương Hồng Nhan không phải bây giờ, mà là ở trong tương lai. Ngươi tranh thủ cách nàng càng xa càng tốt, bằng không mặc ngươi thiên tư lại thông tuệ, tu vi cao đến đâu, tương lai cũng khẳng định khó giữ được cái mạng nhỏ.
Tiếng nói kết thúc, Liễu Tịnh Ngưng triệt để biến mất tại chỗ, hình bóng hoàn toàn không có.
Hiển nhiên đây là một loại thân pháp rất cao thâm, có thể di động trong nháy mắt, tương tự Thần Hành Độn Tẩu Phù, vô cùng cao minh.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, Từ Khuyết vừa vặn xua tan hàn khí, tầng băng trên cánh tay trực tiếp bị chấn bể.
Nhưng hắn đã không cảm ứng được bất kỳ khí tức gì của Liễu Tịnh Ngưng nữa, nàng đã thuận lợi bỏ chạy rồi.
- Khốn kiếp, bị lừa rồi!
Từ Khuyết cực kỳ căm tức nói.
Tuy nói vừa rồi cánh tay của hắn bị cầm cố, nhưng không có nghĩa là Liễu Tịnh Ngưng có thể giết hắn.
Liễu Tịnh Ngưng không phải cường giả Anh Biến kỳ bình thường, nàng rất mạnh, dù cho có thương tích tại thân, thực lực cũng thật sự là không đơn giản, nhưng Từ Khuyết coi như chấp nàng một cánh tay, cũng chắc chắn có thể tiêu diệt nàng như thường.
Chỉ có điều Từ Khuyết muốn bắt sống tiến hành tra hỏi nên lưu thủ. Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, Liễu Tịnh Ngưng lại còn có thân pháp cao minh, có thể trong nháy mắt biến mất trước mặt hắn.
Mà chuyện này, cũng làm cho Từ Khuyết phát hiện một vấn đề.
- Là thời điểm nên đổi pháp quyết, tiến hóa một chút rồi!