Chương 6:
Người quản lý lén lút quay lại, ấp a ấp úng.
Tôi lấy tay che mặt, xua xua.
"Tớ biết cả rồi, không cần nói lại nữa đâu."
"Cẩn Cẩn, thực ra tớ muốn nói chuyện khác."
"Đạo diễn quốc tế Lý Dương vừa về nước, tình cờ thấy tin cậu đang hot, nên đã nhiệt tình mời cậu đóng vai nam chính."
Tôi lập tức ngồi thẳng dậy: "Thật không?"
"Thật, nhưng Bùi Hành cũng được mời rồi."
Tôi cười khẩy, cảm giác phức tạp trong lòng tan biến đi nhiều.
"Vậy thì tớ thắng chắc rồi, đến lúc đó tớ sẽ vả mặt hắn ta, cậu cứ mua bài truyền thông giúp tớ là được."
Người quản lý lén lút liếc nhìn tôi.
"Thực ra bộ phim này là phim song nam chính, chủ yếu kể về tình yêu, lại còn có cả cảnh hôn..."
"???"
Mắt tôi trợn tròn, cả người lại lần nữa thất thần.
Người quản lý vội vàng dỗ dành tôi, bảo tôi đừng giận.
Ban đầu tôi muốn từ chối thẳng thừng, nhưng phim của đạo diễn Lý Dương chắc chắn rất xuất sắc, được hợp tác với ông là mơ ước của mọi ngôi sao.
Tôi cần chuyển mình, cần nâng cao bản thân, cũng cần một bước đệm để vươn lên.
Bộ phim này chính là cơ hội tốt nhất.
Vì vậy, dù biết tên khốn Bùi Hành kia chắc chắn sẽ nhận lời, tôi cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.
Tôi nói lời cay đắng trước mặt mọi người.
Rằng tôi tuyệt đối sẽ không thua hắn.
Dù sao thì cứ gặp nhau ở phim trường, xem tôi có đánh hắn không thì biết.
Ngay sau đó, tôi với đôi tai đỏ ửng quay lại phim trường để tiếp tục quay phim.
Bỏ ngoài tai mọi ánh mắt dò xét.
Thậm chí còn không để phòng làm việc phản hồi, không nhận phỏng vấn.
Cứ tưởng làm vậy có thể hạ nhiệt, nhưng tôi đã đánh giá thấp cái sự "ngứa mắt" của Bùi Hành.