Tôi Lên Giường Với Anh Trai Anh Đấy, Rồi Sao?

Chương 3

Chương 3
Chưa đầy một năm sau khi kết hôn, Phó Tân Hàn thường xuyên không về nhà vào ban đêm.
Tôi gọi cho anh ta, nhưng anh ta luôn trả lời qua loa.
Đôi khi chưa nói được vài câu, anh ta đã đơn phương cúp máy.
Tôi kiềm chế nỗi bất mãn trong lòng, tự nhủ rằng chắc do anh ta làm việc quá bận, quá mệt.
Thực ra, tôi cũng đoán già đoán non, liệu anh ta có người khác bên ngoài hay không.
Nhưng dù sao đi nữa, điều không nên nhất chính là đưa nhân tình về nhà chúng tôi.
Làm chuyện đó trên chiếc giường cưới của chúng tôi.
Thậm chí, người phụ nữ kia còn lớn mật đến mức mặc quần áo của tôi, đăng tải động thái lên mạng xã hội.
Gửi tin nhắn khiêu khích tôi.
Mơ tưởng chiếm chỗ của tôi.
Tôi đã gây ầm ĩ trước mặt Phó Tân Hàn.
Miệng không ngừng nguyền rủa, ép anh ta cắt đứt với những người phụ nữ kia.
Mỗi lần anh ta đều hứa bằng miệng.
Nhưng sau đó lại mang những người phụ nữ khác về nhà.
Sau vô số lần thất vọng, trái tim tôi trở nên tê liệt.
Tôi không còn hành xử như một kẻ điên mà la hét om sòm.
Thay vào đó, tôi có thể bình tĩnh nhìn họ xuất hiện ở đây.
Phó Tân Hàn tỏ ra hài lòng.
Đây là lần đầu tiên anh ta có thể đối diện và nói chuyện với tôi sau khi bị tôi bắt quả tang ngoại tình.
Anh ta ngậm điếu thuốc, phả khói mù mịt: "Vân Chi, ngày trước chúng ta kết hôn quá vội vàng. Tôi thừa nhận rằng tôi đã chán ngán cuộc hôn nhân này rồi.
"Có lẽ cô cũng nên thử tìm hiểu những người đàn ông khác. Không phải tôi nói đâu, nhưng bên ngoài kia thú vị hơn nhiều, cảm giác cũng khác biệt lắm."
Anh ta vỗ nhẹ tàn thuốc trên quần tây, đứng dậy:
"Chúng ta đều là người lớn cả rồi, tìm chút kích thích cũng là bình thường. Vậy cứ mỗi người một nơi, tránh ảnh hưởng đến hợp tác giữa hai nhà. Yên tâm đi, không ai có thể thay thế được vị trí của cô – Phó phu nhân đâu."
Tôi nhếch mép, cười châm biếm: "Được."
Tôi đã quá tự tin vào bản thân mình.
Phó Tân Hàn vốn là công tử trăng hoa, làm sao có thể vì một người phụ nữ mà thay đổi?
Huống hồ gì là chuyện người lầm lỡ quay đầu.
Ngày xưa theo đuổi tôi có lẽ có vài phần chân thật, nhưng phần lớn là vì lợi ích.
Là tôi quá ngu.
Đến mức bị lạc trong ảo ảnh mà anh ta tạo ra.
Sau đó, chúng tôi ngủ riêng. Anh ta thường nghỉ ở phòng khách, còn quần áo vẫn để ở phòng chính.
Thỉnh thoảng anh ta qua lấy đồ, nhưng chúng tôi luôn giữ khoảng cách, tuyệt đối không ở cùng một phòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất