Chương 02:
??
Dương Phi Minh là bạn cùng phòng của tôi, quan hệ cũng khá tốt.
Tôi biết cậu ta là một người nói nhiều, nhưng cũng không đến mức bịa đặt lung tung.
Tôi đã nói những lời đó với cậu ta lúc nào cơ chứ?
Giang Trì nhìn thấy chúng tôi đang trò chuyện, tôi kéo Dương Phi Minh ra hành lang, hỏi cậu ta rốt cuộc đã nói những gì với Giang Trì.
Sau một hồi tường thuật của Dương Phi Minh, tôi đã hiểu rõ mọi chuyện.
Hôm qua tôi và Dương Phi Minh đang trò chuyện.
Không biết nói đến chuyện gì, tôi nói tôi thích cây ngô đồng, cậu nhóc này là thánh nghe nhầm, nghe thành "tôi thích ở chung với gay".
Chẳng trách hôm qua tôi nói xong, cậu ta lại trố mắt ra hỏi tôi: "Thật sao?"
Lúc đó tôi còn tưởng cậu ta bị điên, liền nói:
"Có gì mà thật hay giả? Tôi thích lắm mà."
Dương Phi Minh mở to mắt chớp chớp, uống liền hai ngụm nước:
"Tôi sẽ giúp cậu giữ bí mật."
Tôi còn nhìn cậu ta như nhìn một thằng ngốc:
"Có gì đâu mà giữ bí mật? Cậu cứ nói thoải mái đi."
Giờ nghĩ lại, hóa ra tôi mới là thằng ngốc.
Tôi đâu có biết cậu ta lại nghe nhầm thành ra như vậy.
Tôi lườm nguýt một cái, cảm thấy ngực mình tức đến nghẹn lại.
"Tai cậu để ở đâu vậy? Tôi nói là tôi thích cây ngô đồng!"
Thánh thần ơi, tôi thích ở chung với gay đâu ra thế!
Dương Phi Minh mở to mắt: "À?"
Nghĩ ra điều gì đó, cậu ta nghiêng đầu hỏi tôi một cách nghiêm túc:
"Vừa rồi tôi thấy cậu nói chuyện với anh Trì, anh ấy nói gì với cậu vậy? Anh ấy tưởng cậu là gay nên cười nhạo cậu à?"
"Không, không phải."
Giang Trì không phải loại người như thế.
Hai tiết liền, mọi người vẫn ngồi nguyên trong lớp.
Tôi liếc nhìn sau gáy của Giang Trì qua cửa sổ lớp học.
"Anh ấy sẽ không vì chuyện này mà cười nhạo người khác đâu, anh ấy chỉ nói là anh ấy..."
Trời ơi!
Bộ não của tôi đột ngột quay ngược lại và tôi mới nhận ra.
Anh ấy nói anh ấy là gay!