Chương 14:
Sau hôm đó, thấy tôi tức giận nên bạn cùng phòng cũng không nhắc đến nữa.
Giang Trì cũng không hỏi lại tôi.
Lần trước Giang Trì kèm tôi học trước kỳ thi, tôi đã đỗ được chứng chỉ 4, thậm chí còn có bức ảnh chụp lén lúc vào phòng thi được đăng lên bảng tỏ tình.
Một vài cô em khóa dưới bắt đầu xin thông tin liên lạc của tôi.
Mặc dù Giang Trì có ngoại hình nổi bật hơn tôi, là hot boy của trường, nhưng vì quá lạnh lùng, khí chất xa lánh người khác của anh ấy đã khiến những cô gái thích anh ấy phải chùn bước.
Còn tôi thì trông có vẻ hiền lành hơn, vì vậy gần đây số lượng các cô gái tìm đến tôi ngày càng tăng.
Càng có nhiều cô gái tìm đến, mặt Giang Trì càng đen lại.
Không hiểu sao, tôi thật ra không có ý gì với những cô gái này cả.
Nhưng Giang Trì dường như không thấy được sự từ chối của tôi, chỉ thấy nụ cười xã giao của tôi dành cho họ.
Cuối cùng, trong một lần tôi bị một cô gái tóc dài mắt to gọi ra khỏi lớp, Giang Trì đã không thể ngồi yên được nữa.
Hàn Tịnh Tịnh là một mỹ nhân được công nhận, là nữ thần của nhiều người trong trường, ngay cả tôi cũng không tin là cô ấy sẽ tìm đến tôi.
Thế nhưng, tôi vẫn không mấy cảm động, đang định từ chối thì cô ấy nói là bạn thân của cô ấy để ý tôi, muốn xin số liên lạc.
Tôi lại lịch sự từ chối, khi quay về chỗ ngồi, mặt Giang Trì đã đen như mực.
Tan học hôm đó, Giang Trì chặn đường tôi về ký túc xá:
"Tại sao cậu lại cười vui vẻ với họ như vậy?"
"Tôi chỉ cười xã giao thôi mà, vui vẻ gì đâu?"
Mặt Giang Trì hạ nhiệt độ xuống điểm đóng băng, im lặng một lát rồi cắn môi bật ra mấy chữ:
"Có phải vì tôi, không thể sinh con được không?"
"Cái gì? Không thể sinh con là sao?"
Giang Trì buồn đến tột cùng, bàn tay nắm chặt quai cặp sách:
"Con cái. Nếu tôi có thể sinh con, có phải cậu sẽ đồng ý với tôi không?"
"Chuyện này thì liên quan gì đến con cái?"
"Cậu muốn có con với người khác."
Trước đây anh ấy nói vậy tôi cho là vớ vẩn, lần này anh ấy nhắc lại, tôi không khỏi thắc mắc:
"Ai nói với anh vậy? Tôi đã nói tôi muốn có con với ai bao giờ?"
"Tôi hỏi Dương Phi Minh xem cậu thích gì, cậu ấy nói cậu thích có con với người khác."
"Khi nào?"
"Lần đầu tiên tôi nói muốn kết hôn với cậu, tôi đã nhắn tin hỏi cậu ấy."
Tôi cố gắng nhớ lại, nhớ ra hôm đó Dương Phi Minh hỏi tôi thích gì, tôi nói tôi thích ăn đậu phộng (hán việt: hoa sinh).
Anh ấy đúng là không hổ danh là bậc thầy nghe nhầm!
Bảo sao hôm đó tôi không đợi được đậu phộng xin lỗi của anh ấy, tôi tự nhéo nhân trung của mình mà thở:
"Tôi không muốn có con với người khác."
Mặt Giang Trì từ âm u chuyển sang tươi sáng:
"Vậy thì tốt quá, chúng ta có thể kết hôn rồi."
"Tôi không kết hôn với anh không phải vì chuyện con cái, tôi hoàn toàn không thích anh, anh hiểu không?"
Một bạn học đi ngang qua thì thầm: "Trời ơi, họ có con rồi!"
Tôi bẫn nộ nhéo nhân trung rồi rời đi.