Chương 12:
Sau khi Bùi Hành có việc gấp rời đi, tôi ôm gối lăn qua lăn lại trên giường.
Sau đó, trong lòng xao xuyến, tôi nhấp vào trang chủ của tài khoản fan CP của anh ấy để tiếp tục rình mò.
Tôi bất ngờ phát hiện ra một vài chi tiết mà trước đây mình chưa từng để ý.
Trong một vài bức ảnh chụp chung, tôi cứ nghĩ anh ấy nhìn tôi với vẻ khiêu khích, nhưng thực ra trong mắt lại đầy vẻ nóng bỏng.
Khi tôi ôm nữ diễn viên một cách thân thiện, anh ấy lại quay mặt đi với vẻ mặt lạnh tanh.
Khiến tôi lúc đó cứ nghĩ anh ấy thích nữ diễn viên kia, còn âm thầm buồn bã mấy ngày.
Còn cảnh hôn giả trong bộ phim trước của tôi, fan đều khen là tình yêu trong sáng.
Thế mà lại bị Bùi Hành ở đây phê phán một cách thậm tệ.
Nói tôi và nữ diễn viên không có cảm giác CP, ánh mắt không đủ níu kéo.
Anh ấy còn lớn tiếng tuyên bố, nếu tôi và Bùi Hành hôn nhau, thì cảm giác mập mờ sẽ là que thử thai chỉ cần vung hai cái trong không khí cũng lên hai vạch, vân vân.
Khắp nơi đều bộc lộ tâm lý ghen tuông của anh ấy.
Tôi hoàn toàn không thể kìm nén được nụ cười, lại không nhịn được bắt đầu rung chân.
Được, tôi muốn xem thử anh ấy sẽ làm gì.
Không ngoài dự đoán, cả hai chúng tôi đều nhận lời đóng bộ phim mới của đạo diễn Lý Dương.
Chưa chính thức công bố, tin tức nội bộ đã lan truyền khắp nơi.
Đến khi chính thức công khai, mạng xã hội lại một lần nữa bùng nổ.
[Khoan đã, tôi không nhìn nhầm đấy chứ?! Cố Cẩn và Bùi Hành đóng phim song nam chủ??]
[Bùi Hành, anh đừng yêu quá thế, còn dùng cả việc công để theo đuổi tình yêu.]
[Đề tài này có thể qua kiểm duyệt được sao?]
[Có thể chiếu ở nước ngoài, nghe nói bộ phim này được quay để tranh giải quốc tế.]
[Không phải, chỉ có tôi để ý đến phiên vị của Cố Cẩn thôi sao...]
[Vì tình yêu mà nhường phiên vị, ghê thật.]
[Nhường cái quái gì, vai của Cố Cẩn là vai chính rõ ràng, anh ấy được phiên vị 1 là đúng rồi.]
[Mà này, không ai thấy hai người họ làm thế này giống hệt chiêu trò quảng cáo cho phim sao?]
...
Khi cư dân mạng bàn tán xôn xao, lễ khai máy diễn ra như đã hẹn.
Sau khi thắp hương và chụp ảnh, có một phần phỏng vấn, đạo diễn đẩy tôi và Bùi Hành ra.
Đám phóng viên giống như chó nhìn thấy xương, liên tục hỏi về tình trạng hiện tại của hai chúng tôi.
"Mối quan hệ của hai vị gần đây có tiến triển gì không?"
Bùi Hành mỉm cười: "Vẫn đang cố gắng."
Tôi: "..."
Tôi không biết phải trả lời thế nào.
Gần đây Bùi Hành luôn lấy danh nghĩa hàng xóm, lấy cớ mất nước, mất điện để đến nhà tôi.
Khiến tôi đỏ bừng mặt rồi lại thong dong rời đi.
Thế nên lúc này, để không bị mất mặt quá, tôi giữ vẻ mặt lạnh lùng nói một câu: "Không thân."
Nói xong, khóe mắt tôi liếc thấy Bùi Hành có chút thất vọng cúi mắt xuống, rồi ngay sau đó lại trở về vẻ lười nhác thường ngày.
Lòng tôi nặng trĩu.
Không nên nói như vậy.
Nếu anh ấy bị đả kích mà không theo đuổi tôi nữa thì sao?