Tôi Đã Bẻ Cong Một Thẳng Nam

Chương 2:

Chương 2:
Buổi tối, tôi cùng K ca chơi game, kết thúc ván game tôi không nhịn được mà than vãn với anh ấy chuyện thanh mai của tôi thích học sinh chuyển trường.
「Ôi dào, vậy là cậu thất tình rồi hả?」
「Thất tình cái gì! Tôi xem Hòa Mật là em gái!」
Hai nhà tôi và Hòa Mật là hàng xóm, tôi sinh trước Hòa Mật ba tháng, từ nhỏ đã được bố mẹ dặn dò phải bảo vệ Hòa Mật thật tốt.
Bây giờ Hòa Mật lại thích cậu nhóc chiêu ong dẫn bướm Cố Trạch đó, rõ ràng là sẽ bị tổn thương.
Tôi lo lắng Hòa Mật sẽ bị tổn thương được không!
K ca nghe tôi giải thích xong, kéo dài tiếng 「Ồ」 một cách đầy ẩn ý.
「Thật ra muốn thanh mai của cậu không thích học sinh chuyển trường rất đơn giản thôi, chỉ cần học sinh chuyển trường đó thích người khác là được.」
「Chuyện đó làm sao mà đơn giản, cậu nhóc Cố Trạch đó nhìn rất kén chọn, chắc sẽ không dễ dàng thích một người nào đó đâu.」
「Vậy cậu cố gắng lên, ví dụ như là cố gắng làm cho cậu ta thích cậu chẳng hạn.」
「Đi chết đi.」
Tôi biết K ca chỉ đang nói đùa, cũng không để tâm câu nói đó.
Nhưng trước khi đi ngủ, trong đầu tôi không hiểu sao lại hiện lên câu nói của K ca.
Tôi không khỏi nghĩ, nếu Hòa Mật cho rằng Cố Trạch thích con trai, chắc sẽ từ bỏ cậu ta nhỉ?
Có khi... thật sự có thể thử xem sao.
Sáng hôm sau, tôi vẫn mua hai chai sữa chua như thường lệ, nhưng lại không đưa một chai cho Hòa Mật như mọi khi.
Tôi xách hai chai sữa chua đến lớp.
Cố Trạch vẫn chưa đến, nhưng trên bàn học của cậu ta đã chất đầy các loại bữa sáng, trong đó còn có không ít món cao cấp được đặt riêng.
So sánh như vậy, chai sữa chua của tôi hình như có vẻ không hợp lắm.
Để chai sữa chua ở đây, muốn nổi bật có vẻ không dễ dàng gì.
Tôi đang suy nghĩ, thì người bạn cùng bàn đột nhiên vòng tay qua cổ tôi.
「Cậu nhóc này, cậu cứ nhìn chằm chằm vào bàn của Cố Trạch làm gì? Không phải là muốn ăn trộm bữa sáng của người ta chứ?」
「Ai thèm ăn trộm bữa sáng chứ! Tôi đang muốn tặng bữa sáng cho cậu ta thì có!」
Tôi vội vàng lắc lắc chai sữa chua trong tay.
Bạn cùng bàn ngạc nhiên nhìn tôi: 「Cậu tặng sữa chua cho Cố Trạch á? Cậu không phải không thích cậu ta sao?」
Nghĩ đến việc tôi từng than vãn với bạn cùng bàn về đủ thứ chuyện của Cố Trạch, tôi lập tức lớn tiếng phản bác: 「Ai nói tôi không thích Cố Trạch chứ, tôi thích cậu ta lắm đấy!」
Lập tức, cả lớp im lặng.
Tất cả học sinh đều nhìn về phía tôi.
Quan trọng hơn là, Cố Trạch đang đứng ở cửa.
Lúc này cậu ta đang nhìn tôi, trong mắt có vài phần ngạc nhiên.
Lộ Phong, một học sinh chuyển trường khác đứng bên cạnh, cười vỗ vai cậu ta: 「Giỏi lắm Cố Trạch, trai gái đều bị cậu chinh phục hết.」
Tôi đang định bĩu môi giải thích gì đó, chợt liếc thấy Hòa Mật đang nhìn Cố Trạch, ngọn lửa nhỏ trong lòng tôi bỗng chốc biến mất.
Sân khấu đã được dựng lên rồi, vở kịch này, tôi nhất định phải diễn tiếp!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất