Chương 04:
Đừng thấy bình thường Giang Trì ít nói, khi giảng bài anh ấy lại vô cùng tỉ mỉ, phân tích đúng sai từng đáp án một cách hợp tình hợp lý.
Tôi cứ ngẩn người nhìn hàng mi dài rủ xuống của Giang Trì, phía dưới hàng mi là khuôn mặt tuấn tú, nghiêm túc khi giải đề của anh ấy.
Anh ấy thích con trai, thảo nào bao nhiêu cô gái đưa thư tình anh ấy đều không nhận, socola các cô ấy tặng anh ấy cũng đưa cho tôi ăn.
Tôi còn tưởng anh ấy đơn giản là không thích ăn socola.
Sau khi giảng tiếng Anh khoảng một tiếng đồng hồ, tôi nghe mà lùng bùng lỗ tai, Giang Trì đóng nắp bút lại.
"Chương Thiêm."
Tôi đang chuẩn bị dọn sách vở thì Giang Trì gọi tên tôi.
"Vậy ra cậu thích gay đúng không?"
Tôi cảm thấy câu hỏi này không có lời giải, nói thích hay không thích đều không đúng.
"Tôi không thích cũng không không thích, tôi chỉ muốn nói là tôi không kỳ thị, nhưng tôi sẽ không yêu đương với con trai."
Lần này nói rõ ràng rồi đấy nhé?
Tôi chỉ là một người con trai thẳng tôn trọng người đồng tính thôi.
"Ồ, tôi hiểu rồi."
Tôi thở phào, hiểu là tốt rồi.
Đáy mắt Giang Trì hiện lên một cảm xúc khó tả, anh ấy nghiêm nghị nói:
"Vậy chúng ta kết hôn đi!"