Chương 79: Chấn Động Toàn Trường
Tất cả mọi người ở toàn trường nhất thời khiếp sợ!
Mấy người Tằng Phồn Vinh đều trợn to mắt, khó có thể tin nhìn Từ Khuyết, tỏ rõ vẻ kinh hãi.
Quỳ xuống dập đầu xin lỗi?
Vị "Hoa Vô Khuyết" Hoa huynh đệ này điên rồi sao?
Đối phương là đệ tử của Thiên Hương Cốc đấy, thậm chí nơi này còn là điểm thí luyện mà người ta bố trí, ngươi chỉ là một Kim Đan kỳ, dám nói với bọn họ những lời này?
Hai nữ đệ tử Thiên Hương Cốc cũng ngây người, cực kỳ ngạc nhiên.
Hiển nhiên không nghĩ tới một khắc trước thiếu niên tuấn lãng nhẹ như mây gió, khí chất ở trong chớp mắt biến hóa nhanh như vậy, nói ra lời nói bá đạo như vậy.
Loại khí thế mạnh mẽ như thế này, các nàng hầu như chưa bao giờ từng thấy ở trên người các sư huynh trong môn phái mình, quả thực làm cho người ta kinh sợ.
Hai tên nam tử Nguyên Anh kỳ cũng bị lời nói này làm cho cả kinh ngẩn ngơ, lập tức định thần lại, tức giận tại chỗ.
- Ngươi muốn chết!
Hai người đồng thời ra tay.
Trong lúc vẫy tay bỗng dưng tụ linh khí bàng bạc lại, lòng bàn tay bay lên một cái ô ánh sáng, ánh sáng màu lục óng ánh, tỏa ra ánh sáng lung linh.
- Chuyện này... Đây là Mộc Nguyên linh khí!
Mấy người Tằng Phồn Vinh nhất thời kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Bên trong Ngũ Hành linh lực, Hỏa Nguyên linh khí có sức tấn công mạnh nhất, nhưng Mộc Nguyên linh khí ở trong thực chiến càng có hiệu quả lớn hơn, không chỉ am hiểu trị liệu khôi phục, còn có thể phong cấm kẻ địch.
Bây giờ hai tên cường giả Nguyên Anh kỳ này lợi dụng Mộc Nguyên linh khí liên thủ thảo phạt, bên trong cùng cấp căn bản không có ai chống đỡ được.
Mấy người nhất thời cảm thấy vị huynh đài "Hoa Vô Khuyết" mới kết bạn không lâu này sắp xong đời, dù sao tu vi của hắn chỉ là Kim Đan kỳ viên mãn.
"Vèo!"
Lúc này, cái ô màu lục trong tay hai tên nam đệ tử Thiên Hương Cốc đột nhiên chuyển động, từng sợi ánh sáng vương xuống, mang theo một luồng sức mạnh cấm cố, đột nhiên lan tới Từ Khuyết.
- Hừ, trò mèo!
Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng, nắm chặt Huyền Trọng Xích trong tay, bỗng nhiên vung về phía trước.
Nhất lực phá vạn pháp, mặc pháp quyết của ngươi mạnh đến cỡ nào, ta đều có thế phá đi!
Vẻn vẹn chỉ là đơn giản vung lên, nhưng có khí thế cuồng bạo, phảng phất có thể đánh nát hư không.
"Ầm!"
Dưới một tiếng vang trầm thấp, hai cái ô màu lục đột nhiên tan thành mây khói, phá diệt tại chỗ.
Mà sóng khí do Huyền Trọng Xích vung ra vẫn còn chưa kết thúc.
Cỗ dư lực cuồng bạo này làm hai tên đệ tử Thiên Hương Cốc biến sắc, trong mắt tràn ngập ngơ ngác, dường như ngửi được hơi thở của tử vong.- Không ổn, mau lui lại!
Nữ đệ tử cao gầy Thiên Hương Cốc bên cạnh kinh ngạc thốt lên thành tiếng!
"Vèo!"
Nhất thời, hai nam đệ tử Nguyên Anh kỳ phản ứng cực nhanh, thân hình trong chớp mắt mơ hồ, hóa thành từng mảng từng mảng lục mang liễu diệp, ở bên dưới Mộc Nguyên linh khí bàng bạc, đột nhiên biến mất tại chỗ, lùi đến mấy trăm thuớc bên ngoài.
- Hả? Pháp quyết này... rất không đơn giản à.
Từ Khuyết cũng cảm thấy kinh ngạc, vừa nãy một chiêu Huyền Trọng Xích chém xuống, hắn sử dụng tới một đòn toàn lực Diễm Phân Phệ Lãng Xích.
Tuy rằng vẫn chưa lấy Long Đằng Cửu Biến tiến hành tăng phúc sức mạnh, nhưng muốn bắt hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ tầng một hầu như là quá dễ dàng, không nghĩ tới đối phương lại né tránh được.
Có thể thấy được nội tình của Thiên Hương Cốc này rất bất phàm, so với những đệ tử của những môn phái gặp phải trước kia đều cường đại hơn.
Hai tên nam tử Nguyên Anh kỳ kia triển khai ra kỹ năng đào mạng, tuyệt không phải là pháp quyết phổ thông có thể sánh được.
Ding, Vô Tướng Thần Công mô phỏng được pháp quyết Liễu Ám Lăng Ba của đối phương, có tu luyện hay không?
Lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên.
Từ Khuyết vui vẻ trong lòng, cái năng lực này của Vô Tướng Thần Công quả thực là nghịch thiên, xem một lần liền có thể nắm giữ pháp quyết của đối phương.
Nhưng chiêu "Liễu Ám Lăng Ba" này của đệ tử Thiên Hương Cốc, cũng thật là để cho Từ Khuyết động lòng, tốc độ chạy trốn này so với Tam Thiên Lôi Động còn nhanh hơn, tuy rằng thời gian chỉ là trong nháy mắt, nhưng ở thời khắc nguy hiểm triển khai ra, tuyệt đối là thần thuật bảo mệnh.
- Tu luyện!
Không ngại nhiều kỹ năng, Từ Khuyết lúc này hơi suy nghĩ, đáp lại hệ thống.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết tu luyện Liễu Ám Lăng Ba thành công, bởi pháp quyết này là do Vô Tướng Thần Công mô phỏng theo, thuộc về tàn pháp, có tiêu hao 200 điểm Trang Bức tiến hành hoàn thiện bù đắp hay không?
- Hả? Lại còn có thể hoàn thiện bù đắp?
Từ Khuyết nhất thời kinh ngạc, xem ra hệ thống này đúng là không gì không làm được.
Nhưng hắn cũng không vội vã đi tiến hành hoàn thiện kỹ năng này, dù sao Liễu Ám Lăng Ba này cũng chỉ có một chiêu như vậy, thuộc về thân pháp bạo phát trong nháy mắt, tiêu hao 200 điểm Trang Bức đi hoàn thiện, thực sự có chút đắt.
Mà lúc này, này hai tên nam tử Nguyên Anh kỳ đã lùi tới mấy trăm mét bên ngoài, đang tỏ rõ vẻ kiêng kỵ nhìn chằm chằm Từ Khuyết, không còn dám manh động nữa.
Từ Khuyết vừa nãy nhìn như vung lên nhẹ nhàng, kì thực ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, làm cho hai người đến bây giờ vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Bọn họ rất rõ ràng, nếu như vừa nãy phản ứng chậm một chút nữa, e rằng đã phải chết dưới sức mạnh kinh khủng của thanh cự xích màu đen kia.
...
Hai nữ đệ tử cũng bị dọa cho phát sợ, trong nháy mắt nhìn thấy Từ Khuyết ra tay, các nàng suýt chút nữa cảm thấy hai vị sư huynh sẽ bị thanh cự xích màu đen này đập chết, cũng may cuối cùng hai vị sư huynh sử dụng tới Liễu Ám Lăng Ba mới miễn cưỡng né tránh rồi.
Nhưng loại tàn nhẫn quyết đoán mãnh liệt kia của Từ Khuyết, cũng lưu lại dấu ấn sâu sắc ở trong lòng hai nữ đệ tử.
- Vừa ra tay liền muốn đoạt tính mạng người, loại ngoan nhân này... Không thể chọc!
Nữ tử cao gầy tâm thần tập trung cao độ.
Mà Tằng Phồn Vinh bên này, mấy người từ lâu đã trợn mắt ngoác mồm.
Nguyên bản bọn họ cảm thấy Từ Khuyết coi như không chết, cũng sẽ bị hai nam tử Nguyên Anh kỳ kia đánh trọng thương.
Nhưng bọn họ không ngờ Từ Khuyết chỉ dùng một chiêu, hơn nữa là lấy một địch hai, trực tiếp liền đánh đuổi hai đệ tử Thiên Hương Cốc Nguyên Anh kỳ.
Đáng sợ...
Thật sự là quá đáng sợ!
- Không nghĩ tới... hắn lại cường đại đến trình độ này.
Trong lòng mấy người không khỏi thấp giọng lẩm bẩm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!
Trong đầu Từ Khuyết lại vang lên tiếng thông báo của hệ thống, tuy rằng không thể giết chết hai đệ tử Nguyên Anh kỳ này, nhưng điểm trang bức vẫn có.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, trong tay Huyền Trọng Xích chậm rãi giơ lên, nhắm thẳng vào hai tên nam đệ tử kia, cười lạnh nói: - Quỳ xuống, dập đầu, xin lỗi!
Hai tên nam đệ tử tỏ rõ vẻ tức giận, tức giận đến phát run, song quyền nắm thật chặt, cũng không dám giết tới nữa.
Từ Khuyết ra một đòn vừa nãy, thực sự lưu lại bóng ma trong lòng bọn họ, làm hai người cảm thấy sợ sệt.
"Vèo!"
Lúc này, trên không trung lại lướt tới một đạo nhân ảnh.
Một tên nam tử trên người mặc trường sam màu trắng, tô điểm thêm màu xanh xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Dưới chân Mộc Nguyên linh khí tán ra, y liền nhẹ nhàng rơi lên trên mặt đất, khí vũ hiên ngang lan tràn ra.
- Đại sư huynh!
Hai tên nam đệ tử cùng hai nữ đệ tử cùng hô lên, trên mặt tràn ngập kính nể, hướng nam tử mặc áo trắng cúi chào.
Nam tử mặc áo trắng khẽ gật đầu, hai con mắt thâm thúy quét về phía hai tên nam đệ tử kia, nhàn nhạt mở miệng nói: - Ta phái hai người các ngươi đi xuống, là để cho các ngươi nhìn xem xảy ra chuyện gì, mà các ngươi, lại làm việc như vậy à?
Hai tên nam đệ tử lập tức cúi đầu, cùng kêu lên nói: - Xin đại sư huynh trách phạt! - Mau xin lỗi hắn Nam tử mặc áo trắng đưa tay chỉ về Từ Khuyết.
Hai tên nam đệ tử nhất thời chấn động, rất không cam lòng, nhưng không dám mở miệng phản bác chút nào, hầu như là nắm chặt nắm đấm, đi tới trước người Từ Khuyết, mặt không chút thay đổi nói: - Xin lỗi.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, lắc lắc đầu, cười lạnh nói: - Ta mới nói rồi, quỳ xuống, dập đầu, lại xin lỗi!