Chương 8
Vì câu nói đó của Lục Cẩn Thời, tôi cả buổi chiều đều phải chịu đựng sự dày vò khi chờ đợi thời gian trôi qua.
Thế nhưng, khi tôi kết thúc công việc trở về khách sạn, lại nhận được tin anh ấy đã về nước.
[Có việc đột xuất, anh đã hỏi đạo diễn rồi, ba ngày nữa em cũng sẽ về. Lúc đó anh sẽ tìm em.]
Tôi có chút thất vọng, cũng có chút tức giận.
Lục Cẩn Thời lúc nào cũng như vậy.
Bốn năm trước, tôi nói sau này đừng liên lạc nữa.
Anh ấy thật sự không tìm tôi một lần nào.
Còn ở nước ngoài suốt bốn năm.
Bây giờ tự mình nói tối nay sẽ tìm tôi, rồi lại thất hứa.
Tôi nén một cục tức, quay phim ở Nhật Bản ba ngày.
Mấy ngày nay, mặc kệ Lục Cẩn Thời gửi tin nhắn thế nào, tôi đều coi như không nhìn thấy.
Ngày về nước, tôi tự mình đa tình nghĩ, liệu anh ấy có gây bất ngờ cho tôi, đến sân bay đón tôi không.
Nhưng kết quả, tôi lại nhận được ảnh Lục Cẩn Thời và một người phụ nữ khác đang ăn cơm do An Nhiên gửi đến.
[Tôi và Gia Dạng đang ở ngoài ăn cơm, thấy Lục Cẩn Thời và một người phụ nữ đang ăn cơm, có muốn tôi bảo Gia Dạng thay cậu dạy dỗ anh ta không?]
Tôi cố gắng che giấu cảm xúc, uể oải trả lời: "Các cậu muốn đánh anh ta thì đừng lôi tôi vào, tôi biết các cậu đã muốn đánh anh ta từ lâu rồi."
[...] Không có chuyện đó đâu.
Qua màn hình cũng có thể cảm nhận được sự chột dạ của An Nhiên.
Nhớ lại chuyện hồi cấp ba, tôi khẽ nhếch môi cười thầm.
An Nhiên và Chu Gia Dạng từ nhỏ đã là thiên kim tiểu thư, thiên chi kiêu tử.
Hai người vì chuyện tranh giành vị trí thủ khoa khối tự nhiên, tưởng chừng như đối đầu, nhưng thực ra lại thích nhau.
Chỉ là An Nhiên cứng miệng.
Cũng như việc cô ấy biết tôi thiếu tiền, nhưng không muốn tôi biết cô ấy muốn giúp tôi, nên cứ dùng tiền để tôi giúp cô ấy làm việc vậy.
Lục Cẩn Thời và Chu Gia Dạng quan hệ không tốt lắm.
Hai người một người là thủ khoa khối tự nhiên, một người là thủ khoa khối xã hội.
Có lần thi vật lý, cây bút hình con thỏ của Chu Gia Dạng bị mất, khiến anh ấy không làm bài tốt.
Cuối cùng, vị trí thủ khoa rơi vào tay Lục Cẩn Thời.
Có người vẫn luôn nói là Lục Cẩn Thời đã dùng thủ đoạn.
Điều này khiến Lục Cẩn Thời rất tức giận.
Và An Nhiên vì muốn trêu chọc Chu Gia Dạng, bảo tôi theo đuổi Chu Gia Dạng, càng khiến Lục Cẩn Thời tức giận hơn.
Thế nên, Lục Cẩn Thời đã tố cáo Chu Gia Dạng yêu sớm.
Chu Gia Dạng cũng là một lão cáo già, anh ấy biết Lục Cẩn Thời không thích tôi và anh ấy quá thân thiết.
Để chọc tức Lục Cẩn Thời, anh ấy chưa bao giờ từ chối khi tôi tìm đến.
Trước mặt Lục Cẩn Thời, anh ấy đối xử với tôi vô cùng dịu dàng.
Nhưng Lục Cẩn Thời vừa đi, anh ấy lập tức thay đổi sắc mặt:
"Cậu biết tôi thích Nguyễn An Nhiên đúng không? Không được nói cho cô ấy biết, nếu không cậu chết chắc."
Tôi thường rất đau khổ vì chuyện này.
Ba người này đều quá thông minh, chỉ có tôi là một học sinh nghệ thuật với thành tích đội sổ.
Căn bản không thể chơi lại họ...