Chương 19: Thật con mẹ nó tiện
Dùng bữa sáng xong, Đông Phương Tước cuối cùng cũng đến công ty, Diệp Thiên Hạ lập tức cảm thấy hô hấp thoải mái hơn rất nhiều, vốn dĩ định về phòng gọi điện, không ngờ điện thoại đã vang lên.
Cô vừa nhìn thấy thì tinh thần lập tức tỉnh táo.
“Thi Kỳ…”
“Bé cưng Hạ, mình đến sân bay lâu rồi.”
“Không phải cậu nói ngày mai mới về sao?”
“Hôm nay về cho cậu một niềm vui bất ngờ, thế nào, có phải rất vui vẻ không?”
“Đúng, cực kỳ vui vẻ.”
“Mình ở sân bay chờ cậu, hai ta cùng đi dạo đi.”
“Được, chờ mình nửa tiếng.”
Tới sân bay, Diệp Thiên Hạ đã nhìn thấy Lưu Thi Kỳ từ xa, cô ấy mặc một chiếc áo khoác lông màu trắng, cầm kính vẫy tay với cô.
Nhìn người bạn thân hai mươi tuổi đầu, trong sáng lại xinh đẹp, trong lòng Diệp Thiên Hạ không khỏi xẹt qua một tia ấm áp, hy vọng một đời này Thi Kỳ cũng có thể thoát khỏi gông xiềng của vận mệnh, vĩnh viễn hạnh phúc.
“Thiên Hạ, tuy rằng chúng ta rời xa nhau chưa đến hai tháng, nhưng mình lại cảm thấy giống như đã qua hai năm rồi.” Lưu Thi Kỳ ôm chặt lấy Diệp Thiên Hạ, hi hi ha ha nói mấy lời buồn nôn.
Diệp Thiên Hạ sớm đã thành thói quen, nhẹ nhướng mày: “Thu hồi lại lời dối trá của cậu đi, mình không ăn nổi dáng vẻ này.”
“Ha ha, dù sao cậu cũng ăn nhiều năm như vậy rồi.”
Hai người cười cười nói nói đi ra sân bay, sau đó liền quyết định tới trung tâm thương mại dạo một vòng.
Tuy rằng Diệp Thiên Hạ cực kỳ không thích đi dạo trung tâm thương mại, hơn nữa rất buồn ngủ, nhưng đối tượng đi dạo phố là bạn thân mình, nên tinh thần vô cùng dồi dào.
Lưu Thi Kỳ cầm quần áo đi vào phòng thử đồ, cô cảm thấy nhàm chán nên dựa vào trên ghế sô pha bằng vải nhung màu xanh lam nghỉ ngơi, vừa mới nhắm mắt lại thì có một giọng nữ nũng nịu vang lên làm cô mở mắt ra.
“Vân Lộ, cậu nói thật sao? Cậu thật sự ở bên Tiêu Cẩn rồi à?
“Cậu nói nhỏ thôi, cũng chỉ mới là chuyện ngày hôm qua.”
“Sợ cái gì chứ, đây là chuyện tốt mà! Cậu yêu anh ấy nhiều năm như vậy, bây giờ cuối cùng cũng được như ý nguyện.”
“Chỉ cần mình muốn, thì sẽ có cách chiếm được về tay.”
“Mình nói mà, cô em gái kia căn bản không phải là đối thủ của cậu.”
Diệp Thiên Hạ bĩu môi chế giễu, xuyên qua từng hàng quần áo nhìn thấy gương mặt tươi cười đắc ý đến khoa trương của Diệp Vân Lộ.
“Cô ta ấy à, ha ha, kiêu căng dốt nát, bây giờ có đàn ông nào lại giống như hòa thượng, thấy nữ sắc mà không làm gì chứ."
“Cô cũng chỉ là làm tiểu tam mà thôi, thật mẹ nó tiện!” Lưu Thi Kỳ đi ra khỏi phòng thử đồ, gương mặt khinh bỉ nhìn Diệp Vân Lộ đang đắc chí.
Sắc mặt Diệp Vân Lộ lập tức cứng đờ, tức giận nhìn lại phía Lưu Thi Kỳ.
Vào lúc cô ta nhìn thấy người mắng mình là ai, ánh mắt không khỏi khựng lại một chút.
Vừa rồi cô ta cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc, nhưng không ngờ thế mà lại là bạn bè tốt của Diệp Thiên Hạ, Lưu Thi Kỳ!
Cô ta trở về lúc nào?
“Cô cho rằng mình là ai? Dựa vào cái gì mà có thể mở miệng mắng chửi người khác!” Tấn Chỉ San bên cạnh Diệp Vân Lộ tức giận mở miệng.
“Chị đây cả đời này chỉ mắng người nên bị mắng, cô ta đê tiện, dụ dỗ chồng chưa cưới của em gái mình, tôi sao có thể không mắng được?” Lưu Thi Kỳ hất cằm lên, không để hai người kia vào mắt.
“Lưu Thi Kỳ, cô đừng quá đáng! Tiêu Cẩn và Thiên Hạ đã sớm chia tay rồi, tôi cũng không chen chân vào tình cảm của bọn họ, cô đừng ngậm máu phun người.”
Diệp Vân Lộ tức giận đến đỏ bừng mặt, dù sao cô ta cũng là nhà thiết kế chính nổi tiếng, hôm nay vậy mà lại bị Lưu Thi Kỳ nhục mạ, cơn tức này này, cô ta sao có thể nuốt xuống được.
“Ồ? Dám làm mà không dám nhận sao? Mọi người đến đây mà nhìn này, chính là người phụ nữ này dụ dỗ chồng chưa cưới của em gái mình, còn chết không thừa nhận, bản lĩnh không biết xấu hổ thật đúng là thiên hạ vô địch!”
Lưu Thi Kỳ hung hăng ầm ĩ với xung quanh, muốn làm Diệp Vân Lộ không thể ra ngoài gặp người.
Chuyện của Diệp Thiên Hạ và Tiêu Cẩn cô ấy cũng biết, tuy rằng Tiêu Cẩn là tên tra nam đáng khinh bỉ, nhưng chuyện Diệp Vân Lộ nhân lúc phòng không nhà trống mà chen chân vào là không thể phủ định. Thiên Hạ dù sao cũng là em gái trên danh nghĩa của cô ta, thế mà cô ta không chút kiêng dè xuống tay, cô ta không phải tiện thì là gì?
C20 -